Có thể tưởng tượng sức chiến đấu trong nhóm, thực lực của mỗi cá nhân thấp nhất là từ Tôi Thể lục trọng trở lên, có hai người đã là Tôi Thể thập trọng.
Tu luyện Thanh Đồng đồ khắc, sức chiến đấu của đám chiến sĩ này càng cường đại, một khi cô đọng ra Thanh Đồng chiến khí thì sức chiến đấu sẽ càng đáng sợ.
Đây là tự tin của Cổ Trần, còn có một điều rất quan trọng, muốn tự tin thì phải chiến đấu.
Cổ Trần muốn có quân đoàn của mình, trong điều kiện ngang nhau, số lượng bằng nhau mà hoàn toàn nghiền nát đối phương, thế này mới có thể mài giũa ra quân đoàn vô địch thật sự, trăm trận trăm thắng.
Một nghìn kỵ binh Thạch tộc tầm thường tình trạng cần hắn dùng hai nghìn, ba nghìn, hoặc là phái ra một vạn Long kỵ đi nghiền nát? Vậy thì không có hiệu quả mài giũa gì.
Ầm ầm!Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hai đội kỵ binh cấp tốc đến gần, giây sau va chạm vào nhau.
Hắc Thổ rống to:- Giết!Toàn thân Hắc Thổ bộc phát ra khí tức khủng bố, Thanh Đồng chiến khí rót vào chiến đao, phát ra ánh đao khủng bố.
Keng keng!Hai thống lĩnh chạm mặt, nháy mắt, đao thương va chạm vào nhau, tiếng leng keng đinh tai nhức óc, đốm lửa bay tứ tán.
Thạch Lục phía đối diện vừa tiếp xúc đã thay đổi sắc mặt, trợn to mắt, lộ biểu cảm hoảng sợ.
Hắc Thổ chớp mắt chém ra hai đao, đao thứ nhất chém vào Thạch thương, sức lực mạnh mẽ chấn bật Thạch thương trong tay đối phương, gan bàn tay rách toạc.
Hai bóng người lướt qua nhau, Hắc Thổ thuận thế chém nhát đao thứ hai, phập một tiếng, đầu của Thạch Lục bay lên.
Thạch Lục chỉ cảm giác thiên địa quay cuồng, nhìn thấy thi thể không đầu của mình phun máu, bay nhanh ra mười mấy thước mới rơi xuống, cuối cùng ý thức mơ hồ, hoàn toàn rơi vào hắc ám.
Đến chết Thạch Lục cũng không ngờ rằng mới chạm mặt mình đã bị chém giết.
Thực lực của Hắc Thổ có thể nói là mạnh mẽ không gì sánh được, sau trận chiến đợt trước, Cổ Trần cho Hắc Thổ một phần cổ dược tôi thể, hắn đột phá tu vi đạt tới cực hạn Luyện Khí, trong người cô đọng chín mươi chín Thanh Đồng chiến khí.
Thân thể càng mạnh mẽ không gì sánh được, cứng tựa như Thanh Đồng, vừa đụng độ đã nhẹ nhàng giết trưởng kỵ binh bên đối phương, không khó chút nào.
Hắc Thổ giơ cao chiến đao gầm rống:- Giết, nghiền nát chúng nó!Hắc Thổ đằng đằng sát khí, toàn thân vòng quanh từng luồng Thanh Đồng chiến khí, nơi đi qua không ai có thể chắn.
Ầm ầm!- A! !!Trong một chốc, người ngã ngựa đổ, máu thịt bay tứ tung, tiếng hét thảm không ngừng truyền đến.
Thua, một nghìn kỵ binh Thạch tộc vừa xung phong đã trực tiếp bị nghiền nát.
Một nghìn Long kỵ xung phong, đánh đâu thắng đó, quả thực không ai có thể chắn.
Hoàn toàn là nghiền nát nghiêng về một bên, một đường giẫm đạp qua, một đám Thạch tộc bị đánh chết.
Chớp mắt, một nghìn kỵ binh Thạch tộc chỉ còn vài tên lao ra, số còn lại từ lần đầu tiên xung phong đã bị chém nát.
Sợ hãi, nỗi sợ vô biên tràn ngập trong tâm linh của đám kỵ binh Thạch tộc sót lại.
- Trốn đi!Mấy chục kỵ binh sống sót sợ hãi chạy tứ tán, xoay người bỏ chạy, không dám ở lại lâu hơn một phút nào.
Chỉ tiếc, bọn họ căn bản chạy không thoát, rất nhanh đã bị Hắc Thổ mang người đuổi theo, một cú đâm một người, giết hết.
Một nghìn kỵ binh Thạch tộc, toàn quân bị diệt.
- Grít!Lúc này, mười mấy con chim bay lượn trên trời luống cuống, lần lượt quay đầu chạy trốn.
Cảnh tượng này hù sợ mười mấy lính trinh sát của Thạch tộc bay trên trời.
Trên đầu chái nhà, Cổ Trần cười khẩy nói:- Muốn chạy?Hắn nhẹ nhàng giơ tay, trong tay cầm chiến cung phong cách cổ xưa, kéo nhẹ dây cung.
Oong!Cổ Trần giương cung, không dùng mũi tên, trong người tuôn ra chiến khí ngưng tụ trên chiến cung, hóa thành mũi tên nhọn màu xám chĩa hướng chim bay trên trời.
Vèo!Một mũi tên nhọn phá không, nháy mắt xuyên qua một con chim chạy trốn, bao gồm binh sĩ Thạch tộc cưỡi trên con chim cũng bị bắn thủng.
Bùm!Chỉ nghe một tiếng nổ trầm đục, đầy trời máu thịt hỗn hợp từng cọng lông chim rơi xuống, chim và binh sĩ Thạch tộc cưỡi bên trên nổ tung tại chỗ.
- Quác!- Trốn mau!Chim hoảng loạn hét to, lính trinh sát bay Thạch tộc khác cũng hãi hùng, sợ đến mức vỡ mật, điều khiển chim cấp tốc chạy trốn.
Bọn họ sợ hãi vô cùng, bị cảnh này dọa ngây người.
Hoàn toàn không ngờ rằng thấy tận mắt một nghìn kỵ binh bên mình bị một nghìn Long kỵ Nhân tộc nghiền nát đồ sát sạch sẽ, tiếp đó có một lính trinh sát bay bị một mũi tên bắn chết, tự nhiên khiến họ sợ.
Giờ phút này, trên đầu chái nhà, Cổ Trần vẻ mặt bình tĩnh, lại lần nữa giương cung, một luồng chiến khí hội tụ ngưng hình, hóa thành một mũi tên nhọn xám xịt.
.