Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lúc này, trong Hoang Cổ thành, vô số người đang tụ tập, tổng cộng hơn hai trăm vạn người tụ lại cùng một chỗ, huyết khí cuồn cuộn, rung động toàn bộ Bách Man sơn.

Hôm nay là ngày vui lớn của Hoang Cổ bộ lạc.

Bởi vì dị tộc trong Bách Man sơn đã bị quét sạch, Lang tộc, Xà tộc, Thú nhân tộc, Kim tộc, Thạch tộc, tất cả đều bị tiêu diệt sạch sẽ.

Trong thành, một tòa đài cao đứng sừng sững, được chế tạo hoàn toàn bằng Thanh Đồng, cao chín trượng, có chín mươi chín bậc thang, bên trên khắc đầy Thanh Đồng Khắc Văn.

Giờ phút này, một người thanh niên mặc Thanh Đồng giáp đang đứng trên đài cao, khí tức thâm trầm như thâm hải.

Hắn chính là tộc trưởng của Hoang Cổ bộ lạc, Cổ Trần.


Keng!Cổ Trần rút Thanh Đồng Thạch Kiếm ra, cắm vào một cái lỗ trên đài cao, ánh mắt đảo qua đám người đen nghịt có mặt ở hiện trường, không ai phát ra một tiếng động nào, tất cả đều yên lặng.

- Các tộc nhân!Hắn nói dõng dạc từng chữ một, giọng nói nhẹ nhàng có lực truyền khắp toàn bộ Hoang Cổ thành.

Tất cả mọi người đều phấn chấn, trên mặt lộ ra vẻ kích động và vui mừng, trong mắt tràn đầy sùng bái và kính ngưỡng.

- Báo, Long Ngao bộ lạc đến đây yết kiến!Đột nhiên một tiếng hô truyền đến, có người báo cáo, có một đám người đang đứng bên ngoài thành, tự xưng là người của Long Ngao bộ lạc.

Hơn nữa còn do tộc trưởng tự mình dẫn đoàn đến đây, hình như có mấy chục vạn người cùng nhau tới.

- Mời bọn họ vào!Cổ Trần nghĩ ra điều gì đó, lập tức mở miệng nói một câu.

Ngay lập tức đám người tách ra tạo thành một con đường, nối thẳng tới ngoài thành, tộc trưởng Long Ngao bộ lạc, Long Chiến, còn có cả Long Uyên đứng đầu, sau lưng dẫn theo năm vạn Long Ngao kỵ binh, còn có vô số tộc nhân của bộ lạc, tổng cộng lên đến mấy chục vạn người, khiến vô số người chú ý.

- Tại sao Long Ngao bộ lạc lại tới đây nhỉ?- Nhìn cảnh này, hình như tất cả đều tới đây.

Rất nhiều người kinh ngạc khi nhìn thấy Long Ngao bộ lạc đến đây, mấy chục vạn người của Long Ngao bộ lạc giống như chuyển nhà, đến đây tìm nơi nương tựa vậy.

Dẫn đầu một người đàn ông trung niên khôi ngô, hắn cưỡi một con Long Ngao bước từng bước một đi tới, bên cạnh là một thanh niên, chính là Long Uyên, cưỡi một con Long Ngao to lớn, cùng nhau tiến vào Hoang Cổ thành.


Suốt quãng đường, nhìn thấy đám người đông nghìn nghịt đứng hai bên đường, bọn họ không nhịn được âm thầm kinh hãi, không thể không thừa nhận Hoang Cổ bộ lạc chính là bá chủ chân chính của Bách Man sơn.

- Long Ngao bộ lạc, Long Chiến, Long Uyên, mang theo tộc nhân của bộ lạc đến đây, chúc mừng Cổ Trần tộc trưởng càn quét dị tộc, sáng lập công tích vĩ đại cho Nhân tộc.

- Chúng ta mang theo tộc nhân của bộ lạc, nguyện ý đi theo tộc trưởng, cống hiến một phần lực lượng vì công cuộc sáng lập thịnh thế thái bình cho Nhân tộc!Hai cha con Long Chiến, Long Uyên vừa bước tới đã trực tiếp xoay người quỳ gối dưới đài cao, vô số người ghé mắt, kinh ngạc nhìn hai người bọn họ.

Mấy chục vạn người đông nghịt phía sau cũng quỳ xuống, tạo nên cơn chấn động cực lớn, bọn họ muốn sát nhập vào Hoang Cổ bộ lạc chúng ta sao?Hai mắt Man Phi sáng lên, quan sát hắn Long Uyên kia, khóe môi lộ ra một nụ cười mang ý nghĩa sâu xa, trước đây không phải hắn cũng như vậy sao?Hiện giờ đến lượt Long Uyên của Long Ngao bộ lạc, hắn này đã hiểu ra rồi, biết hiện giờ trong Bách Man sơn Hoang Cổ bộ lạc là bá chủ.

Tiêu diệt tất cả sào huyệt của dị tộc, trong Bách Man sơn, hiện giờ Hoang Cổ bộ lạc đã không còn đối thủ, còn Long Ngao bộ lạc đồng tộc với Hoang Cổ bộc lạc, tất nhiên khó có thể trụ vững được.

Người có thể đi nơi khác, nhưng nếu đã ở lại nhất định sẽ trở thành một phần của Hoang Cổ bộ lạc.

Cổ Trần vừa đại chiến với dị tộc xong, cả tộc Long Ngao bộ lạc đã đến đây, rõ ràng bọn họ đã đưa ra quyết định.

Nhìn mấy trăm ngàn tộc nhân của Long Ngao bộ lạc trước mắt, lại nhìn hai người Long Chiến và Long Uyên đang quỳ gối dưới đài, Cổ Trần rất bình tĩnh, hắn đã đoán trước được chuyện này.


Hai người này đều có chí lớn, nhưng cũng biết thời thế, bây giờ nếu bọn họ không thần phục chẳng mấy chốc sẽ bị Cổ Trần dẫn quân đến tận cửa.

- Long Chiến tộc trưởng, Long Uyên tộc huynh, mời đứng lên!- Các vị tộc nhân, mời đứng dậy!Cổ Trần không tỏ vẻ ta đây, chỉ khẽ vung tay lên, một cỗ lực lượng nhẹ nhàng tuôn ra, nâng hai người Long Chiến và Long Uyên dậy.

Cỗ lực lượng kia nhìn giống như rất nhẹ nhàng, nhưng lại khiến Hai người Long Chiến và Long Uyên cảm thấy không cách nào kháng cự nổi, trong lòng sinh ra chấn động mãnh liệt, hai người nhìn nhau một cái, đều trông thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.

Long Chiến vẫn cảm thấy bình thương, nhưng Long Uyên lại khác.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận