Phốc!Máu tươi tung tóe, một tên Thanh Bì Thú Nhân sau cùng bị xỏ xuyên ngực, mặt mũi dữ tợn như muốn hét lên, kết quả lại thành thổ huyết mà chết.
Cổ Trần nhẹ nhàng rút lại Cốt mâu, thi thể ầm ầm nện xuống, kéo theo bụi bặm bốc lên.
- Ngao ô! Một tiếng rên rỉ truyền đến, một đầu Khủng Lang còn chưa chết khẽ hiện vẻ bi ai, chủ nhân đã chết, nó rất thương tâm.
Chỉ thấy một cây Cốt mâu xuyên cổ nó, máu tươi dâng trào, Khủng Lang theo chủ nhân tắt khí.
Cổ Trần nhìn qua bốn phía, thi thể đầy đất, vô số thi thể Thanh Bì Thú Nhân tản mát khắp nơi, còn có thi thể Khủng Lang, chân cụt tay đứt, mùi máu tươi nồng đậm.
Trăm tên Thanh Bì Thú Nhân tinh nhuệ, cứ vậy mà bị chém giết sạch sẽ, một tên cũng không để lại.
Ngay cả Thanh Bì Thú Nhân Thủ lĩnh cũng không ngoại lệ, nó vốn là mục tiêu phải chết đầu tiên.
- Nơi này cách quặng mỏ chưa xa, phải nhanh chóng rời đi.
Cổ Trần quét mắt nhìn bốn phía, xác định không có người sống mới nhanh chân đi tới trước thi thể tên Thanh Bì Thú Nhân Thủ lĩnh, vung mâu hất lên túi da trên lưng Thanh Bì Thú Nhân.
Còn binh khí khải giáp các thứ, Cổ Trần không kịp thu thập, chỉ có thể lấy đi chiến thương của Thanh Bì Thú Nhân Thủ lĩnh, còn lại không thể mang đi.
Đống giáp trụ binh khí này rất cứng rắn, giáp phòng ngự kinh người, thương kiên cố sắc bén, đều là binh khí tốt.
Đối với bộ lạc của hắn hiện tại mà nói, đồ sắt đã là hy vọng xa vời, Cổ Trần không nghĩ tới đám Thú nhân này lại có thể tinh luyện kim loại màu đen như vậy.
Thủ thập xong, Cổ Trần lập tức xoay người lên Bạch hổ, lao vun vút về phía đại thảo nguyên, chớp mắt đã biến mất vô tung.
Ầm ầm!Ngay khi hắn rời đi không lâu, một chi Thú nhân tinh nhuệ cường đại nhanh chóng cưỡi Khủng Lang lao tới.
Chi đội ngũ này trọn vẹn tới năm trăm người, thống lĩnh là một tên Thú nhân khôi ngô, da thịt đỏ hồng, đầu cũng mọc hồng giác.
Thú nhân thống lĩnh âm trầm nhìn thi thể khắp nơi, ánh mắt bốc lên hung quang, răng nanh dữ tợn lộ ra gầm thét.
- Là ai?Nó nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân bạo phát, ép tới đám Lang Kỵ Thú nhân ào ào lui lại, không thể thừa nhận.
Vị Thanh Bì Thú Nhân thống lĩnh này rất mạnh, mạnh hơn tên tiểu Thủ lĩnh bị Cổ Trần đánh chết lúc trước nhiều lắm.
- Đuổi theo, nhất định phải tìm được hung thủ, giết chết hắn, cướp lại chiếc rương kia.
Thú nhân cường giả nộ hống, dẫn theo năm trăm Thú nhân kỵ binh chạy như bay, đuổi theo khí tức Cổ Trần để lại.
Bọn họ rất phẫn nộ, không nghĩ tới, đồ đạc của bọn nó lại bị cướp, bất kể là ai, đều phải nhận lấy nộ hỏa từ Thú nhân nhất tộc!.
Trên bình nguyên, một người một hổ lao nhanh mà qua, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã xuyên qua thảo nguyên mênh mông, đi tới một khu vực rừng núi.
Bọn họ một đường chạy khỏi hiện trường, tìm được một dãy núi liền xông vào, thậm chí một đường này còn vòng đi vòng lại mấy cái, xuyên qua hai con sông nhỏ, triệt để thanh trừ khí tức mới chạy tới đây.
Sau khi vào núi, Cổ Trần mới nhẹ nhàng thở ra, toàn thân sớm đã ướt nhẹp, đó chính là nước sông để rửa đi khí tức cùng mùi máu tươi trên người.
- Tiểu Bạch, tìm sơn động.
Cổ Trần vỗ nhẹ đầu Bạch hổ, Bạch hổ lập tức hiểu ý, nhanh chóng xuyên qua rừng núi, không lâu đã thực sự tìm thấy một cái sơn động.
Còn việc nó tìm được thế nào, động vật có bản lãnh riêng của động vật, đối với việc này, Cổ Trần tự nhiên tin tưởng Kiếm Xỉ hổ của bản thân.
Kiểm tra hang động trước mắt, Cổ Trần để Bạch hổ ra ngoài thủ hộ, hắn tự mình mang theo hòm sắt kia vào trong hang động.
Trong sơn động, dấy lên một đống lửa.
Cổ Trần ngồi bên đống lửa, đánh giá cái rương kỳ quái trong tay, toàn thân rương đen óng, chỉ lớn chừng một thước, bên trên đã bị khóa chặt.
Tra xét một hồi, Cổ Trần càng thêm tò mò, không biết thứ trong rương là cái gì?Mang theo hiếu kỳ nồng đậm, Cổ Trần dùng Cốt kiếm thử bạy lên, phí không ít tức mởi cạy mở được nắp rương.
Răng rắc!Cái rương bị cạy mở, Cổ Trần không kịp mở hẳn ra, lập tức nhìn hướng bên trong.
Chỉ thấy trong rương có một mai giới chỉ kỳ quái, không sai, là một chiếc nhẫn.
- Cốt giới?Cổ Trần sửng sốt, ngơ ngác nhìn chiếc nhẫn nhỏ bé trong cái rương cả mét, nhân nhỏ toàn thân trắng mốt, rõ ràng là được làm từ xương.
Cái cốt giới này trong suốt long lanh, trên nhẫn có văn tự thần bí.
Cái này lại càng khiến hắn hiếu kỳ hơn nữa, nhẹ nhàng cầm cốt giới thăm dò, đáng tiếc vẫn không thể nhìn ra được gì cả.
Cổ Trần thầm nói:- Chẳng lẽ vẫn phải cần dùng máu tươi tế luyện?Nghĩ tới, Cổ Trần liền không chút do dự, bóp một giọt máu tươi nhẹ nhàng nhỏ lên cốt giới.
Ông!Nháy mắt, cốt giới khẽ rung lên, hồng mang xuất hiện hấp thu máu tươi.
Sau một khắc, Cổ Trần liền cảm giác được một luồng liên hệ yếu ớt, là liên hệ giữa hắn và Cốt giới.
- Đây là! Một đạo tin tức theo liên hệ truyền vào đầu hắn, để Cổ Trần rung động không cách nào lắng lại.
“Cốt khí: Nạp giới!”Một đạo tin tức, khiến Cổ Trần vừa kinh vừa hỉ.
Hắn hiểu được tác dụng chân chính của cái nhẫn này, đây là một kiện Cốt khí trân quý, hơn nữa còn là không gian bảo vật trong truyền thuyết, nạp giới.
Một cái nhẫn trữ vật, thần khí không thể thiếu.
- Quá tốt rồi, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh!Cổ Trần kích động tới đỏ bừng, trái tim theo đó mà phù phù nhảy loạn, cố thế nào cũng khó thể áp chế kích động mãnh liệt trong nội tâm.
Không gian giới chỉ, nói trắng ra là thứ để chứa đồ, trong nhẫn nhỏ bé, có một không gian lớn, có thể để đồ.
Hắn yên lặng cảm ứng nạp giới, rất nhanh đã cảm thấy một cái không gian thật lớn xuất hiện, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng không gian này tồn tại.
Không gian lập thể to chừng cái sân bóng, bên trong chất từng đống hắc thạch, đám hắc thạch này, chính là khoáng thạch mà nhân loại bị nô dịch trong mỏ quáng khai thác.
Cổ Trần khẽ động, trong tay lập tức xuất hiện một viên hắc thạch, toàn thân xám tối, ánh kim u lãnh ẩn hiện.
- Này là khoáng thạch gì? Là quặng đồng sao?Trong đầu Cổ Trần khẽ thoáng qua một suy nghĩ, đám khoáng thạch này rất giống quặng đồng mà hắn biết, khó trách, đám Thú nhân tộc lại có được hắc giáp, hắc thương tinh xảo như vậy.
Hóa ra là có mỏ đồng, quặng mỏ kia cũng đang khai thác, mà Thú nhân lại nắm giữ kỹ thuật tinh luyện đồng.
- Xem ra, bộ lạc của ta cũng phải nhanh chóng phát triển kỹ thuật tinh luyện kim loại a.
Cổ Trần nghiêm túc thu hồi quặng đồng, lại đeo nạp giớp lên tay, lớn nhỏ vừa phải.
Dùng máu để tế luyện nạp giới, nạp giới cũng tự nhiên trở thành đồ của hắn, nội tâm Cổ Trần hưng phấn khó nhịn, vậy mà cướp được một cái nạp giới.
Thứ này, là bảo vật mà Thú nhân tộc dùng để chuyển vật tư.
- Không cẩn thận liền phát tài.
Cổ Trần đắc ý đứng dậy, cầm Cốt mâu, dập đống lửa, nhanh chóng rời khỏi sơn động.
Hắn cưỡi lên Bạch hổ, một đường đi vòng, trở về chỗ hắn cất giấu thi thể Ngân lang, Hắc lang, mang theo hai bộ thi thể trở lại bộ lạc.
Một đường đi về gặp phải không ít tiểu đội Thanh Bì Thú Nhân, xem ra đang tìm kiếm gì đó, đáng tiếc đều bị Cổ Trần né tránh, cuối cùng cũng trở về bộ lạc trước trời tối.
.