Ta Man Hoang Bộ Lạc


Phạt Thiên Chi Chiến, bên phía Hồng Hoang liên tiếp đánh hạ hai tầng, giết chết vô số Thần Ma, đương nhiên, bản thân cũng tổn thất to lớn.

Thế nhưng bây giờ đang thừa thế xông lên, không chịu nổi thì bại, bao gồm cả Cổ Trần ở bên trong, toàn bộ Hồng Hoang thậm chí các phương đều hiểu, trận chiến này chỉ có một phương có thể sống sót.

Bởi vì không có đường lui, không phải Cửu Thiên diệt vong, chính là nhân tộc Hồng Hoang hủy diệt, hoàn toàn bị diệt tộc.

- Thượng Thương, ngươi vẫn chưa xuất hiện sao?Cổ Trần đứng ở đó, chân đạp hỗn độn, Hồng Hoang Hỗn Độn Giới đang triển khai thôn phệ, không ngừng cắn nuốt bản nguyên tầng thứ hai lớn mạnh chính mình.

Mắt thấy tầng thứ hai sắp bị thôn tính, nhưng trên Cửu Trọng Thiên vẫn không hề có động tĩnh gì, thậm chí bên trong mấy tầng trời còn lại càng không có một cường giả nào xuống trợ giúp.

Chuyện này là vì sao? Cổ Trần mơ hồ suy đoán, có lẽ Thượng Thương đã có dự định này, về phần vì sao thì không được biết.

Cổ Trần suy đoán có lẽ Thượng Thương muốn mượn tay của hắn đến hoàn thành mục đích nào đó, nếu không không có khả năng bỏ mặc hắn giết vào Cửu Trọng Thiên, liên tiếp chiếm đoạt hai tầng.


Ầm ầm! Tầng thứ hai sụp đổ, bị hàng tỉ hỗn độn Hồng Hoang vọt tới, lập tức cắn nuốt bản nguyên Nhị Trọng Thiên Vực.

Khí tức bàng bạc sôi trào, nổ tung, hỗn độn cuồn cuộn, không ngừng mở rộng ra ngoài, lan tràn toàn bộ Cửu Trọng Thiên.

- A! Đột nhiên một tiếng hét thảm truyền đến, tâm thần tất cả cường giả run lên, cùng nhau nhìn lại, thì thấy toàn thân Thượng Đế nhuốm máu ngã xuống.

Mảng lớn huyết dịch chảy ra, bắn ra vô số thánh quang, mỗi một giọt đều trầm trọng, mạnh mẽ, giống như bên trong một giọt máu gánh chịu lấy một mảnh thiên đường.

Đây là máu của Thượng Đế, hắn bị Hình Thiên đánh cho tan tác thổ huyết, vô cùng thê thảm.

- Vì cái gì!Vẻ mặt Thượng Đế tràn đầy dữ tợn, sắp điên lên rồi.

Hắn căn bản không nghĩ ra, vì sao Hình Thiên có thể mạnh như thế, hoàn toàn là tồn tại không thể nói lý, càng chiến càng mạnh.

- Ngươi chết sẽ biết tại sao.

Hình Thiên há mồm nhe răng cười, tiếng cười truyền khắp cả giới, chấn cho vô số sinh linh, Thần Ma, cường giả đều rung động.

- Khai Thiên, trảm!Vừa dứt lời, chỉ thấy Hình Thiên vung chiến phủ, bổ ra một chiêu mạnh nhất, uy lực khai thiên tích địa cuồn cuộn mà ra.

Oanh một tiếng, địa hỏa phong thủy vội ùa ra, giống như hỗn độn khai mở, thế giới diễn hóa.

Sức mạnh đáng sợ đó bổ lên trên thân Thượng Đế, không thể ngăn cản, không cách nào né tránh, chỉ có thể tiếp tục kiên trì chống đỡ.

Phốc!Một ngụm máu phun ra, thân thể Thượng Đế bại lui, bắn ra vô số huyết dịch, thánh quang loé lên, để lại trên thân một vết thương sâu đến tận xương.


- Ngươi! Sắc mặt Thượng Đế nhăn nhó, đang muốn mở miệng, kết quả bị Hình Thiên dùng một thuẫn đập vào mặt, ngắt lời hắn.

Bành!Chỉ thấy đầu Thượng Đế lệch sang một bên, huyết nhục vẩy ra, nửa bên mặt bị đánh sập, máu tươi mạnh mẽ phun ra ngoài.

- A! Ngươi đáng chết!Thượng Đế kêu lên thảm thiết, thân thể bay ngược ra ngoài, bay về lối vào Đệ Tam Trọng Thiên.

- Muốn chạy, nạp mạng đi!Hình Thiên há mồm rống to, múa Kiền Thích đuổi sát, một phủ một thuẫn đuổi theo Thượng Đế oanh kích, đánh cho toàn thân đối phương rách nát, huyết nhục văng tung tóe, tình cảnh thê thảm khiến vô số cường giả sợ ngây người.

- Người nghịch thiên, giết!Trong lúc nguy cấp, trên Cửu Trọng Thiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, rốt cục, có cường giả đỉnh cấp ngồi không yên, trực tiếp từ trên Cửu Trọng Thiên xuất thủ.

Ông!Một tòa thiên tháp có tầng chín từ trên trời giáng xuống, mỗi một tầng đều tản ra vô lượng thiên quang, ầm ầm trấn áp xuống, muốn đánh chết Hình Thiên tại chỗ.

- Mở!Hình Thiên ngửa mặt lên trời gào thét, bổ tới một búa.

Coong một tiếng, Cửu Trọng Thiên Tháp chấn động, nhưng không tổn hao chút lông tóc.


Vậy mà thiên tháp mạnh mẽ, lần nữa áp xuống, Hình Thiên cũng không đỡ nổi cái tòa thiên tháp kinh khủng này, bị trấn áp.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một lá cờ lớn quét ngang qua, mặt cờ phần phật, chấn động nửa thiên vực, hung hăng đánh vào phía trên Cửu Trọng Thiên Tháp.

Oanh!Cửu Trọng Thiên Tháp ầm một tiếng lùi lại, bị Nhân Hoàng Kỳ trực tiếp quét bay ra ngoài, va sụp mảng lớn Thiên Vực, vô số Thần Ma vẫn lạc, huyết nhục bay tán loạn.

Cổ Trần cầm Nhân Hoàng Kỳ, đứng ngạo nghễ phía trên hỗn độn, nhìn lên Cửu Trọng Thiên, bóng người cường đại, vừa mới xuất thủ kia chính là hắn.

- Người nghịch thiên, chắc chắn chết không thể nghi ngờ!Trên Cửu Trọng Thiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, chỉ thấy từng bóng người mạnh mẽ hiện lên, tản ra khí tức kinh khủng, thiên uy cuồn cuộn.

- Thương Khung, Thiên Hoang, Bích Lạc và các Thần Tướng! Cổ Trần nói một mình, ánh mắt vẫn luôn rất bình tĩnh.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận