Ta Man Hoang Bộ Lạc


Trong lòng hắn có muôn vàn suy nghĩ, vô số ý nghĩ lóe lên, nhưng trong tay vẫn không ngừng lại, vẫn đang ngưng tụ ra ánh sáng tịnh hóa tinh khiết, sau đó đánh xuống.

Oành!Nguồn ô nhiễm lại nổ tung lần nữa, vô số điểm đen bị ánh sáng tịnh hóa đánh tan, bị tịnh hóa biến mất ngay tại chỗ.

Còn nguồn ô nhiễm, lần này sau khi khôi phục lại khí tức của nó yếu đi rất nhiều, bóng người càng trở nên mơ hồ không rõ, giống như sắp tiêu tán vậy.

- Lực lượng Linh Hồn Tịnh Hóa thật là đáng ghét.

Nguồn ô nhiễm vô cùng tức giận khẽ gầm lên một tiếng.

Cổ Trần thì nhe răng cười, nói:- Cũng có thứ khiếng ngươi sợ hãi sao? Vừa rồi không phải ngươi nói, trên đời này không có bất kỳ thứ gì có thể giết chết ngươi sao?- Linh Hồn Tịnh Hóa thuật, chung cực tịnh hóa!Cổ Trần vừa dứt lời, toàn bộ thức hải đột nhiên sáng lên, từng đạo quang trụ từ trên trời giáng xuống, ánh sáng tịnh hóa mênh mông giống như đến từ Hỗn Độn hư vô.


Ánh sáng này, có thể tịnh hóa tất cả mọi vật hắc ám, cả thức hải đều bị nó bao phủ.

Ầm ầm! Ánh sáng tịnh hóa đáng sợ cuồn cuộn, tịnh hóa nguồn ô nhiễm trong thức hải từng chút một, khiến nó tan rã, lực lượng hắc ám tà ác không ngừng lui tán, biến mất.

Thân thể nguồn ô nhiễm phát ra tiếng xì xèo, tỏa ra vô số khói đen, bị ánh sáng tịnh hóa bao phủ khiến nó không ngừng tiêu tán.

- A! Nguồn ô nhiễm phát ra từng tiếng kêu rên thống khổ.

Nó muốn giãy dụa, muốn ô nhiễm ăn mòn linh hồn ý chí của Cổ Trần, nhưng giờ phút này nó lại không làm được, ngược lại còn bị Cổ Trần tịnh hóa.

Loại đau khổ này rất khó có thể chịu đựng được, thân thể, ý chí, đang bị tịnh hóa từng chút một, giống như có một loại lực lượng đang giết hại, tiêu trừ tất cả mọi thứ hắc ám.

Linh Hồn Tịnh Hóa thuật, sau khi Cổ Trần bước vào Vô Thượng cảnh đã được thôi diễn đến mức cực hạn, thậm chí còn đạt đến một độ cao chưa bao giờ có.

Hiện giờ tịnh hóa thuật, đã có lực lượng tịnh hóa mạnh mẽ đến mức ngay cả nguồn ô nhiễm cũng bị tịnh hóa.

Không cần nghĩ cũng biết, tịnh hóa thuật đã được Cổ Trần lĩnh ngộ thôi diễn cường đại đến mức nào, ngay cả nguồn ô nhiễm trước mắt cũng bị nó tịnh hóa tiêu diệt, đủ để nhìn ra nó mạnh mẽ đáng sợ thế nào.

- Để ta nhìn thử xem, ngươi là thứ gì?Cổ Trần vừa tịnh hóa lực lượng của nguồn ô nhiễm, vừa trấn áp đối phương, muốn lấy ra tin tức trong trí nhớ của nguồn ô nhiễm.

Hắn làm vậy là muốn trực tiếp thu được bí mật và lai lịch chân chính của nguồn ô nhiễm, nhưng trong đó cũng ẩn giấu nguy hiểm to lớn, chỉ cần Cổ Trần không cẩn thận một chút thôi sẽ bị mắc lừa.

Có điều Cổ Trần đã không muốn chờ đợi nữa rồi, không biết rõ lai lịch chân chính của đối phương luôn khiến lòng hắn lo lắng không yên, thứ bản thân không biết luôn là thứ khiếng người ta không thể yên tâm được.


Cho nên hắn nhất định phải biết rõ bí mật và lai lịch chân chính của đối phương, sau đó mới có thể yên tâm.

Nhân cơ hội giao phong lần đầu với nguồn ô nhiễm quỷ dị khó lường này, sao Cổ Trần có thể dễ dàng buông tha cho đối phương được?Nếu như biết rõ bí mật của đối phương, Cổ Trần càng tự tin minh sẽ đối phó được nguồn ô nhiễm, thậm chí còn có thể giải cứu thanh y trở về nguyên vẹn.

Đây mới là mục đích thật sự của Cổ Trần.

- Ánh sáng vô thượng, tịnh hóa!Cổ Trần hét lớn, cả người hắn lập tức hóa thành một đám ánh sáng vô thượng, dung nhập vào trong ánh sáng tịnh hóa tăng tốc tịnh hóa nguồn ô nhiễm.

Xì xèo!- A! Ngươi sẽ chết! - Ngươi không trốn thoát được! Nguồn ô nhiễm phát ra từng tiếng kêu rên thê lương, không ngừng gào thét, giãy dụa, lộ ra vẻ mặt vô cùng thống khổ, gương mặt mơ hồ của nó dần dần hiện rõ.

Ngũ quan của hắn dần dần hiện rõ, khi nhìn thấy hình dáng của nguồn ô nhiễm, Đồng tử trong mắt Cổ Trần co rụt lại, trái tim cũng đập lỡ một nhịp.

Hình dáng này, giống hắn như đúc, thật sự giống hệt như được đúc từ một khuôn.

Sao nguồn ô nhiễm lại có vẻ ngoài giống hệt hắn vậy?Cổ Trần vô cùng kinh hãi, từng cơn sóng to gió lớn dâng lên trong lòng, rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại.


Nhưng rất nhanh hắn đã chém chết ý nghĩ kinh hãi này, khôi phục lại tỉnh táo, hai mắt lạnh lùng nhìn kĩ nguồn ô nhiễm trước mặt.

Có vẻ ngoài giống hệt mình, chẳng qua cũng chỉ là dung mạo thôi, rất dễ có thể biến hóa ra được, cho nên Cổ Trần không tin tưởng chút nào.

- Rốt cuộc ngươi là thứ gì?Cổ Trần lạnh lùng chất vấn.

Nguồn ô nhiễm đột nhiên nhếch miệng, lộ ra một nụ cười quỷ dị.

Nó cười hì hì nói:- Ngươi đoán xem, ta, chính là ngươi, còn ngươi vĩnh viễn sẽ không trốn thoát được đâu.

- Khuất phục đi, ngươi không trốn thoát được!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận