Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần nhìn chằm chằm Huyết mễ trong bàn tay, đôi mắt lóe tia sáng nóng cháy, trong lòng đã quyết định không tiếc mọi giá kiếm bằng được hạt giống của loại Huyết mễ này.

Đây là lương thực chính của một bộ lạc, thậm chí là của cả một chủng tộc.

Chỉ cần lấy được hạt giống Huyết mễ, bồi dưỡng gieo trồng diện tích lớn thì tương lai không lâu sau có thể hình thành cất giữ Huyết mễ quy mô lớn, bộ lạc không còn lo về lương thực nữa.

“Không tiếc giá đắt, phải cướp bằng được hạt giống Huyết mễ!”Đôi mắt Cổ Trần bắn ra tia hung ác, trong lòng đã có quyết đoán.

Hắn cẩn thận kiểm tra, phát hiện Mông Lỗ mang theo nhiều Huyết mễ, ba mươi chậu đá đựng đầy loại Huyết mễ trong suốt lấp lánh này.

Điều này khiến Cổ Trần vô cùng hưng phấn, muốn nấu ngay một nồi cơm ăn thử, nhưng rồi hắn đành gác lại ý nghĩ này, chờ qua một thời gian đã.

Sung sướng cất mớ Huyết mễ quý giá, Cổ Trần kiểm tra một phen, không thấy thu hoạch nào khác nữa.

Cổ Trần lẩm bẩm:- Tiếp theo phải chăm chỉ tu luyện Lục Đạo Luyện Hồn thuật.


Hắn sửa sang lại mọi thứ, tách ra một ít vật tư định giao cho bộ lạc, xem như tài nguyên dự trữ.

Số còn lại Cổ Trần cất vào trong túi, chuẩn bị ổn thỏa xong Cổ Trần bắt đầu lặng lẽ tiềm tu.

Thứ Cổ Trần chọn tu luyện đầu tiên là Lục Đạo Luyện Hồn thuật, dù sao trong trận chiến vừa rồi, phút cuối Mông Lỗ bộc phát ra ấn ký đồ đằng diệt sát linh hồn rất nguy hiểm.

Tiếc rằng cuối cùng bị Cổ Trần ngược lại xóa bỏ hư ảnh ấn ký đồ đằng, do đó được đến một luồng sức mạnh linh hồn bàng bạc, khiến Lục Đạo Luyện Hồn thuật của hắn tiến bộ rất lớn.

Lúc trước Cổ Trần chỉ ngưng tụ ra hai hắc động linh hồn, hiện tại trong thức hải Tử Phủ của hắn có ba hắc động linh hồn.

Ầm ầm!Trong Tử Phủ, ba cái hắc động ù ù xoay tròn, tỏa ra lực cắn nuốt khủng bố, giống như tia sáng cũng sẽ bị nuốt chửng.

Một bóng người ngồi xếp bằng ngay giữa ba hắc động, đó là linh hồn thể của Cổ Trần.

Phía sau linh hồn thể của hắn có ba vòng sáng linh hồn, mỗi vòng sáng đại biểu cho một hắc động, chỉ cần hoàn thành ngưng tụ ra sáu hắc động linh hồn liền đại biểu Lục Đạo Luyện Hồn thuật hoàn toàn thành công.

“Ta không có sức mạnh linh hồn cường đại, không có bí pháp công kích linh hồn phù hợp, xem ra về sau phải chú ý mặt này nhiều hơn mới được.

”Cổ Trần âm thầm suy tư, cuối cùng gác lại suy nghĩ, bắt đầu tập trung hết sức vào việc tu luyện Lục Đạo Luyện Hồn thuật.

Trong quá trình, Cổ Trần tu luyện Nguyên Thủy Ma thể song song, trong người tuôn ra chiến khí sôi trào, thấm nhuần mỗi góc trên người.

Trong lúc tu luyện, thời gian dần trôi qua, chớp mắt đã qua một đêm.

Sáng sớm ngày thứ hai, Cổ Trần từ từ tỉnh lại, cảm giác tinh thần phơi phới, sức mạnh tràn trề khó tả.

Oong!Nhà đá khẽ run lên, két một tiếng cửa gỗ mở ra, từ bên trong đi ra một thanh niên.


- Bái kiến tộc trưởng!Thanh niên mới bước ra khỏi cửa thì thấy bên ngoài đông đúc người cùng quỳ một gối, đoàn người đen kịt nhìn không thấy cuối.

Người dẫn đầu thân hình khôi ngô, đó là Hắc Thổ.

Hôm qua đánh trận xong, Cổ Trần cho Hắc Thổ một ít linh huyết, khiến thân thể đầy vết thương của hắn nhanh chóng lành lại, giờ đây hắn tinh thần phấn chấn quỳ một gối xuống trước nhà đá.

Phía sau Hắc Thổ, ba nghìn Long kỵ chỉ còn lại hai nghìn người, năm nghìn kỵ binh Giao long, Lân mã còn sót lại ba nghìn sáu trăm người, xếp sau nữa là một vạn Đao Thuẫn thủ, mấy vạn thanh niên trai tráng chiến sĩ.

Xung quanh càng có rậm rạp mười mấy vạn tộc nhân, ai nấy cung Bái kiến.

Cổ Trần nhẹ gật đầu, giọng nói bình thản truyền vào tai mọi người:- Các tộc nhân, đứng lên hết đi.

Mọi người đồng loạt đứng dậy.

Chỉ thấy Hắc Thổ tiến lên khom người nói:- Tộc trưởng, đã dọn dẹp chiến trường xong xuôi, hoàn toàn thu thập tất cả chiến lợi phẩm, mời tộc trưởng xem qua.

Hắc Thổ nói rồi dâng lên một chiếc nhẫn trữ vật.

Cổ Trần nhận lấy, quét mắt qua sau đó giao cho một vị tộc lão đứng bên cạnh:- Tộc lão, ngươi hãy lấy đi phân phối cho tộc nhân.


Cổ Trần lấy ra một ít túi trữ vật, nhẫn trữ vật cùng nhau giao cho vị tộc lão của bộ lạc này, người chuyên quản lý phân phối tài nguyên nội vụ trong bộ lạc.

Tiếp theo, Cổ Trần ánh mắt quét qua tất cả mọi người, từ từ mở miệng:- Trận chiến hôm qua, chúng ta thắng lợi!Nhưng lời này lại khiến tất cả mọi người mắt lộ bi thương, không có một chút vui vẻ, bởi vì tử thương quá thảm trọng, rất nhiều tộc nhân đều không kiềm được rơi lệ.

Người nhân, trượng phu, bằng hữu của nhiều người đã chết trận, mọi người tự nhiên còn chìm đắm trong không khí bi thương.

- Tất cả tộc nhân bị thương, không tiếc giá đắt cứu trị bọn họ.

Người tham gia trận chiến hôm qua đều nhận được một phần thưởng và bồi thường.

- Còn về người chết trận, tăng gấp đôi tiền thưởng, sẽ do người thân của họ lĩnh.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận