Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lời này khiến Bạch Hổ đang uy phong lẫm lẫm lập tức run lên, làm bộ đáng thương đi tới, cúi xuống cái đầu cao ngạo, không ngừng làm nũng.

Nó sợ, chủ nhân này quá dữ, hở chút là muốn nấu nó.

Nó thật khổ, ta xem ngươi là chủ nhân, ngươi lại muốn nấu ta, không thể trêu vào, không thể trêu vào.

Hoàn thành lột xác, thân thể Bạch Hổ trở nên to khỏe hơn, dài tám thước, cao năm thước, trông rất có sức kinh sợ.

Hai răng nanh màu vàng cho cảm giác đầy sát khí, đôi mắt hổ lóe tia sáng vàng nhạt, vô cùng uy nghiêm.

Nhưng nó lại giống như mèo con làm nũng, nịnh nọt Cổ Trần, rất sợ bị chủ nhân dùng Thanh Đồng đỉnh nấu nó.

- Được rồi, Hổ giao bị ngươi ăn, ngươi tốt nhất cướp một con Thần Hổ về cho ta, sinh một ổ tiểu Bạch Hổ, nếu không thì ta hỏi tội ngươi.

Cổ Trần vẻ mặt uy hiếp cảnh cáo một câu, dọa đến Bạch Hổ suýt nằm xuống.


- Ư ư! Grừ!Nó vẻ mặt tội nghiệp, làm bộ đáng thương nhìn Cổ Trần, nghĩ thầm chủ nhân không có tính người, ăn hiếp nó.

- Đi chơi đi.

Cổ Trần phẩy tay đuổi Bạch Hổ, một mình đi vào bộ lạc, xem xét tình huống bộ lạc.

Chiến trường bên ngoài đã thanh lý xong, kiểm kê chiến lợi phẩm, thống kê thương vong xong xuôi, tiếp theo là tiêu hóa thành quả trận chiến, không ngừng tăng lên thực lực bộ lạc.

- Tộc trưởng!Lúc này, Hắc Thổ nghe tiếng vội vã chạy đến, chào Cổ Trần.

Hắn nghiêm túc báo cáo:- Khởi bẩm tộc trưởng, đã kiểm kê xong đại chiến lần này.

Tất cả thi thể ba tộc thu được vạn cân bảo huyết và chiến lợi phẩm, thi thể chồng chất bên ngoài bộ lạc.

- Đại chiến lần này có ba nghìn tám trăm sáu mươi mốt người chết, hai nghìn sáu trăm ba mươi lăm người bị thương nặng, một vạn ba nghìn một trăm tám mươi bị thương nhẹ.

Hắc Thổ tỉ mỉ báo cáo tin tức tổng hợp.

Cổ Trần nghe xong nhẹ gật đầu, không nói gì, chờ Hắc Thổ nói tiếp.

Hắc Thổ nói:- Chúng ta thu được binh khí áo giáp rất nhiều, tạm thời không thể thống kê chính xác, bắt được Khủng lang, Giao mã, Kim Giáp thú vân vân.

- Còn có các loại vật tư, mời tộc trưởng xem qua.

Hắc Thổ nói rồi đưa mấy nhẫn, vòng tay trữ vật cho Cổ Trần.

Cổ Trần xem xét, chọn lựa một số dược liệu, linh vật, tài liệu có thể sử dụng cất vào, còn lại toàn bộ giao cho Hắc Thổ, xem như phần thưởng đại chiến lần này phân phát cho mọi người.

- Ban thưởng cho tất cả người tham gia chiến đấu, tự ngươi thống kê rồi phân phát tài nguyên khen thưởng.


Cổ Trần nói xong tạm dừng, lại bảo:- Còn nữa, gom hết thi thể tộc nhân chết trận an táng vào tổ lăng, ban thưởng trợ cấp gấp đôi.

- Đây là một cái Ma quán, có thể dùng các loại huyết dịch ủ ra linh huyết, về sau giao cho ngươi bồi dưỡng ra càng nhiều linh huyết ban thưởng cho tộc nhân và tướng sĩ có công.

Cổ Trần trịnh trọng giáo Ma quán cho Hắc Thổ, để Hắc Thổ mang đi giao cho một vị tộc lão chuyên môn phụ trách phân phát khen thưởng.

- Rõ, bái tạ tộc trưởng ban ơn!Hắc Thổ vẻ mặt kích động bái tạ, nhận lấy mọi thứ rồi đi sắp xếp.

Nguyên bộ lạc bận rộn, vô số người tham gia xây dựng bộ lạc, thu thập chiến lợi phẩm, tóm lại không có người nhàn rỗi, ngay cả con nít cũng cố gắng lực học tập tu luyện.

Vì ứng đối uy hiếp từ dị tộc, vì bảo vệ bộ lạc cùng tộc nhân, tất cả mọi người dốc hết sức, cố gắng phấn đấu hết sức mình.

Sắp xếp việc bộ lạc xong, còn lại không cần Cổ Trần tự mình làm, tiếp theo hắn cần thị sát các mặt của bộ lạc.

Tuy đánh thắng trận chiến này, nhưng Cổ Trần dự cảm cuộc đại thanh tẩy Bách Man sơn chưa xong, nguy hiểm lớn hơn vẫn còn đó.

Hiện tại bộ lạc vẫn chưa có sức phản công dị tộc, chỉ có thể yên lặng tích lũy thực lực, chờ đợi một ngày có thể phản công dị tộc, càn quét uy hiếp.

Trận chiến này tạo ảnh hưởng cực kỳ to lớn, dị tộc trong phạm vi Bách Man sơn đều sôi trào.

Bởi vì tin Thạch Thiên, Kim Ngọc, Mông Lôi chết truyền khắp các dị tộc, đặc biệt là ba chủng tộc lớn Thú nhân tộc, Kim tộc, Thạch tộc bị tin tức này làm choáng váng.


Thiên kiêu của gia tộc mình đã chết, cả tộc chấn động.

Bách Man sơn, Thú nhân tộc.

Ầm!Một bóng người bay ra, đập xuống bên ngoài Thạch điện, toàn thân rách tả tơi, đó là một tên Thú nhân.

- Chết tiệt!- Một đám rác rưởi!Trong Thạch điện truyền đến từng tiếng gầm gừ, tràn ngập khí tức khủng bố, đè ép cả tòa Thạch thành khiến vô số Thú nhân quỳ rạp trên mặt đất run cầm cập.

Đó là khí tức của tộc trưởng Thú nhân, khủng bố vô song.

Trong đại điện, một đám Thú nhân quỳ rạp trên mặt đất run rẩy, vẻ mặt sợ hãi, không dám ngẩng đầu.

Vừa rồi có một tên Thú nhân cao tầng bị tộc trưởng trong cơn giận dữ trực tiếp đánh chết, thi thể vẫn còn nằm bên ngoài đại điện.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận