Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lúc ánh mắt Cổ Trần chạm đến chỗ sâu trong bình nguyên Man Hoang, thấy được một tòa thần miếu rách nát bên trong cấm khu, ánh mắt tò mò đặt ở chỗ đó.

Bạch!Bỗng nhiên, một cỗ hắc khí sôi trào bao phủ, có hai đạo ánh sáng tinh hồng từ bên trong hắc vụ sáng lên, ánh mắt u lãnh nhìn thấu hư vô.

Cả hai ánh mắt chạm vào nhau, răng rắc một tiếng, vậy mà không gian hư vô hỏng mất.

Phốc!Đột nhiên Cổ Trần phun ra một ngụm máu, giật mình tỉnh lại, trên mặt lưu lại một tia kinh sợ nồng đậm, dường như vừa mới nhìn thấy đồ vật và hình ảnh gì không thể tin được.

Vừa rồi, trong lúc vô tình hắn đã dùng U Linh Chi Nhãn mà mình tu thành xuyên qua tầng tầng hư không, nhìn vào chỗ sâu trong cấm khu mà trước đó hắn đã từng từng tiến vào.

Không nghĩ tới hắn lại nhìn thấy một màn kinh khủng, chỗ sâu trong cái cấm khu kia, có một tòa thần miếu cổ xưa rách nát, bên trong ẩn giấu một cái tồn tại cấm kỵ đáng sợ.

Ánh mắt vừa rồi, làm vỡ nát không gian hư vô, khiến Cổ Trần không thể không tỉnh lại.


- Thật là khủng khiếp, bên trong tòa thần miếu kia cất giấu cái gì?Cổ Trần hiếu kỳ, lau vết máu ở khóe miệng.

Tuy nôn ra máu, nhưng kỳ thật không có chuyện gì, chỉ là đột nhiên phản phệ mà thôi, chớp mắt sẽ khôi phục lại, cảm giác hai mắt đau xót cũng đã biến mất!.

Ở chỗ sâu trong cấm khu, bình nguyên Man Hoang cuồn cuộn hắc vụ, có một tòa thần miếu rách rưới đứng sừng sững ở nơi đó.

- Vừa rồi là cái gì đang nhìn trộm?Bên trong hắc vụ truyền ra một thanh âm xa xôi, mang theo một luồng cảm giác kinh ngạc và tò mò, giống như đã nhận ra mình bị theo dõi.

Thế nhưng thời điểm muốn tìm kiếm lại phát hiện nó biến mất, không cách nào tìm tòi nghiên cứu căn nguyên, khiến sinh vật cấm kỵ bên trong cấm khu này chú ý.

- Là gia hỏa ở trung tâm Bách Man sơn kia sao?Thanh âm kia lộ ra một tia u lãnh, tĩnh mịch, làm cho người ta có một loại cảm giác chẳng lành.

Cổ Trần không rõ nơi này ẩn giấu đi cái gì, nhưng lại nhìn thấy một đôi mắt kinh khủng, lộ ra khí tức băng lãnh, tử vong, bất thường.

Tóm lại, cấm khu có tồn tại vô cùng khủng bố.

- Không thể chạm đến đồ vật bên trong cấm khu.

Cổ Trần âm thầm cảnh cáo chính mình, không thể lỗ mãng, nếu không chạm đến đồ vật bên trong rất có thể sẽ mang đến tai hoạ.

Hắn hít sâu một hơi, vứt hết những tạp niệm này đi, bắt đầu tu luyện phần bí thuật thứ ba, Linh Hồn Tịnh Hoá chi thuật.

Quả thật là không sai, vừa mới lĩnh hội đã lập tức khiến Nguyên Thủy Chân Phù biến hóa, trực tiếp triển khai diễn sinh hoàn toàn mới đối với phần bí thuật này, tu sửa một số khuyết điểm ban đầu, biến nó càng trở nên hoàn mỹ hơn.

Cổ Trần yên lặng thể ngộ lấy Linh Hồn Tịnh Hoá thuật hoàn toàn mới, bắt đầu tu luyện phần bí thuật này, từng giờ từng phút không ngừng lĩnh ngộ thấu triệt.


Phần bí thuật này, có thể tịnh hóa linh hồn, càng có thể tịnh hóa linh hồn của mình, tịnh hóa linh hồn người khác, thậm chí trực tiếp tẩy trắng linh hồn một cái sinh linh.

Theo bí thuật diễn sinh một lần nữa, Cổ Trần phát giác hiệu quả của nó càng mạnh mẽ, càng kinh khủng hơn, hoàn toàn không thể tưởng tượng, tu luyện tới cực hạn thậm chí có thể nhất niệm xóa đi linh hồn ký ức của sinh vật, hóa thành một tờ giấy trắng.

Hơn nữa một khi tu thành, linh hồn của mình sẽ có một cỗ tịnh hóa chi quang, lúc nào cũng tịnh hóa tinh lọc tạp chất bên trong linh hồn.

- Chậc chậc, phần bí thuật này thật là mạnh mẽ.

Lúc Cổ Trần hoàn thành tu luyện, cảm giác cả người không giống, phía trên linh hồn thể bao vây lấy một tầng ánh sáng mông lung, thánh khiết, thuần túy không tì vết.

Đạo ánh sáng này chính là tịnh hóa chi quang, tịnh hóa sạch sẽ tạp chất bên trong linh hồn từng chút một, tinh lọc linh hồn thể, lớn mạnh linh hồn ý chí.

Cảm giác linh hồn của mình lúc nào cũng đang được tinh lọc, tịnh hóa, không ngừng mạnh lên, tâm lý Cổ Trần chấn động như nào có thể nghĩ.

- Đi ra xem tình hình xây dựng của bộ lạc một chút.


Cổ Trần vươn người đứng dậy, trên dưới toàn thân truyền đến từng tiếng vang đôm đốp, từng đạo từng đạo hồ quang điện lấp lóe, cuối cùng hoàn toàn biến mất ở trong cơ thể.

Tất cả khí tức đều thu liễm, đi ra khỏi đại điện giống như một người bình thường!.

Chỗ tinh luyện kim loại, đã được mở rộng thêm mấy lần, bây giờ đã có thể một ngày tinh luyện ra năm vạn tấn kim loại Thanh Đồng.

Đối với tốc độ tinh luyện kim loại như này, bộ lạc đã đủ dùng, tương lai còn có thể tiếp tục xây dựng thêm.

Cổ Trần tới nơi này thị sát một phen, sau đó lại đi đến chỗ xưởng rèn đúc.

Đinh đinh! Vừa đến nơi đã nghe thấy từng đợt âm thanh kim loại đập vào nhau.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận