Ta Man Hoang Bộ Lạc


Bị mười đầu Cự ma đè ép, Cổ Trần trong cơn giận dữ giải phóng toàn bộ sức mạnh hất bay mười Cự ma.

Đám Cự ma rớt bùm bùm xuống bốn phía, bụi mù cuồn cuộn, đập thủng những cái hố dưới đất, nhưng rồi chúng nó bò dậy tỉnh ruồi.

Những Cự ma này thân thể cường đại vô cùng, sức mạnh hung mãnh, hung hãn không sợ chết.

Nhìn đám Cự ma không sợ chết, Cổ Trần chẳng những không sợ mà còn lấy làm mừng, nếu thu phục được Cự ma như vậy, chế tạo một bộ Thanh Đồng trọng giáp phối xứng thì sẽ là tiên phong xông pha chiến đấu tốt nhất.

Tưởng tượng xem, mấy chục trên trăm Cự ma người mặc Thanh Đồng trọng giáp, một đường mạnh mẽ đâm tới, người nào có thể ngăn cản sự xung phong mạnh mẽ của chúng?Nguyên một đám hung hãn không sợ chết, không có hoảng sợ, trí thông minh rất thấp, chỉ có bản năng hiếu chiến khát máu thì tự nhiên là binh khí xung phong tốt nhất.

- Đánh ngã các ngươi trước đã!Cổ Trần đôi mắt sắc bén, sức lực mạnh mẽ chạy khắp người, ánh sáng Thanh Đồng lấp lóe.

Đùng!Một quyền vung ra, Cự ma ở đằng trước nhất thân thể run rẩy, trong người phát ra tiếng rắc, xương gãy, há mồm hộc máu bay ngang ra xa.


Cự ma rớt xa mấy chục thước, giãy giụa nhưng không bò dậy nổi.

- Grao!Một Cự ma bị thương, còn lại hai mươi mấy Cự ma trở nên điên cuồng hơn, dường như bị máu me kích thích, cả đám mắt đỏ ngầu xông lên.

Cổ Trần không lùi mà tiến tới, một thân một mình nghênh đón, sức mạnh cá nhân đối kháng với hai mươi tám Cự ma.

Ầm ầm!Đại chiến thăng cấp, Cự ma mạnh mẽ gầm rú kêu to, tiếng rống giận dữ, tiếng kêu rên hòa vào nhau, đám Cự ma bị hắn đánh phải trọng thương bay ra ngoài.

Thanh Đồng cự nhân, uy thế mạnh mẽ không ai cản nổi!Bên này, Đại Ngốc ngây ngẩn, nó đi đến trước mặt các tộc nhân của mình, cả đám ngơ ngác nhìn đại chiến kịch liệt trước mắt.

Vốn muốn giúp đỡ, nhưng nhìn tình huống có vẻ như không cần, bọn chúng cũng không cách nào xen vào tình hình cuộc chiến.

Bởi vì vừa rồi có một Độc Nhãn cự nhân muốn đi lên, kết quả bị chấn bay ra, suýt trọng thương, thế là không dám lại gần nữa.

Tuy trí thông minh của chúng thấp nhưng không ngốc.

- Grao grao!Còn lại mấy Độc Nhãn cự nhân trưởng thành gầm nhẹ với Đại Ngốc, dường như đang giao lưu cái gì.

- A Ngốc, đó là ai thế?Một cự nhân vội vàng hỏi.

Đại Ngốc gãi gãi đầu, rống đáp lại:- Hắn! Lão đại của ta! Đám Độc Nhãn cự nhân này có phương thức giao lưu của riêng mình, nhưng giao lưu cơ bản dựa vào rống, hoàn toàn nghe không hiểu những tên to con chất phác này giao lưu cái gì.

Trừ phi ngươi có thể giao lưu bằng ý thức linh hồn.

Ầm!Bên kia, đại chiến phát sinh biến hóa, theo Cổ Trần một thân một mình đối kháng hai mươi chín Cự ma, lần lượt từng con bị đánh gã.


Một bên khác, đại chiến giữa Độc Nhãn cự nhân lớn tuổi và Cự ma cầm đầu có chút thay đổi.

Cự ma cầm đầu rống to:- Grao!Nó nhìn tộc nhân dưới tay mình bị một cự nhân kỳ lạ đột nhiên chạy ra đánh cho la hét, nó rất ức giận.

Nhưng nó không có cách, bận đại chiến với Độc Nhãn cự nhân lớn tuổi, thực lực hai bên ngang ngửa nhau, tám lạng nửa cân.

Cả hai đã trải qua rất nhiều lần đại chiến, đều bất phân cao thấp.

Lần này Cự ma cầm đầu thu phục một đống Cự ma mới tới, muốn một lần hành động đánh bại lão Độc Nhãn cự nhân, rửa sạch nhục nhã.

Không may cho nó cố tình đụng phải nhân tố ngoài ý muốn như Cổ Trần.

- Grao!Loạn chiến trình diễn, Cổ Trần đại chiến hai mươi chín Cự ma, sức chiến đấu dũng mãnh, đánh cho nguyên một đám Cự ma la hét, thua tan tác.

Chúng nó rất cường đại, sức chiến đấu ít ra có thể so với sinh linh Đoán Cốt cảnh đỉnh phong, hai mươi chín Cự ma hợp sức nhưng vẫn không địch lại Cổ Trần.


Có thể tưởng tượng sức chiến đấu của Cổ Trần mạnh đến mức nào, hiện đã là cực hạn Đoán Cốt cảnh đại viên mãn, tu vi cảnh giới Nửa bước Hoán Huyết cảnh, sức chiến đấu kinh thiên.

Nếu không phải hắn muốn thu phục những Cự ma này thì có lẽ đã sớm đánh chết chúng nó.

Dù vậy, Cổ Trần như cũ tùy tiện đánh cho nguyên một đám Cự ma nằm rạp trên mặt đất, trong một chốc không bò dậy nổi.

- Grao!Hai đầu Cự ma cuối cùng rống to, trong đôi mắt đỏ lộ tia kiêng kị cùng e ngại, nhưng vẫn dũng mãnh xông lên.

Cổ Trần vẻ mặt khen ngợi, đám Cự ma này thật giỏi, biết rõ không đánh lại mà vẫn xông lên, thật sự là hung hãn không sợ chết, can đảm lắm.

Bùm Bùm!Đáng tiếc, dù không sợ sống chết vẫn không thể thay đổi kết cục thua thảm, Cổ Trần một đấm đánh ngã một tên.

- Grừ grừ! !.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận