Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần nói xong trực tiếp đứng dậy rời khỏi chỗ này, để lại ba người trong đại điện đưa mắt nhìn nhau, nhất thời đều sững sờ không biết phải nói gì.

- Chuyện này! Nghĩa Hiên, Chân Nhất cười khổ, thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn thuyết phục thất bại, hai người cũng không dám mở miệng chào mời thêm lần nữa.

Có điều nghĩ đến việc Cổ Trần đã nhận tấm Thánh Lệnh kia, trong đó có lưu lại một đạo Thánh niệm của Thánh giả Thánh Địa, Thánh giả đối với Cổ Trần ưu ái có thừa, cực kỳ coi trọng.

Có mối liên hệ này, cho dù không thể mời chào, nhưng Thiên Cương Thánh Địa vẫn có thể kết thiện duyên với Cổ Trần, vậy là tốt rồi.

Nhìn vẻ mặt đắng chát, có chút buồn bực của Huyền Vô Cực, Thánh Tử của Huyền Vũ Thánh Địa, đường đường là Thánh Tử của Thánh Địa, tự mình tới mời người còn bị từ chối.

Chuyện này là ai cũng sẽ không thoải mái, Huyền Vô Cực có thể nhẫn nhịn là vì biết mình đánh không lại Cổ Trần, hơn nữa còn bị hành động cắn nuốt Thiên Phạt hung hãn của đối phương trấn trụ mới không dám nổi giận.


- Cổ huynh, đây là một tấm Huyền Vũ lệnh, có thể triệu hoán hư ảnh Thánh thú, nếu như ngươi thay đổi ý định có thể dùng thứ này này thông báo cho ta.

Huyền Vô Cực hít sâu vài hơi, sau đó mới lấy một cái lệnh bài màu đen ra, bên trên khắc một con Huyền Vũ, lộ ra một luồng uy áp mơ hồ.

Cổ Trần quay người nhìn hắn một cái, quan sát tấm Huyền Vũ lệnh, hắn mơ hồ cảm nhận được bên trong cất giấu một cỗ lực lượng kinh khủng, chắc là một tia lực lượng đến từ Thánh Thú Huyền Vũ.

Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, Cổ Trần mở miệng hỏi:- Nếu ta nhận nó, có phải đại biểu cho việc đồng ý gia nhập Huyền Vũ Thánh Địa hay không, nếu đúng như vậy thì ngươi thu lại đi.

- Nếu Thánh Địa có thể phái một Thánh Nhân tới tọa trấn cho ta, ta có thể đồng ý gia nhập.

Cổ Trần chậm rãi nói ra một câu, khiến Huyền Vô Cực cạn lời.

Thánh Nhân? Ngươi muốn một Thánh Nhân tới tọa trấn bộ lạc của ngươi, đúng là mơ giữa ban ngày.

Toàn bộ Đông Cực châu, chỉ có một số ít hoàng tộc mới có Thánh Nhân tọa trấn, ngươi chỉ là một bộ lạc nho nhỏ trong Bách Man sơn cũng dám muốn Thánh Nhân đến tọa trấn?- Cổ huynh, Thánh Nhân, sẽ chỉ tọa trấn trong Thánh Địa, còn nữa, trong dị tộc cũng chỉ có Hoàng tộc mới có Thánh Nhân tọa trấn.

Huyền Vô Cực không thể không kiên nhẫn giải thích, hắn cười khổ nói:- Ngươi đang làm ta khó xử à, sư tôn của ta là một vị Thánh giả trong Thánh Địa, nhưng hắn cũng không thể tuỳ tiện bước ra khỏi Thánh Địa.

- Muốn Thánh Địa phái một Thánh Nhân đến tọa trấn, không phải là không thể được, nhưng nhất định phải có cống hiến to lớn, hoặc là ngươi có thế khiến cho Thánh Địa cam tâm tình nguyện phái Thánh Nhân tới tọa trấn.


- Thật sự không có cách nào saoCổ Trần vẫn là không cam lòng hỏi lại.

Huyền Vô Cực lắc đầu, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, nhưng vẫn nói:- Cũng không phải không có cách nào, trừ khi ngươi có thể tiêu diệt một Vương tộc của dị tộc, mới có thể khiến Thánh Địa bằng lòng phái Thánh Nhân tới tọa trấn.

- Vương tộc?Cổ Trần cau mày lại.

Hắn hỏi:- Có thể nói cho ta biết một chút, Vương tộc có chỗ nào khác bình thường được không?- Cổ Trần tộc trưởng, để tôi nói đi.

Nghe thấy câu hỏi, Nghĩa Hiên trực tiếp bước tới cung kính hành lễ, thái độ rất tốt, khiến Cổ Trần cũng phải kinh ngạc vì thái độ thay đổi của hai người này.

Thật ra cũng không có gì đáng kinh ngạc cả, ngay cả Huyền Vô Cực, Thánh Tử của Huyền Vũ Thánh Địa phải ăn quả đắng, huống chi là hai người bọn họ, nếu thái độ của bọn họ không nghiêm chỉnh, khả năng cũng không có gì tốt.

Sau đó Nghĩa Hiên nói:- Vương tộc trong Dị tộc, thực lực cường đại, ít nhất có ba mươi nhân tài trong tộc đạt đến cấp độ Phong Vương giả mới được xưng là Vương tộc.


- Hơn nữa trong một vài Vương tộc, còn ẩn giấu thực lực rất lớn, Vương tộc tồn tại càng lâu, thì nội tình càng khủng bố, thậm chí có thể có Thánh cấp tọa trấn.

- Thực lực của Vương tộc không chỉ thể hiện ở điều này, bọn họ còn có ít nhất năm mươi triệu tộc nhân trở lên, đó là còn chưa nói đến quân đoàn tinh nhuệ lớn mạnh của Vương tộc.

- Còn có vô số chi nhánh, số lượng khổng lồ, ví dụ như Thú nhân chi nhánh trong Bách Man sơn, là một chi nhánh thuộc về Thú nhân Bỉ Mông Vương.

Nói đến đây Nghĩa Hiên ngừng lại không nói thêm nữa, Cổ Trần đã hiểu cơ bản điểm đáng sợ chân chính của thế lực gọi là Vương tộc rồi, bản thân phải có ít nhất năm mươi triệu tộc nhân, còn rất nhiều chi nhánh nữa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận