Điều khiến Cổ Trần bất ngờ nhất chính là, trên đầu con giao long có một thanh niên đang đứng đó, trên người hắn mặc một bộ Long Lân giáp màu xanh lam, mi tâm có một tấm vảy rồng màu vàng kim.
- Hải Vương!Ngay lập tức, vô số Thủy tộc đồng loạt quỳ xuống, tràn đầy kích động bái lạy người thanh niên này.
Hắn, chính là một tên Hải Vương của Thủy tộc.
- Hải Vương?Cổ Trần đứng ở mũi tàu, nhìn con giao long vừa bay ra từ dưới mặt biển, có một người thanh niên tỏa ra khí tức mạnh mẽ đang đứng trên đầu rồng.
Hắn chính là Hải Vương, một vị Niết Bàn Vương giả.
- Nhân tộc, ngươi tên gì? Đến từ Vương tộc bộ lạc nào?Phía đối diện, Hải Vương đang đứng trên đầu rồng cũng đang quan sát Cổ Trần bên này, trong đôi mắt màu xanh thẫm lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cổ Trần cũng đang quan sát hắn, có điều ánh mắt có chút quái dị, giống như đang nhìn vào đồ ăn sắp được đưa lên bàn vậy.
Không sai, vị Hải Vương này trong mắt Cổ Trần chính là một bàn đồ ăn, hơn nữa còn không phải đồ ăn bình thường, mà là một sinh linh Vương tộc dưới đáy thâm hải của Thủy tộc.
Còn về con giao long dưới chân hắn ta, cũng là một món ăn không tệ, thịt rồng đó, Cổ Trần vẫn chưa bao giờ được ăn thịt Giao Long chân chính đâu.
Thịt Khủng Long, thịt Phi Long, thịt Giao Mãng hắn từng được hưởng rồi, duy nhất chỉ có thịt Giao Long hắn vẫn chưa được nếm thử, hôm nay may mắn lại gặp được một con giao long.
Nhìn khí tức huyết mạch chấn động, chắc hẳn nó là một con Giao Long tạp huyết, còn về tên Hải Vương đang đứng trên đầu nó kia, thì ghê gớm hơn, là một con Hải Long.
- Ánh mắt ngươi kiểu gì thế hả?Hải Vương nhíu mày, không thoải mái với ánh mắt Cổ Trần nhìn mình.
Hắn bị ánh mắt của Cổ Trần nhìn khiến toàn thân run rẩy, thiếu chút nữa đã bùng nổ, từ trước tới giờ chỉ có hắn mới dùng ánh mắt như đang nhìn đồ ăn đói với các sinh vật khác.
Chưa bao giờ hắn bị một tên Nhân tộc nhìn chằm chằm như thế này, giống như đối phương đang nghĩ xem nên nấu hắn thành món gì, tất nhiên khiến hắn tức giận.
- Chà chà, ta đang nghĩ, không biết Giao Long dưới chân ngươi, và Hải Long rốt cuộc có hương vị thế nào, có cần bắt một con Phượng Hoàng tạp huyết đến để nấu chung, tạo thành một nồi canh Long Phượng hay không?Cổ Trần cười khà khà, giọng điệu bình tĩnh nói ra những lời ấy, còn khẽ sờ lên cằm suy tư xem có nên tìm Phượng Hoàng tạp huyết để giết nấu chung với bọn chúng hay không.
- Hỗn trướng!Hải Vương tức đến mức cả người run lên, nghịch lân màu vàng ở mi tâm lóe sáng, khí tức khủng bố phát ra, hai mắt ngập tràn sát ý nhìn chằm chằm vào Cổ Trần.
Hắn đã bị lời này của Cổ Trần chọc giận.
Xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch, vô số sinh vật Thủy tộc ngây ra như phỗng, vô số Nhân tộc ngạc nhiên, vô cùng khâm phục tộc trưởng nhà mình.
Vậy mà dám nghĩ đến chuyện làm thịt Hải Vương nhà người ta, biến thành món ăn ngon, lại còn muốn bắt một con Phượng Hoàng tạp huyết để nấu chúng, thiếu chút nữa khiến người ta phì cười.
- Xong rồi, Hải Vương đã bị hắn chọc giận.
Tên thống soái Thủy tộc kia hoảng hốt, bị lời Cổ Trần nói dọa cho khiếp sợ.
Quả nhiên, nhìn sắc mặt Hải Vương, đã đỏ lên vì tức giận, lớp vảy màu xanh lam trên người không ngừng phát ra ánh sáng đỏ, giống như bị luộc vậy.
Đỉnh đầu hắn bốc khói, nhìn rất thú vị.
Cổ Trần chặc lưỡi ra vẻ tò mò nói:- Không tệ không tệ, nhìn dáng vẻ này của ngươi giống như đang tự nấu, nhanh cho thêm chút lửa, để ta nếm thử luôn.
- Phụt!Hải Vương tức giận phun ra một ngụm máu, gầm thét:- Tức chết ta rồi.
Nhân tộc ti tiện đáng chết, bản vương sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!- Khoác lác hết bài này đến bài khác, một con Hải Long tạp huyết như ngươi, ta chỉ cần dùng một tay là có thể trấn áp, ngươi có tin hay không?Mặt Cổ Trần đầy vẻ xem thường, nhìn vị Hải Vương kia khinh bỉ.
Không sai, đối phương là một vị Vương giả Niết Bàn cảnh, nhưng vẫn chưa chính thức phong Vương, còn chưa nhận được phong hào.
Ngay cả Phong Vương giả hắn còn giết ba tên rồi, sao có thể sẽ bận tâm đến một tên Hải Vương còn chưa được phong vương? Phong hào cũng không có, chỉ là Hải Vương thôi, chẳng lẽ hắn còn có thể đại biểu cho toàn bộ Vô Tận Hải sao?Nói đùa chắc, nhiều nhất cũng chỉ coi là một con Long Vương tạp huyết.
- A! Tức chết bản Vương rồi, chết đi!Tên Hải Long Vương kia nổi giận đùng đùng, đỉnh đầu bốc khói, sát khí trên người bùng nổ, một cổ lực lượng cường đại quét ngang khắp nơi, giống như một con Hải Long đang gầm thét xông tới.
Đối mặt với Hải Long đang nổi giận, Cổ Trần chỉ lắc đầu, đúng là quá kém, mới nói dăm ba câu đã có thể chọc giận khiến nó mất lý trí.
- Gào!Giao Long gào thét, giương nanh múa vuốt giết tới.
- Xem ta trấn áp ngươi đây!Cổ Trần lạnh lùng hừ một tiếng, vươn tay đè xuống một chưởng, hư không đột nhiên run rẩy, tiếng nổ ầm ầm lan truyền khắp nơi, không ngừng vươn ra xa.
Vô số sinh vật Thủy tộc cũng bị cuốn vào tai hoạ ngập đầu.
.