Vù vù vù vù vù!Ba Thú nhân cuối cùng bị Cổ Trần lần lượt bắn chết, chưa kịp xông tới trước mặt hắn đã bị mũi tên bắn chết.
Mười trinh sát Thú nhân chớp mắt chết tám tên, bị thương nặng hai tên, phải công nhận bọn chúng xui xẻo, là vận số xui rủi cho chúng đụng phải Cổ Trần.
- Thú nhân! Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ đi qua, nhìn Thú nhân đã chết, dưới đất còn có hai Thú nhân bị thương nặng ngã xuống đất, kêu thảm.
Nhưng rất nhanh bị Bạch Hổ một móng vuốt đập nát đầu chết thảm, đến đây thì mười Thú nhân chết hết.
- Xem ra phải nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng.
Cổ Trần vẻ mặt nghiêm túc, thu thập một phen rồi xoay người cưỡi Bạch Hổ lao nhanh đi.
Lần này đụng phải tiểu đội trinh sát của Thú nhân khiến Cổ Trần hiểu rằng mối nguy hiểm đã đến rất gần, phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, ứng đối nguy hiểm Thú tộc sắp đến.
Bên quặng mỏ lớn chắc chắn đã có đại quân Thú nhân đến.
Một đường chạy như bay, tốc độ của Bạch Hổ rất nhanh, không bao lâu đã trở lại bộ lạc.
- Hưm?Nhưng Cổ Trần vừa về bộ lạc chợt cảm giác không thích hợp, giống như có thứ gì đó dòm ngó.
Cổ Trần vụt ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy mấy con chim xoay quanh bên trên bộ lạc, đó là loài ưng săn mồi cỡ nhỏ, tốc độ cực nhanh.
- Ưng săn mồi?Cổ Trần thay đổi sắc mặt, giơ chiến cung nhắm hướng hư không trên đầu, kéo căng hình trăng tròn, rót chiến khí vào một mũi Thanh Đồng tiễn, tia sáng lạnh lấp lóe, tập trung vào con chim xoay quanh trên đầu.
Vèo!Trong khoảnh khắc, Cổ Trần buông tay, Thanh Đồng tiễn xé gió bay đi.
Phập!Một vòi máu phun tung toé, lông chim rơi rụng, con chim gào thét rơi xuống.
- Grít!- Quác!Một mũi tên bay đột ngột khiến ba đầu ác điểu kinh kêu, đập cánh kinh hoàng bay tứ tán, muốn chạy khỏi nơi này.
Vù vù vù vù vù!Giây sau, lại có ba mũi tên nhọn xuyên không mà đến, phong mang phun ra nuốt vào, chớp mắt mà tới, lần lượt đâm xuyên thân thể ba con chim, máu vẩy ra không trung, lông chim rơi lả tả, cuối cùng chúng gào thét rớt xuống.
Nhìn mấy con chim rớt xuống, Cổ Trần cưỡi Bạch Hổ cấp tốc chạy như bay mà đi, đi tới trước thi thể của mấy con chim.
- Quả nhiên! Cổ Trần đi tới gần, nét mặt nghiêm túc, nhìn mấy con chim đã chết này trông giống hệt linh cầm mà đám người Man Nguỵệt đã chăn nuôi.
Những con linh cầm này hình thể không lớn nhưng tốc độ rất nhanh, là loài phi cầm trinh sát rất dễ thuần dưỡng, không cần nghĩ nhiều cũng biết bộ lạc bị theo dõi.
Có lẽ Thú nhân đã phát hiện ra bộ lạc của hắn.
Vèo!Lúc này, trên đỉnh núi phương xa, một con Sư Thứu bay lên, lướt nhanh đi, một Thú nhân ngồi trên Sư Thứu.
- Trinh sát Sư Thứu.
Cổ Trần híp mắt lại, nhìn đốm đen ở phương xa bay nhanh đi, đó là một con Sư Thứu, trinh sát kỵ binh Sư Thứu của Thú tộc, không nghi ngờ gì nữa, đúng là Thú tộc.
Trong đầu Cổ Trần vụt qua một đám ý nghĩ, hiện tại đuổi theo cũng không kịp, không có ý nghĩa gì, bộ lạc đã bị phát hiện.
Tiếp đến sẽ nghênh đón Thú tộc đả kích, Cổ Trần hiểu rõ điều này, sớm có dự liệu, nhưng không ngờ rằng đến nhanh như vậy.
Cổ Trần đè xuống các suy nghĩ, cưỡi Bạch Hổ chạy nhanh vào bộ lạc, vừa lúc trông thấy Hắc Thổ cưỡi một đầu Long cự thú lớn đi ra.
Rầm rầm đùng!Hắc Thổ cưỡi con thú hình thể khổng lồ, vừa chạm mặt đã làm Cổ Trần ngạc nhiên.
- Grao!Bạch Hổ dưới thân gầm một tiếng, nhe răng nanh, mắt bắn ra tia sáng khát máu nhìn con cự thú kia, dường như đang cảnh cáo.
- Tam Giác long?Cổ Trần kinh ngạc đánh giá con cự thú dưới thân Hắc Thổ, đúng là một đầu Tam Giác long.
Đây là loài khủng long ăn cỏ, thuộc loại Man Hoang Long thú, trên đầu mọc đầu thuẫn to lớn, cực kỳ cứng rắn, cộng thêm ba cái sừng bén.
Trên Trái Đất nó là khủng long thời tiền sử, Tam Giác long.
Loại Tam Giác long này hình thể to lớn, lực xung kích cuồng bạo, sức mạnh dũng mãnh, có đầu thuẫn to lớn, mọc ba cái sừng sắc bén, là tọa kỵ mạnh mẽ tuyệt vời.
Không ngờ Hắc Thổ lần này ra ngoài thật sự đã tìm được một con tọa kỵ mạnh mẽ, Tam Giác long.
- Tộc trưởng!Hắc Thổ cưỡi Tam Giác long chạy nhanh đến, cách mười thước thì nhảy xuống, không giấu được vẻ hưng phấn trên mặt, hiển nhiên rất vừa lòng tọa kỵ của mình.
.