Cảnh tượng này vừa lúc rơi vào trong mắt Hoàng Thiên, Huyền Thiên, bọn họ sợ hãi suýt chút rớt cả tròng mắt.
Thanh Thiên ngã xuống, còn bị Ma chủ một hơi nuốt trọn, vì một lý do nào đó, thanh thiên đao kia vừa rồi chém chết ý chí của Thanh Thiên.
- Ui!Trong Giới hải, Bá chủ khắp nơi thi nhau hút ngụm khí lạnh, vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ tới Thanh Thiên chớp mắt đã bị Ma chủ chém chết.
- Phù! Nuốt Thanh Thiên xong, Ma chủ lộ ra nụ cười gằn:- Ngu xuẩn, đó là sức mạnh của bản tôn, hết cách, vì muốn nhanh một chút giải quyết ngươi nên không thể không mượn lực lượng của bản tôn.
Vốn Ma chủ còn muốn dựa vào thực lực của chính mình chém giết Thanh Thiên, nhưng bởi vì phân thân Thâm Uyên truyền đến từng tia cảnh cáo, do đó chỉ có thể dùng một phần sức mạnh của bản tôn chém chết Thanh Thiên.
Nhưng bởi vì là sức mạnh của bản tôn mới khiến cho Thanh Thiên cảm giác quen thuộc, mới cảm thấy vô cùng khiếp sợ, trước khi chết rốt cuộc biết một bí mật, Ma chủ thế mà là Cổ Trần.
Hoặc có lẽ là Ma chủ chỉ là một phân thân của Cổ Trần, đáng tiếc, Thanh Thiên đã bị giết, hơn nữa thân thể thậm chí là ý chí linh hồn vỡ nát đều bị Ma chủ nuốt trọn.
Đây gọi là ăn sạch sẽ, không để lại chút gì, cho nên, căn nguyên của Thanh Thiên cũng không cách nào biết được tin tức này.
Thanh Thiên đáng thương, bị Ma chủ hố một phen, ôm nỗi hận mà chết, một phần căn nguyên này bị Ma chủ một hơi nuốt sạch sẽ.
- Thực sự không tồi, Thanh Thiên, mỹ vị.
Ma chủ ha ha nhe răng cười, xoay người lại, ánh mắt sâu thẳm theo dõi Hoàng Thiên và Huyền Thiên, liếm môi một cái.
Hình ảnh đáng sợ này khiến Hoàng Thiên, Huyền Thiên cùng run lên, bản năng khựng lại, kết quả vừa lúc bị nhóm cường giả Bất Diệt Cốt, Lão Chí Tôn nắm bắt cơ hội.
Ầm!- A! !!Một tiếng hét thảm truyền đến, thân thể Huyền Thiên bị đánh vỡ nát, máu thịt bay tán loạn.
Hắn kêu thảm thiết, hung hăng trừng mắt nhóm cường giả Bất Diệt Cốt, vừa muốn nói gì thì lại bị một luồng lực lượng cường đại bao phủ, cả người tan vỡ.
- Giết!Bất Diệt Cốt chém xuống một kiếm, răng rắc chặt đứt một cánh tay của Huyền Thiên, từ nửa bờ vai cắt xuống.
Keng!Giây sau, Bất Hủ Chiến Tiên, Lão Chí Tôn, Tứ Đại Thánh thú, Tứ Phương Đại Đế cùng xông lên đánh, xé thân thể cường đại của Huyền Thiên thành mảnh nhỏ.
Huyền Thiên bị vây đánh, thân thể bị đánh nát bấy, nhưng vẫn chưa chết, máu thịt vụn văng ra rất nhanh hợp lại, ngưng tụ thành một bóng người.
- Chết tiệt!Huyền Thiên vừa kinh vừa sợ, trong lòng run rẩy.
Vừa rồi thiếu chút nữa là đi bán muối, đám cường giả này thật sự quá hung ác.
- Thanh Thiên đã chết, Hoàng Thiên, ngươi vẫn chưa chết?Ma chủ rống to một tiếng, kéo theo hàng ức vạn ma khí giết tới gần, Bất Hủ Ma bi phủ đầu trấn áp xuống.
Keng!Hoàng Thiên bá khí đánh trả, trong lòng bàn tay cầm một cây cờ lớn quét ngang, đẩy lui Bất Hủ Ma bi.
Ma chủ giương mắt nhìn, kinh ngạc nói:- Hoàng Thiên, ngươi đi đâu trộm được cây cờ lớn này thế, uy lực không tệ, vừa lúc mang về làm thành một cây cờ ma.
- Trộm?Hoàng Thiên tức giận đến đau gan, đây là chí bảo cường đại nhất của hắn, Hoàng Thiên kỳ.
Rào rào!Cờ lớn quét qua, Hỗn Độn Giới hải lập tức cuồn cuộn nổi lên vô tận gió lốc, ầm ầm nổ tan nát, uy thế chí cường không thể ngăn cản.
Đối mặt một kích của Hoàng Thiên kỳ, Ma chủ cảm thấy một chút uy hiếp, chẳng những không lùi lại, ngược lại chủ động cầm thương đón đánh một thương quét tới.
Keng!Thương và cờ va chạm, bộc phát ra từng tiếng leng keng, hơi thở cường đại tàn phá bừa bãi, xé nát Hỗn Độn bốn phía, Giới hải cuồn cuộn nổi lên mười hai tầng gió lốc.
Ma chủ cầm Thí Thần thương trong tay lui nhanh, Hoàng Thiên vung cờ lớn nhanh chóng lùi về phía sau, phá vỡ phong tỏa lập tức thoát ra ngoài.
- Ma chủ, bổn tọa nhớ kỹ ngươi, lần sau chắc chắn sẽ giết ngươi!Hoàng Thiên vẻ mặt dữ tợn và tức giận, nói xong vung lên cờ lớn răng rắc xé nát Giới hải, muốn chạy khỏi nơi này, không muốn ở lại đây đánh nhau nữa.
Bởi vì Xích Thiên ngã xuống, Thanh Thiên mất mạng, kế tiếp chỉ còn lại Hoàng Thiên, còn có Huyền Thiên, về phần Thượng Thương thì căn bản không thấy bóng dáng đâu.
Hơn nữa còn có một vị Quân Thiên hoàn toàn không hề xuất hiện, điều này khiến cho Hoàng Thiên có ý định đánh trống rút lui, trực tiếp va chạm với Ma chủ, xé mở phong tỏa thoát ra ngoài.
- Muốn chạy?Ma chủ tức giận, mắt thấy Hoàng Thiên chạy trốn, trực tiếp ra sức đuổi theo, kết quả bị một cây cờ lớn quét xuống.
Ầm!Ma chủ bị buộc đẩy lùi về, nhìn lại, nào còn bóng dáng của Hoàng Thiên, hoàn toàn không thấy tung tích, chớp mắt đã chạy thoát khỏi nơi này.
- Chết tiệt, vậy mà để Hoàng Thiên chạy thoát.
.