Ta Man Hoang Bộ Lạc


Đối mặt với Đại Mộ, bàn tay gãy kia cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ, nó đang muốn ra tay, lại bị một cổ ý chí cường đại khóa chặt.

Hai mắt Cổ Trần phát ra hai luồng tiên quang, ba nghìn hoa văn pháp tắc quấn quanh cơ thẻ, đan xen lẫn nhau hợp làm một, hóa thành một cỗ lực lượng dung nhập vào nắm đấm của hắn.

- Phá!Một tiếng hét đầy giận dữ truyền đến, Cổ Trần vung tay đánh ra một quyền nhằm thẳng vào bàn tay gãy kia, so với một quyền trước đó thì cường đại hơn gấp trăm lần.

Một tiếng nổ “Ầm ầm” rất lớn vang lên, cuối cùng bàn tay gãy kia cũng bị đánh nát, vỡ vụn, con ngươi, miệng đều tan rã, huyết nhục văng tung tóe.

Huyết nhục của bàn tay gãy kia bay tán loạn, chỉ để lại xương cốt trơ trọi giữa Hỗn Độn, tản ra khí tức cực kỳ kinh khủng.

Trên xương cốt của bàn tay gãy ấy, Cổ Trần cảm nhận được lực lượng hỗn loạn cường đại, khiến ý chí Chân Linh tàn khuyết chấn động.

- Linh Hồn Tịnh Hóa, Luân Hồi trấn áp!Cổ Trần không nói hai lời trực tiếp đánh ra một thế giới Luân Hồi, ầm ầm áp xuống, trong nháy mắt đã trấn áp được bàn tay gãy kia.


Còn Thâm Uyên ở bên cạnh, hắn đang điều khiển Đại Mộ không ngừng tạo áp lực, trấn áp chặt chẽ bàn tay gãy này, không cho nó bất kỳ cơ hội có thể xoay chuyển tình thế nào.

Sau khi hai người hợp lực, cuối cùng cũng đã trấn áp chế phục được bàn tay gãy vừa quỷ dị vừa đáng sợ này.

- Lục Đạo Luyện Hồn, Luân Hồi ma diệt.

Cổ Trần đánh ra từng sát chiêu mạnh nhất của mình, đánh nát bàn tay gãy kia từng tấc một, sau đó dùng lực lượng Luân Hồi cường đại chém giết, nghiền nát, bắt đầu luyện hóa thôn phệ.

Lần này gặp phải bàn tay gãy, rất có thể bên trong nó vẫn còn giữ được một chút ký ức quan trọng, có thể luyện ra được trí nhớ.

Cạch cạch cạch! Bàn tay gãy không ngừng chấn động, từng tiếng xương cốt đứt gãy truyền đến, khiến người nghe cảm thấy tê dại cả da đầu.

Sau đó xương bàn tay bị Luân Hồi mài nhỏ, luyện hóa, luyện ra một cỗ lực lượng bản nguyên vô cùng cường đại, bị Cổ Trần và Thâm Uyên chia nhau hấp thu.

Thật ra trong lòng Cổ Trần càng coi trọng một đoạn ký ức còn sót lại kia hơn, nếu như có thể thu được ý niệm và trí nhớ của bàn tay gãy kia thì càng tốt.

- Vẫn muốn phản kháng?Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, lộ ra một nụ cười mỉa mai.

Hắn không ngừng đề cao tốc độ luyện hóa, mài nhỏ từng cái xương ngón tay của bàn tay gãy kia, cuối cùng sau khi mài nhỏ hết xương cốt thì bắt đầu luyện hóa.

Ầm!Trong Hỗn Độn, một tòa Luân Hồi đang chuyển động, mài nhỏ tất cả, đang từ từ tinh luyện ra một đoạn ký ức còn sót lại của bàn tay gãy kia.

Vậy mà ý nghĩ của Cổ Trần lại chính xác, quả nhiên trong bàn tay gãy kia còn lưu lại một đoạn ký ức lớn, đáng tiếc lại hỗn loạn không chịu nổi.


Sau khi Cổ Trần không ngừng luyện hóa, hấp thu đoạn ký ức bản nguyên kia của đối phương, hắn dần dần nắm giữ được một số bí mật kinh người.

- Hỗn Độn dị loại?Cổ Trần đột nhiên giật mình, từ trong đoạn ký ức không trọn vẹn ấy hắn đã thu được một tin tức quan trọng.

Chủ nhân của bàn tay gãy này, là một vị Hỗn Độn dị loại cực kỳ cường đại.

Thứ gọi là Hỗn Độn dị loại, chính là sinh mệnh khác với ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên, được xưng là Hỗn Độn dị loại, cũng chính là Hỗn Độn sinh vật.

Theo tin tức vụn vặt thu được từ trong đoạn ký ưc ấy, Cổ Trần nắm được một vài tin tức hữu dụng, ví dụ như đám Hỗn Độn dị loại này chính là kẻ địch của ba nghìn Nhân tộc.

Trước kia, vị Hỗn Độn dị loại này, đã từng bị Nhân tộc cường đại trong khởi nguyên chém giết, chỉ còn lại một bàn tay chật vật sống tạm bợ qua ngày.

- Cuộc chiến trong Khởi nguyên, ba nghìn Nhân tộc đều bị hủy diệt.

Sắc mặt Cổ Trần chấn động, tìm ra được một bí mật quan trọng khác, ba nghìn Nhân tộc trong khởi nguyên đã từng trải qua một trận đại chiến, cuối cùng không biết tại sao lại bị tiêu diệt.

- Bản tôn, phát hiện ra được điều gì không?Trông thấy Cổ Trần nhíu chặt mày lại, Thâm Uyên mở miệng hỏi.


Cổ Trần lắc đầu, ngữ khí ngưng trọng nói:Từ trong một đoạn ký ức còn sót lại kia, ta trông thấy được một số hình ảnh, ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên gặp phải đại kiếp bí ẩn, mới phải chịu cảnh diệt vong.

- Về cụ thể vẫn chưa biết được, có lẽ, phải tìm được càng nhiều giống loài khác trong khởi nguyên, sau đó sẽ nhận được đáp án.

Khi Cổ Trần nói ra những lời này, trong lòng hắn đã đưa ra quyết định.

- Đi, tìm đám người Thiên Đế trước đã, rồi mới quyết định.

Giải quyết xong bàn tay gãy kia, hai người Cổ Trần vàThâm Uyên một trái một phải tiến về phía Thiên Đế.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận