Cổ Trần lạnh lùng hạ lệnh, đứng trước mặt Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa ra lệnh giết hại, không để lại dù chỉ một tên.
- Ngươi dám!Mỹ Đỗ Toa vô cùng tức giận.
Nàng ta căm giận nhìn Cổ Trần, thân thể bằng đá to lớn vỡ vụn kêu răng rắc, từng đạo huyết quang tràn ra, vậy mà lại hóa thành một mỹ nhân xuất hiện trước mắt mọi người.
Tượng đá tróc ra, Mỹ Đỗ Toa ngưng tụ vô số huyết dịch do Thủy tộc cống hiến, tạo ra một phân thân, có máu có thịt, đầu người thân rắn, trên người mặc một bộ váy dài màu băng lam.
Trong tay nàng ta nắm một cây quyền trượng băng sương, từng tia ý lạnh tỏa ra đóng băng cả hư không.
Đôi mắt đẹp kia cũng lạnh lùng như băng, tỏa ra sát ý lạnh thấu xương, vẫn luôn khóa chặt Cổ Trần.
- Bản Hoàng muốn đóng băng linh hồn của ngươi, ném ngươi vào trong băng hỏa thiêu đốt trăm triệu năm.
Mỹ Đỗ Toa gằn lên từng từ từng chữ, giọng nói phát ra hàn khí lạnh thấu xương.
Phù!Nàng ta vừa dứt lời, một luồng hơi lạnh đã bao phủ, đóng băng khắp nơi.
Hai mắt Cổ Trần nhíu chặt lại, cười nhạt nói:- Mỹ Đỗ Toa, ta thấy tư chất của ngươi không tệ, nếu bản thể của ngươi xuất hiện, ta sẽ không giết ngươi, giữ lại để ngươi làm thị nữ của ta, có được không?- Chết!Mỹ Đỗ Toa phun ra một chữ, vung Băng Sương quyền trượng lên, hàn khí đầy trời đóng băng hư không, vạn vật trong phạm vi một nghìn thước đều hóa thành băng sương.
Thâm Hải Nữ hoàng, là kẻ nắm giữ thiên phú và lực lượng kinh khủng, trong đó có một loại lực lượng đáng sợ có thể đóng băng linh hồn khiến người ta sợ hãi nhất.
- Sương lạnh đóng băng linh hồn sao?Ánh mắt Cổ Trần lộ ra vẻ thận trọng, không rối loạn chút nào.
Thân thể hắn khẽ rung lên, từng đạo lôi đình Thiên Phạt đỏ thẫm, đen, xanh lam, vàng kim, không ngừng tràn ra khỏi người, quay bốn phía xung quanh.
- Vậy thì để xem lực lượng của người nào cường đại hơn.
Ầm!Cổ Trần vừa dứt lời, hàng trăm vạn tia sét giống như cơn sóng lớn gào thét lao ra ngoài, hung hăng đâm thẳng vào cỗ lực lượng băng sương đáng sợ của Mỹ Đỗ Toa.
Hai cỗ lực lượng, một cỗ ẩn chứa Thiên Phạt hủy diệt, một cỗ ẩn chứa sương lạnh đóng băng vạn vật, đụng chạm vào nhau lập tức sinh ra biến hóa kinh khủng.
Băng sương ngập tràn, lôi điện tàn phá bừa bãi, tiếng nổ ầm ầm không ngừng truyền đến, khiến vô số Thủy tộc ở bốn phía xung quanh không kịp chạy trốn trực tiếp bị nổ thành từng mảnh máu thịt.
- Cực Hàn Lĩnh Vực!Đột nhiên, một tiếng hô lạnh lùng truyền đến, hai mắt Mỹ Đỗ Toa phát ra sương lạnh vô cùng vô tận, trong nháy mắt đã bao phủ không gian trong phạm vi một nghìn thước, hình thành một lĩnh vực hoàn hảo.
Cảm giác lạnh thấu xương chui vào cơ thể, khiến thân thể Cổ Trần trở nên nặng nề, cảm thấy cứng lại, dường như thân thể và linh hồn ý niệm của hắn đều trở nên chậm chạp, sắp bị đông cứng vậy.
Đây là lĩnh vực của Hoàng giả, Cực Hàn lĩnh vực, Mỹ Đỗ Toa lĩnh ngộ ra cực hàn áo nghĩa, năng lực đáng sợ có thể đóng băng cả linh hồn.
- Thiếu niên Nhân tộc, ngươi tên gì?Đúng lúc này, ở nơi sâu nhất trong Cực Hàn lĩnh vực, trong đôi mắt sâu thăm thẳm của Mỹ Đỗ Toa hiện ra từng sợi khí tức sương lạnh, đang tò mò quan sát Cổ Trần.
Nhân tộc kiểu này, nàng ta chưa bao giờ gặp phải, đối mặt với vị Thâm Hải Nữ hoàng như nàng ta, có tu vi thực lực Hoàng giả cường đại vậy mà còn dám ra tay với nàng ta.
Hơn nữa còn nhiều lần chặn được lực lượng tiến công của nàng, không thể không nói điều này đã khiến Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa chú ý, cũng có chút tò mò.
- Ta tên, Cổ Trần, ngươi thì sao, Mỹ Đỗ Toa không phải tên thật của ngươi nhỉ?Cổ Trần bình tĩnh ung dung trả lời, căn bản không có chút căng thẳng và sợ hãi nào.
Điều này càng khiến Mỹ Đỗ Toa kinh ngạc hơn, bị giam cầm trong Cực Hàn lĩnh vực, đừng hòng trốn ra ngoài, kết quả duy nhất chính là bị đông cứng thành tượng băng, ngay cả linh hồn cũng không ngoại lệ.
Nhưng vì sao Cổ Trần vẫn bình tĩnh thong dong như vậy, dường như không hề e ngại chút nào, chẳng lẽ hắn thật sự không sợ chết sao?- Cổ Trần, bản Hoàng nhớ kỹ ngươi.
Mỹ Đỗ Toa nhìn chằm chằm vào Cổ Trần, trong giọng nói lộ ra một tia tán thưởng.
Nhưng ngay sau đó giọng nói lại thay đổi, trở nên lạnh lùng:- Tên thật của bản Hoàng là gì, ngươi không cần biết, hơn nữa bản Hoàng sẽ đóng băng thân thể thậm chí linh hồn của ngươi, biếng ngươi thành tượng băng mang về tẩm cung của bản Hoàng coi như một món đồ lưu niệm, ngươi đã khiến bản Hoàng cảm thấy có chút hứng thú muốn cất giữ.
Nghe thấy lời này, Cổ Trần cảm thấy rất buồn nôn, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
Có điều hắn chỉ cười một tiếng, bình tĩnh nói:- Mỹ Đỗ Toa, ngươi đúng là tự tin thật đấy, nếu bản thể của ngươi ở chỗ này ta sẽ quay đầu bỏ chạy ngay, nhưng chỉ là một đạo ý niệm của ngươi buông xuống mà thôi, muốn trấn áp được ta sao?- Đừng nói ngươi chỉ là một Hoàng giả, cho dù là ý niệm của Thánh Nhân ta cũng không sợ.
.