Ta Man Hoang Bộ Lạc


Dù sao đối với khởi nguyên, bọn họ giống như hai kẻ mù lòa không biết gì cả, thậm chí còn không rõ nơi này ẩn giấu nguy cơ thế nào, chỉ cần không cẩn thận một chút thôi khả năng chết rồi vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Ầm!Sự thật đúng như vậy, hai người vừa đi không lâu, hỗn độn sương mù phía trước đột nhiên nổ tung, một bàn tay lớn kinh khủng ầm ầm hạ xuống.

Da thịt trên bàn tay lớn kia màu xám trắng, bên trên có vô số đạo văn lít nha lít nhít đang lóe sáng, vô cùng cường đại, năm ngón tay duỗi ra, bao phủ một mảng hỗn độn hư không rất lớn.

- Cút!Hai mắt Cổ Trần phát ra một tia lệ khí, hắn hét lớn một tiếng, sau đó vung tay đánh ra một quyền.

Một tiếng nổ ầm ầm rất lớn vang lên, bàn tay màu trắng xám kia khẽ chấn động, năm ngón tay kêu răng rắc rồi đứt gãy, nhưng không bị đánh nổ.

Cổ Trần cảm nhận được một cỗ lực lượng phản chấn cường đại dội ngược lại, khiến sắc mặt hắn sẽ thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau tránh thoát lực phản chấn đáng sợ kia.


- Mạnh quá.

Cổ Trần vô cùng kinh ngạc, hắn ngẩng đầu nhìn bàn tay khủng bố kia.

Không sai nó chính là một bàn tay, chỉ là bàn tay này vô cùng quỷ dị, là một bàn tay bị đứt gãy, trên lòng bàn tay còn có một con mắt màu trắng xám đang mở ra, nhìn chằm chằm vào hai người Cổ Trần vàThâm Uyên.

Mồ hôi lạnh ứa ra từ trên đỉnh đầu, trong lòng hai người Cổ Trần và Thâm Uyên đều căng thẳng, vô thức cảm nhận được uy hiếp do bàn tay kia mang tới.

- Một cái tay gãy, vậy mà có thể mang đến cho ta uy hiếp?Sắc mặt Thâm Uyên vô cùng nghiêm túc.

Hắn kinh hãi nhìn bàn tay gãy trước mắt, hoàn toàn nghĩ không ra, vì sao một bàn tay gãy lại có thể mang đến cho hắn uy hiếp mãnh liệt như vậy.

Nếu là sinh vật hoàn chỉnh thì sao? Bàn tay này, là của ai, sao lại có thực lực cường đại đáng sợ như vậy.

Người kia hoàn chỉnh ở trong trạng thái đỉnh phong vậy thì sẽ mạnh mẽ và khủng bố đến mức nào? Đúng là không có cách nào tưởng tượng nổi.

- Cẩn thận, nó đã từng là một tồn tại vô thượng, cho dù chỉ còn lại một cái bàn gãy nhưng vẫn nguy hiểm.

Cổ Trần nhắc nhở một câu.

Trên người Cổ Trần phát ra một cỗ hào quang, khí tức vô thượng tràn ngập, lập tức khiến bàn tay gãy kia chú ý, con ngươi trong lòng bàn tay trợn tròn nhìn thẳng vào Cổ Trần.

Răng rắc! Đột nhiên, phía dưới tròng mắt trong lòng bàn tay đột nhiên nứt ra tạo thành một vết rách, sau khi vết rách ấy mở ra thì hóa thành một cái miệng lớn đáng sợ, răng nanh lộ cả ra ngoài.


- Ăn! Bàn tay gãy phun ra một tiếng, năm ngón tay xòe ra nhắm thẳng vào Cổ Trần và Thâm Uyên, muốn bắt hai người lại.

Cái miệng rộng kia mở ra, nở một nụ cười dữ tợn, từng dòng nước miếng sền sệt chảy ra từ bên trong, khiến ai nhìn thấy cũng phải kinh hãi.

Nếu như bị bắt lại, chắc chắn Cổ Trần và Thâm Uyên sẽ bị cái miệng kia nuốt chửng, bàn tay gãy này rất quỷ dị, cường đại đến mức khiến người ta sợ hãi.

- Nhất lực phá vạn pháp!Cổ Trần trực tiếp đánh ra một quyền, quyền ý cường đại hội tụ ngưng kết, hóa thành một đạo quyền ấn hung hăng đánh thẳng vào bàn tay gãy kia.

Ầm!Một tiếng nổ vang dội truyền đến, Hỗn Độn bốn phía xung quanh nổ tung, từng cơn sóng khí cuồn cuộn, cuốn ra cả một mảnh Hỗn Độn trông rỗng.

Còn bàn tay gãy kia, nó bị một quyền mạnh mẽ của Cổ Trần đánh cho liên tiếp lui về phía sau, da thịt trên bàn tay nứt toác, tròng mắt thiếu chút nữa đã nổ tung.

- A…Bàn tay gãy kia phát ra một tiếng rít gào thê thảm, tiếng vang chấn động khắp nơi.

Sắc mặt hai người Cổ Trần, Thâm Uyên đột nhiên thanh đổi, gần như chỉ trong chớp mắt đã nhanh chóng lùi về phía sau.


Ầm!Hai người vừa mới lui lại, lập tức trông thấy vị trí trước đó bọn họ đứng bị một chưởng của bàn tay gãy quỷ dị kia vỗ nát, Hỗn Độn vô tận bị cuốn bay ra ngoài, từng tầng hư không nứt toác ra.

Hỗn Độn hư không, vô cùng kiên cố, lại bị đánh cho xuất hiện rất nhiều vết rách và đứt gãy, bàn tay gãy kia đúng là cường đại và khủng bố đến mức không thể tin nổi.

- Cùng nhau tiến lên, trấn áp nó, tinh luyện trí nhớ của nó.

Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, đã đưa ra quyết định, muốn trấn áp bàn tay gãy này, sau đó tinh luyện một đoạn ký ức của đối phương, để thu được bí mật liên quan tới Khởi Nguyên Hỗn Độn.

- Vô thượng Đại Mộ, trấn!Thâm Uyên đột nhiên hét lớn một tiếng, tế ra Đại Mộ, bắt đầu triển khai, nhắm thẳng vào bàn tay gãy kia trực tiếp trấn áp nó, uy áp cường đại khiến bàn tay gãy cũng cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận