Ta Man Hoang Bộ Lạc


Trong lòng hắn rất muốn nuốt đám thiên kiếp này vào bụng, lực lượng lôi phạt trong huyết mạch đang cần tẩm bổ đó, nhưng hắn không làm như vậy, bởi vì thiên kiếp biến mất Hắc Thổ còn ma luyện thế nào?Quả nhiên, sau khi đánh nửa canh giờ, thiên kiếp dần dần tán đi, sau khi tán đi không còn lực lượng, chứng tỏ Hắc Thổ đã vượt qua thiên kiếp.

Sau một lần thiên kiếp tẩy lễ, cơ thể Hắc Thổ càng trở nên cường tráng hơn, bắp thịt hiện ra từng khối mang màu Thanh Đồng sáng bóng, ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ.

- Chúc mừng ngươi, Tiểu Hắc, ngươi đã vượt qua thiên kiếp, tương lai đã là yêu nghiệt chân chính của Nhân tộc.

Cổ Trần cười ha ha bay đến, nhìn thấy Hắc Thổ đang bò từ trong hố ra ngoài, cả người bốc khói, trên người còn có từng đạo từng đạo lôi điện đỏ thẫm lấp lóe.

Nhìn thấy dáng vẻ này của Hắc Thổ, Cổ Trần càng cười lớn hơn.

- Đau quá.


Hắc Thổ sờ lên cái đầu trụi lụi, nghĩ thôi đã thấy sợ.

Hắn cười khổ nói:- Cuối cùng ta cũng cảm nhận được trước đó tộc trường độ kiếp như thế nào, hóa ra, đây chính là thiên kiếp, ta cũng có thể độ kiếp rồi.

Nói thật ra, trong lòng hắn có chút kích động, bị thiên kiếp bổ không những hắn không buồn bực ngược lại còn có cảm giác vinh diệu, giống như đây là một lời tán thưởng.

Không sai, bị thiên kiếp bổ đại biểu cho tiềm lực và thiên phú của người đó đã được công nhận.

- Đi thôi, quay về tu luyện cẩn thận nhanh chóng hiểu rõ lực lượng của bản thân, sau đó, sẽ là lúc chúng ta phản công đánh vào sào huyệt của dị tộc.

Cổ Trần nghiêm túc nhắc nhở, khiến Hắc Thổ phấn chấn tinh thần, hắn mang theo tâm trạng kích động và mong chờ quay về làm quen với lực lượng trong người mình.

Hắc Thổ độ kiếp thành công, trở thành nhân tộc yêu nghiệt thứ hai của bộ lạc, đối với bộ lạc mà nói, đây thật sự là một chuyện vui lớn.

Hắc Thổ thành công, cũng khiến cho những người khác vô cùng hâm mộ, cả đám người Thiết Thạch, Ngưu Lực, Đại Phong đều nhìn Hắc Thổ với ánh mắt đầy hâm mộ.

Gia hỏa này, đã bỏ xa bọn họ một khoảng lớn, từ giờ, Hắc Thổ không cùng một cấp bậc với bọn họ nữa rồi, một bên là thiên tài, một bên là yêu nghiệt.

Chính vào lúc bọn hắn đang cảm thấy mất mát, Cổ Trần đã tìm đến chỗ mấy người bọn họ, nói ra suy nghĩ và kế hoạch của mình.

- Tiềm lực thiên phú của các ngươi, tuy rằng không bằng Hắc Thổ, nhưng cũng không kém, chí ít cũng có thể trở thành nhân vật thiên kiêu một phương, trở thành trụ cột vững vàng của bộ lạc trong tương lai.


Cổ Trần tìm đến chỗ ba người Thiết Thạch, Ngưu Lực, Đại Phong, còn Cố Đại Sơn, hắn ta vẫn đang trấn thủ tại Sơn Hải thành, để lúc nào tím đến hắn ta sau là được rồi- Ta sẽ giúp các ngươi tăng tiềm lực, bỏ ra một số tài nguyên để giúp các ngươi một chút, có thể đạt được thành tựu cao bao nhiêu phải dựa vào sự cố gắng và tạo hóa của các ngươi.

Một câu này của Cổ Trần, khiến đám người kia kích động không thôi.

Mặc dù không thể sánh được với Hắc Thổ, nhưng ít ra cũng có thể trở thành thiên kiêu một phương không phải sao, tương lai cũng sẽ đạt được thành tựu rất cao, thậm chí chưa chắc đã kém Hắc Thổ.

Bộ lạc không chỉ cần một kẻ yêu nghiệt, vài người thiên kiêu, còn cần trăm triệu nhân tài, thiên tài… Mới có thể khiến bộ lạc trở nên phồn thịnh, cường đại.

Cổ Trần tuần tự luyện Bảo Dược, cho ba người Thiết Thạch, Ngưu Lực, Đại Phong để bọn họ cùng nhau tăng lên tiềm lực và thực lực, sự thực chứng minh hắn đã dự đoán đúng.

Tiềm lực và thiên phú của ba người đều không bằng Hắc Thổ, điều khiến Cổ Trần cảm thấy có chút quái dị là, hắn nghĩ đến, bộ lạc nhỏ trước kia của hắn, đúng là rất ghê gớm.

Không chỉ sinh ra một kẻ yêu nghiệt Hắc Thổ, còn có nhân tài kinh thiên động địa như lão Vu Chúc, thiên phú chắc chắn là cấp độ yêu nghiệt.

Có thể tự mình lĩnh ngộ sáng tạo ra thuật pháp Minh Văn, chắc chắn là hào quang không thể nào che giấu được, đáng tiếc đã vẫn lạc, đến tận bây giờ nghĩ đến thôi Cổ Trần vẫn thường xuyên tiếc hận.


Nếu lão Vu Chúc chưa chết, nói không chừng bây giờ đã trở thành rường cột của bộ lạc, thống lĩnh tất cả người trong bộ lạc tu luyện thuật pháp Minh Văn.

Sau một lần bồi dưỡng, Thiết Thạch đã thành công đột phá, trong cơ thể ngưng tụ ra được tám tám sáu tư giọt chân huyết đã đạt đến cực hạn, dù dùng cách nào đi nữa cũng không tăng lên được.

Còn Ngưu Lực, ngưng tụ được nhiều hơn một giọt chân huyết, sáu mươi lăm giọt chân huyết, cũng coi như không tệ.

Đại Phong thì ít hơn một chút, chỉ ngưng tụ ra được sáu mươi giọt chân huyết, đây là do ba người tu luyện Thanh Đồng đồ khắc mới đạt được thành tựu như thế.

Tiềm lực thiên phú của bọn họ đã gần đến mức yêu nghiệt, đương nhiên, tiềm lực và thiên phú không thể đại biểu thành tựu cuối cùng trong tương lai.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận