Ta Man Hoang Bộ Lạc


Bốn hắc động linh hồn cùng nhau bùng nổ, điên cuồng xoay tròn, tỏa ra lực nghiền vô cùng, cắn nuốt vạn vật, phát ra tiếng ầm ầm.

Ngay sau đó, bí cốt luôn yên lặng chợt bừng sáng, chín đạo Nguyên Thủy chân phù cùng sống lại, kéo theo mười tám ký hiệu Thanh Đồng lao ra Tử Phủ.

Keng keng keng!Trong thân thể, nửa bộ xương màu đen dung nhập vào nhưng bị mãnh liệt chặn đánh, chín đạo Nguyên Thủy chân phù cùng mười tám ký hiệu Thanh Đồng đánh vào thạch nhẫn.

Trong khoảnh khắc, bộ xương màu đen bị chặn, không cách nào tiếp tục dung nhập thân thể Cổ Trần, bị kịch liệt ngăn cản.

Được mấy lần cơ hội, Cổ Trần rống giận:- Mở cho ta!Hai tay hắn giật mạnh, khắc văn Thanh Đồng khắc trên tay cùng phát sáng, nhanh chóng tuôn ra từng dòng chảy Thanh Đồng bao bọc từ đầu tới chân.

Keng keng!Vang hai tiếng nổ mạnh, đốm lửa bắn ra, sức mạnh cường đại bùng nổ từ trong thân thể, đánh bật một nửa bộ xương màu đen ra ngoài người.

Vèo một cái, bộ xương màu đen trượt ra xa năm thước mới dừng lại, xích đá quấn người nó phát sáng, trên sợi xích lấp lóe dày đặc Thạch phù.


Chín cột đá phát sáng, khóa chặt bộ xương màu đen, thạch trận bị kích hoạt, từng luồng sức mạnh thần bí cường đại từ sợi xích đá tràn vào trong người xương khô, hình thành giam cầm.

Xương khô há to miệng, dường như rất phẫn nộ, phát ra một tiếng rống hư vô:- Cạc!Trong phút chốc, Cổ Trần cảm thấy trùng kích vô hình ập đến, Tử Phủ rung động, giữa chân mày lại bị đánh rách toạc, tơ máu chảy ra.

May mắn trong Tử Phủ có Nguyên Thủy chân phù, ký hiệu Thanh Đồng cùng nhau ngăn cản, còn có hắc động linh hồn không ngừng thủ hộ nên không bị thương.

Cổ Trần gặp mạo hiểm như vậy, trong lòng giận dữ, sức mạnh toàn thân sôi trào rống to:- Chết đi!Tất cả sức mạnh rót vào Thanh Đồng thạch kiếm, kiếm ý cuồn cuộn khuếch tán.

Ngay sau đó, từng ký hiệu Thanh Đồng nhảy lên, cùng nhau rót vào Thanh Đồng thạch kiếm.

Leng keng!Cổ Trần bỗng nhiên rút kiếm, một kiếm ẩn chứa sức mạnh lớn nhất toàn thân chém vào bộ xương màu đen cách xa năm thước.

Phập!Ánh kiếm xẹt qua xương khô, chém rách thạch điện vỡ ra một vết nứt lớn, kiếm khí mạnh mẽ xẻ một khe rãnh dài cỡ trăm thước.

Khi tất cả tán đi, khói đen bốn phía bị đông lại, bộ xương màu đen cứng ngắc ở nơi đó, hai đốm lửa đỏ trong hốc mắt hơi chập chờn.

“Ngươi! Trốn không thoát! ”Bộ xương màu đen há to miệng, truyền đến ý niệm này, sau đó xoẹt một tiếng tan rã, hóa thành một đống phấn đen bay đi.

Một kiếm chém chết bộ xương màu đen, Cổ Trần nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng rất nhanh lại căng thẳng thần kinh, chỉ cảm thấy một luồng khí âm u lạnh lẽo, bất tường ra vào thân thể, hạt phấn đen kỳ dị chui vào người.

Loại biến cố này không kịp ngăn cản, thậm chí Nguyên Thủy chân phù cùng ký hiệu Thanh Đồng đều không thể ngăn cản, bị những hạt phấn đen chui vào người, dung nhập vào xương.

- Đệt!Cổ Trần hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trong lòng lạnh lẽo.


Cái này thảm rồi, bộ xương màu đen tuy bị hắn giận dữ một kiếm chém chết khung xương, nhưng hình như có sức mạnh bất tường còn sót lại chui vào người.

Hơn nữa dung hợp làm một với xương của hắn, khiến lòng hắn lạnh lẽo.

Oong!Hết thảy lắng lại, Nguyên Thủy chân phù lùi về Tử Phủ, từng ký hiệu Thanh Đồng biến mất, trong thạch điện trở lại yên tĩnh.

Khói đen bốn phía dần tán đi, chỉ để lại chín cột đá và các sợi xích, một dúm nhỏ phấn xương màu đen dưới đất.

Những gì vừa trải qua giống như là một giấc mộng, nhưng Cổ Trần biết đó không phải là mộng, hắn thật sự gặp phải.

Dường như có thứ kỳ dị đáng sợ chui vào người hắn, phút cuối cùng xương khô màu đen tan vỡ thì một đống hạt phấn màu đen chui vào người, dung hợp vào xương.

Điều này khiến Cổ Trần rất bất an, đó là vật gì, cảm giác rất tà ác, không tốt, âm u lạnh lẽo, khủng bố, vô cùng không thoải mái.

Nhưng kiểm tra mấy lần, Cổ Trần vẫn không phát hiện xương của mình có gì thay đổi, nhưng dùng ý niệm linh hồn cường đại xem xét mới phát hiện khác biệt.


Nguyên bộ xương đen như mực, vốn chính là Nguyên Thủy Ma cốt đại viên mãn, hiện tại trên xương nổi lên các ma văn màu đen nhạt.

Những ma văn này nhìn thoáng qua đã cho người ta cảm giác âm u lạnh lẽo, tà ác, bất tường.

“Đệt, có phải mình bị thứ bất tường bám vào rồi không?”Cổ Trần khóc không ra nước mắt, đi mạo hiểm một chuyến không ngờ gặp bất trắc, trước đó suýt bị bộ xương màu đen dung nhập vào người.

Tuy sau cùng đánh nát đối phương, nhưng vẫn bị ít thứ hòa tan vào xương trong người, hạt màu đen toát ra sức mạnh không tốt.

Mặc kệ như thế nào, Cổ Trần thầm nghĩ chính mình có thêm một thứ không tốt kỳ dị khó lường, hình như bị bám vào.

May mắn linh hồn Tử Phủ của hắn phòng thủ nghiêm mật, không có bị ảnh hưởng gì, xem như may mắn trong bất hạnh.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận