Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lực lượng cường đại đó phá vỡ mặt đất, Cổ Trần bước ra một bước, ngang nhiên bổ về phía dòng nước lũ màu xám đang xông đến trước mặt.

Ầm ầm!Chỉ nghe vang lên một âm thanh thanh thúy, mặt đất như thể bị đóng băng, trong phạm vi ba mươi thước lõm xuống một mảng lớn, khí tức cường đại nổ tung, quét ngang khắp nơi, cây cối trong phạm vi trăm thước đều bị bẻ gãy đứt đoạn.

“Leng keng”, chỉ thấy một bóng người văng thẳng từ trong bụi mù ra ngoài, đập xuống đất tạo ta một cái hố to, đó là Cổ Trần, Cốt Mâu trong tay không biết bay đi đâu rồi.

Ông!Một bên khác, một cây Thạch Thương bắn ra ngoài, cắm xuống mặt đất, ong ong rung động.

Khi bụi mù tán đi, dần dần lộ ra một người ở bên trong, Thạch Nhân Kiệt toàn thân chật vật nhìn chằm chằm Cổ Trần.

- Sâu kiến ti tiện Nhân tộc, ngươi chọc giận ta rồi!Thạch Nhân Kiệt nổi giận, Thạch Giáp toàn thân rách nát không chịu nổi, lộ ra làn da màu xanh xám ở bên trong, hóa ra thân thể hắn là thân thể nham thạch?Cổ Trần kinh ngạc, trong lòng bất chợt hiểu ra, thì ra cái tên khốn này thuộc Thạch Linh tộc.


- Sâu kiến, lại cho ngươi một cơ hội, lập tức quỳ xuống!Thạch Nhân Kiệt tức giận hét lớn.

- Đi chết đi!Chỉ tiếc, đáp lại hắn là một quyền hung mãnh của Cổ Trần, quyền phong cường đại đập thẳng vào mặt, khiến sắc mặt Thạch Nhân Kiệt đại biến, không dám do dự vung quyền lên đón đỡ.

Đông!Một cỗ khí lãng cuộn trào, bụi bặm ngập trời.

Bên trong hố to, hai người va chạm nắm đấm, khí lãng bạo phát hết đợt này đến đợt khác, lực lượng phản chấn cường đại đánh bay cả hai người ra ngoài.

Soạt!Hai chân Cổ Trần lún sâu xuống đất, hắn lui liên tiếp hơn mười thước mới dừng lại, vạch ra hai đường rãnh thật sâu, huyết khí toàn thân sôi trào, cánh tay tê rần.

Lại nhìn vào Thạch Nhân Kiệt phía đối diện, chỉ lui tám thước thì dừng lại, một thân Chiến khí sôi trào, làm vỡ nát mặt đất chung quanh.

- Sâu kiến, ngươi! Thạch Nhân Kiệt vừa kinh vừa sợ.

- Sâu cái em gái ngươi!Cổ Trần quát lớn, bay xông lại một lần nữa, hắn tiếp tục đánh một quyền vào mặt đối phương, khiến Thạch Nhân Kiệt phải nuốt ngược mấy lời sắp sửa nói ra khỏi miệng.

Ầm, hai người lại lao vào quần thảo nhau, ngươi tới ta đi nện nắm đấm vào người đối phương, tạo ra lực lượng phản chấn cường đại.

Coong, một quyền của Cổ Trần đánh trúng ngực Thạch Nhân Kiệt, Thạch Giáp nứt toác.

Sắc mặt Thạch Nhân Kiệt đại biến, hắn cảm nhận được lực lượng đến từ nắm đấm của Cổ Trần, thiếu chút nữa thổ huyết.


Ầm!Nắm đấm của hắn đánh thẳng vào ngực Cổ Trần, Chiến khí cường đại ẩn chứa mười vạn quân lực, cả hai đều bị lực lượng của đôi bên đánh bay.

- Lại đến!Cổ Trần phẫn nộ rống lên, lúc này đây hắn như một đầu Bạo long, toàn thân được bao bọc bởi một tầng huyết khí, gần như sắp ngưng tụ thành thực chất, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh được đánh cho Thạch Nhân Kiệt phải hoài nghi nhân sinh.

Hắn không thể tin nổi, sâu kiến Nhân tộc này lại có lực lượng đáng sợ như vậy, mỗi một cử động đều mang theo sức mạnh kinh người, khủng bố tuyệt luân.

Nếu không phải thân thể của hắn chính là thân thể nham thạch, lực phòng ngự cường đại, nói không chừng đã bị Cổ Trần đánh cho vỡ nát xương cốt.

Mặc dù là như thế, nhưng lục phủ ngũ tạng của hắn cũng bị đánh cho chấn động, một búng máu ứ ở cổ họng, chực chờ trào ra ngoài.

- Man Ngưu Bàn Sơn!Cổ Trần quát lớn, vung quyền đánh tới, giống như một con Man Hoang Ma Ngưu, nắm đấm mạnh mẽ, nặng nề như núi.

- Bách Chiến Sát Quyền!Thạch Nhân Kiệt hét lên, Chiến khí toàn thân hội tụ trên cánh tay, một lớp Chiến khí bao bọc lấy nắm đấm, như một tảng đá nặng nề đánh tới.

Nắm đấm cả hai lại va chạm vào nhau lần nữa, tia lửa bắn tung tóe, leng keng không dứt.


Trên nắm tay Thạch Nhân Kiệt hiện ra một tầng nham thạch màu nâu xanh lộng lẫy, cường đại vô cùng, phối hợp với Chiến khí bạo phát lực lượng doạ người.

Nhưng Cổ Trần không yếu, lực lượng toàn thân đã đạt đến cực hạn, lại bạo phát toàn bộ ra ngoài, cho dù thân thể Thạch Nhân Kiệt có cường đại đến đâu cũng khó có thể chịu đựng nổi.

Huống chi Cổ Trần có nhục thân mạnh mẽ, không chỉ là lực lượng cường đại mà còn có sức chịu đựng siêu cường, lực lượng toàn thân vô cùng vô tận, mỗi một chiêu thức đều ẩn chứa lực lượng kinh khủng mười hai vạn Quân lực.

Rầm rầm rầm! Hai người đại chiến kịch liệt, những nơi hai người đi qua, mặt đất nứt toác, nham thạch bị dư chấn giao tranh đánh vỡ thành bột phấn, bụi bặm ngập trời.

Cổ Trần càng đánh càng hăng, lực lượng và thể chất kinh người của hắn khiến Thạch Nhân Kiệt kinh hãi, khó tin nổi thân thể một sâu kiến lại không kém gì thân thể Thạch Linh của mình.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận