Ta Man Hoang Bộ Lạc


Ánh mắt Cổ Trần lấp lóe, nhìn chằm chằm vào hình chiếu vùng đất thần thánh kia, lờ mờ thấy được vô số bóng người, mảng lớn quần thể cung điện đứng vững, to lớn, hùng vĩ, lộ ra một cỗ ánh sáng thánh khiết.

Linh cầm bay múa, kỳ thú lao nhanh, giống như một vùng đất thần tiên của nhân gian.

Loại ảo giác này khiến Cổ Trần rất hoài nghi, nhưng lời nói của La Hải lại khiến hắn coi trọng, hắn cũng biết nhân tộc có Thánh Địa.

Bây giờ nghe nói đây là một mảnh Thánh Địa nhân tộc, lần lượt tiếp dẫn thiên tài tiến vào bên trong, nhưng nhân tộc đã có Thánh Địa tồn tại, vì sao bỏ mặc vô số bộ lạc nhân tộc bị dị tộc giết hại?Chỉ tiếp dẫn thiên tài đi vào?- Chẳng lẽ Thánh Địa không đi ra bảo hộ nhân tộc sao?Cổ Trần hỏi vấn đề trong lòng mình muốn biết nhất.

Có phải Thánh Địa không bảo vệ nhân tộc, chỉ thu nhận thiên tài nhân kiệt, thậm chí thiên kiêu các đại bộ lạc nhân tộc tiến vào bên trong thì mặc kệ bộ lạc nhân tộc sống chết hay không?Sắc mặt La Hải chần chờ, thở dài nói:- Chuyện ấy thuộc hạ cũng không rõ lắm, mỗi một lần Thánh Địa xuất hiện, đều đại biểu cho có người có thể tiến vào bên trong Thánh Địa tu hành.


- Nhưng mỗi một lần Thánh Địa xuất hiện cũng đại biểu cho các đại bộ lạc nhân tộc đều sẽ bị huyết tẩy và diệt vong, giống như trong huyết tẩy sẽ ép nhân tộc sinh ra một đám thiên tài, thiên kiêu.

Nói đến đây, sắc mặt La Hải lộ ra vẻ u ám, cảm giác có chút không dễ chịu.

Mỗi một vị thiên tài, thiên kiêu nhân tộc sinh ra, đều mang theo gió tanh mưa máu, đại đa số đều ở dưới dị tộc huyết tẩy trấn áp sinh ra.

Giống như là một đám thiên tài từ bên trong máu, lửa chiến tranh tẩy lễ sinh ra, những người này đều sẽ bị Thánh Địa tiếp dẫn đi vào.

Về phần những người khác của bộ lạc, những tộc nhân bình thường, căn bản là không có cách tiến vào Thánh Địa, chỉ có thể bị dị tộc giết hại, hủy diệt.

- Chẳng lẽ, những người tiến vào Thánh Địa tu hành, đều không có đi ra sao?Trong lòng Cổ Trần trầm xuống, nghĩ đến một cái suy đoán không tốt.

Thánh Địa, có thể đi vào không thể ra, hoặc là có nội quy hạn chế, hoặc là bọn họ không muốn ra?- Tộc trưởng, tôi cũng không biết lắm!La Hải lắc đầu cười khổ.

Hắn nhìn Cổ Trần, bỗng nhiên hai mắt sáng lên, vui vẻ nói:- Tộc trưởng, ngài vừa mới đồ diệt mấy chục vạn sinh vật Thủy tộc, càng chém giết một vị thiên kiêu Thủy tộc, dường như! Lời này không cần phải nói, ý tứ rất rõ ràng, La Hải đang nói, có lẽ Thánh Địa xuất hiện là bởi vì Cổ Trần.

Dù sao Cổ Trần cũng vừa dùng một chiêu thiên phạt lôi đình đánh vào trong biển, dứt khoát giết chết mấy chục vạn sinh vật Thủy tộc, tình cảnh kia thật sự chấn động nhân tâm.

Chiến tích mạnh mẽ như vậy, có thể khiến Thánh Địa xuất hiện cũng không có gì lạ.


- Ngươi muốn nói, Thánh Địa xuất hiện có liên quan tới ta, là muốn tiếp dẫn ta tiến vào Thánh Địa?Cổ Trần như có điều suy nghĩ hỏi.

- Đúng thế.

La Hải hung hăng gật đầu.

Hai mắt hắn sáng rực nhìn qua Cổ Trần, nói:- Tộc trưởng, ngài có cảm giác được Thánh Địa đang kêu gọi và tiếp dẫn hay không?Tâm tư Cổ Trần hơi động, chưa trả lời vội, vừa rồi hắn có một cỗ cảm giác kỳ quái, hình như bên trong cái ảo giác kia có một cỗ sức hấp dẫn.

Như có như không đang kêu gọi, giống như đang triệu hoán hắn tiến vào Thánh Địa, chỉ cần dựa theo chỉ dẫn trong cõi u minh là có thể tiến vào Thánh Địa.

Nhưng hắn cự tuyệt, không tiếp nhận lời kêu gọi chỉ dẫn kia, cái gì cũng chưa biết đã đần độn tiếp nhận chỉ dẫn tiến vào Thánh Địa?Chỗ đó, thật sự là Thánh Địa sao?Nếu là Thánh Địa nhân tộc, hiện tại nhóm thiên kiêu, yêu nghiệt nhân tộc đã từng tiến vào bên trong đang như thế nào, vì sao chưa từng nghe nói có người từ bên trong đi ra?Chẳng lẽ bọn hắn không quân tâm bộ lạc, thậm chí tộc nhân, thân nhân của mình sao?Cổ Trần âm thầm hoài nghi, mặc kệ hình ảnh Thánh Địa trước mắt là thật hay giả, hắn cũng sẽ không vứt bỏ bộ lạc một mình tiến vào Thánh Địa.


Nếu chỉ cho phép một người tiến vào, Thánh Địa như thế không vào cũng được.

Thánh Địa chỉ tiếp nhận thiên tài, thiên kiêu, mặc kệ nhân tộc bình thường sống chết, cái loại Thánh Địa này còn cần làm gì?- Thánh Địa như thế, không vào cũng được!Cổ Trần hừ lạnh, dứt khoát chặt đứt lời kêu gọi cùng tiếp dẫn trong cõi u minh kia, mạnh mẽ nghiền nát lực lượng triệu hoán.

Một đạo âm thanh răng rắc vỡ vụn không nghe được truyền đến, lực lượng kêu gọi đến từ ảo ảnh Thánh Địa biến mất, triệt để cắt đứt.

Chặt đứt lực lượng kêu gọi và tiếp dẫn kỳ quái kia xong, Cổ Trần buông lỏng toàn thân, dường như cả người càng thêm thông thấu nhẹ nhõm.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận