Nhân tộc rải rác khắp nơi tụ tập lại thành biển người, toàn bộ đều đi về phía Hoang Cổ bộ lạc, nhưng điều khiến Huyền Điểu bộ lạc tức giận hơn chính là, trong bộ lạc của bọn họ vậy mà xuất hiện tình trạng có người đi theo.
- Đây là nhóm thứ mấy rồi?Huyền Mặc nhìn mọi người, vẻ mặt âm u chất vấn:- Vì sao có tộc nhân thoát khỏi bộ lạc, vậy mà các ngươi lại không phát hiện ra chút nào?Tất cả mọi người đều cúi đầu xuống, không dám lên tiếng, cơ thể khẽ run lên một cái.
- Một đám rác rưởi!Nhìn thấy mọi người không nói lời nào, Huyền Mặc tức giận mà không có chỗ phát tiết.
- Phụ thân, cứ yên tâm, đừng sốt ruột.
Huyền Ly nhẹ giọng an ủi.
Hắn nói:Trong khoảng thời gian này, số tộc nhân thoát đi thật ra đều là đám tộc nhân của bộ lạc nhỏ bị chúng ta chinh phục trước đây, tất cả đều là nô lệ.
- Đám tộc nhân mang về từ Thanh Thạch bộ lạc trước đây, chỉ có mấy nghìn người chạy trốn, nhân lúc ban đêm chạy, khả năng là đến Hoang Cổ bộ lạc tìm nơi nương tựa.
Huyền Ly gằn lên từng chữ, trong giọng nói lộ ra sát khí dày đặc.
Hắn lạnh lùng hừ một tiếng:- Người của Thanh Thạch bộ lạc, có quan hệ rất lớn với Cổ Trần, xem ra, nhóm nô lệ bị bắt lại này đều không ngoan ngoãn, muốn đi thìm Cổ Trần để cáo trạng.
- Không cần phải lo lắng, hôm qua, sứ giả Thánh Địa đã truyền tin tới, hai ngày nữa bọn họ sẽ đến Bách Man sơn.
Huyền Ly vừa cười mỉa mai vừa nói ra tin tức này, Sứ giả Thánh Địa đã truyền tin tới, nói cho hắn biết, còn hai ngày bọn họ sẽ đến Bách Man sơn.
Chỉ cần Sứ giả Thánh Địa đến đây, vậy thì mọi chuyện sẽ được giải quyết dễ dàng, Cổ Trần, chẳng qua chỉ là thịt trên thớt, muốn thịt thế nào thì thịt.
- Các ngươi nghe cho kỹ, mấy ngày tới phải phòng thủ nghiêm ngặt, không cho phép bất kỳ tộc nhân nào của bộ lạc thoát khỏi chỗ này, nếu có lần sau nữa, ta sẽ hỏi tội các ngươi.
Huyền Mặc lạnh lùng ra lệnh, hai mắt đầy sát ý nhìn chằm chằm vào đám quản lý cấp cao của bộ lạc, cả đám đều cúi đầu xuống, không dám có chút ý kiến nào.
- Còn về Hoang Cổ bộ lạc, hừ, cứ để bọn hắn nhảy nhót mấy ngày.
Hai cha con Huyền Mặc, Huyền Ly nhìn nhau cười một tiếng, tràn đầy tự tin, chờ mong Sứ giả Thánh Địa đến, khi ấy mới là lúc bọn họ thi triển bản lĩnh của mình.
Nhất định phải giết chết Cổ Trần, tất cả những gì của hắn đều sẽ thành của bọn họ.
Còn về kết quả có phải giống như bọn họ nghĩ hay không, chuyện này chỉ có trời mới biết!.
Hoang Cổ thành, bên trong đại điện, trước mặt Cổ Trần đang có từng tòa tường Thanh Đồng thành nho nhỏ trôi nổi lơ lửng giữa không trung, tỏa ra ánh sáng Thanh Đồng.
Tổng cộng gồm có tám tòa tường Thanh Đồng thành, mỗi một tòa đều tản ra khí tức cường đại chắc chắn, ánh sáng nhấp nháy, khiến người ta không thể tin được.
Sắc mặt Cổ Trần tái nhợt, cả người có chút yếu ớt, sức lực bị tiêu hao nghiêm trọng, thiếu chút nữa thì sức cùng lực kiệt, đây đúng là chuyện không phải còn người làm được mà.
- May mà, đã thành công.
Cổ Trần ngắm nhìn kiệt tác của mình, tất cả là tám tòa Thanh Đồng thành, chỉ cần phóng ra lập tức có thể hóa thành một tường thành bằng Thanh Đồng.
Mỗi một tòa tường Thanh Đồng thành, đều được chế tạo theo một quy cách, dài ba mươi dặm, cao năm mươi thước, rộng năm mươi thước, hùng vĩ, khí phách, khiến người ta không thể tin được.
Nhưng mà ren mấy thứ này, đã hao phí tổng cộng tám phần tài liệu Thanh Đồng trong tay Cổ Trần, thiếu chút nữa còn mệt mỏi đến mức hộc máu, không bao giờ muốn làm chuyện này nữa.
Luyện chế món bảo vật nhỏ thì không sao, nhưng khi chính thức luyện chế bảo vật lớn, đúng là khiến người ta quá mệt mỏi, trong lòng Cổ Trần thầm cảm khái, trong tương lai nếu phải luyện chế thành trì và pháo đài chân chính, đúng là hắn không dám nghĩ đến.
Có điều cuối cùng vẫn thành công, việc tiếp theo chỉ còn xây dựng thành trì mới, chuẩn bị di chuyển nhân khẩu, thành lập từng tòa thành trì cường đại, kết nối với nhau thành một chỉnh thể thống nhất.
- Báo!Khi Cổ Trần vừa bước ra ngoài, thì trông thấy một tên lính vội vàng đến báo cáo.
- Tộc trưởng, ở bên ngoài có vài người muốn gặp tộc trưởng, nói là quen biết ngài.
Tin tức do tên lính kia báo cáo, khiến Cổ Trần kinh ngạc, quen biết ta?Mang theo vài phần nghi ngờ, Cổ Trần đi theo tên binh lính kia ra khỏi đại điện, vừa đi tới ngoài cửa, hắn đã trông thấy mấy tên lão nhân đang sốt ruột đứng chờ ở đó.
Ba lão già, năm thanh niên, tổng cộng tám người, mỗi người đều mang dáng vẻ yếu ớt, xanh xao vàng vọt, nhìn có vẻ như ăn không đủ no.
- Bái kiến tộc trưởng!.