Ta Man Hoang Bộ Lạc


Vậy mà nàng ta lại bại trận, hơn nữa còn bại trong tay một thiếu niên Nhân tộc vẫn chưa phong Vương.

Mặc dù chỉ là hóa thân từ một đạo ý chí nhỏ bé không đáng nhắc đến, nhưng bại chính là bại, không có cách nào phủ nhận, đương nhiên nàng ta cũng sẽ không phủ nhận điều ấy.

Chuyện khiến Mỹ Đỗ Toa khiếp sợ chính là lực lượng của Cổ Trần, hắn không chỉ nắm giữ lực lượng lôi đình Thiên Phạt, mà còn nắm giữ một loại lực lượng thời gian thần bí mạnh mẽ hơn.

- Lực lượng Thiên Phạt, lực lượng thời gian, Cổ Trần, bản Hoàng càng ngày càng tò mò về ngươi.

Mỹ Đỗ Toa lầm bầm một câu.

Khóe môi đỏ thẫm hơi cong lên, nở một nụ cười khiến người ta kinh tâm động phách, trong mắt lóe lên từng tia sáng, đã sinh ra hứng thú nồng đậm đối với Cổ Trần.


Đương nhiên, nàng ta chỉ muốn bắt Cổ Trần về, sau đó cẩn thận nghiên cứu xem rốt cuộc trên người hắn ta đang cất giấu bí mật gì?Vì sao hắn có thể nắm giữ lực lượng Thiên Phạt, lại còn có thể thao túng lực lượng thời gian, trong chuyện này ắt có bí mật to lớn nào đó được ẩn giấu, nếu như biết rõ nói không chừng sẽ có chỗ tốt.

- Cổ Trần a Cổ Trần, bản Hoàng đã để mắt tới ngươi rồi.

Khóe miệng Mỹ Đỗ Toa hơi vểnh lên, rất nhanh sau đó từng tia hàn khí tuôn ra bao lấy thân thể, bóng người dần dần trở nên mông lung, cuối cùng biến mất khỏi Băng cung.

Hình như vị Thâm Hải Nữ hoàng này rất có hứng thú với Cổ Trần, không biết nếu để Cổ Trần biết điều này, hắn sẽ nghĩ như thế nào nhỉ?Bị một tên Hoàng giả để mắt tới, hơn nữa còn là một vị Thâm Hải Nữ hoàng, không biết Cổ Trần nên cười hay nên khóc đây, tóm lại, cho dù không nói hắn cũng có thể đoán ra được, chắc chắn Mỹ Đỗ Toa sẽ để mắt tới hắn!.

Phía bên kia, khi phân thân của Nữ Hoàng Mỹ Đỗ Toa biến mất, Thủy tộc ở nơi này căn bản không có bất kỳ kháng cự nào, trực tiếp bị mười vạn Bất tử quân đoàn do Cổ Trần mang tới giết hại.

Cuộc thảm sát này kéo dài cả một ngày, mười vạn Thanh Đồng bất tử binh nhân chém giết khiến máu chảy thành sông, thi thể chồng chất như núi, vô số thi thể Thủy tộc rải rác khắp nơi.

Bên trong thành, không còn một tên Thủy tộc nào sống sót, mấy trăm vạn sinh linh Thủy tộc đều đã bị mười vạn Bất Tử cấm vệ do Cổ Trần mang tới giết sạch.

Một cỗ sát khí, oán khí hội tụ, ngưng tụ không tan.

Đáng tiếc chưa ngưng tụ được bao lâu đã bị hấp thu không còn chút nào, mười vạn Bất Tử cấm vệ trực tiếp hấp thu thôn phệ vô số sát khí, oán khí, tử khí, để nuôi dưỡng bản thân, không ngừng lột xác.

Khi trận chiến này kết thúc, mười vạn Bất Tử cấm vệ cũng đã hoàn thành huyết tẩy lễ, dùng mấy trăm vạn sinh linh Thủy tộc, lột xác thành công, mỗi người đều tản ra sát khí nồng đậm.


Loại sát khí mạnh mẽ ấy, thật sự khiến người ta trông thấy mà rợn cả người.

Cổ Trần nhìn đám Thanh Đồng Bất Tử cấm vệ sát khí ngút trời kia, hài lòng gật đầu, đợi sau khi tiêu hóa xong kết quả của trận chiến này, nhất định bọn họ có thể tiến thêm một bước, hóa thành Thanh Đồng binh nhân bất tử cấp bậc Chân khí.

- Đi, thu dọn chiến trường!Đại chiến kết thúc, việc tiếp theo tất nhiên là phải thanh lý chiến trường, thu thập thi thể của Thủy tộc ở nơi này, phần lớn đều là hải sản, chính là món ngon không tầm thường đó.

Hơn nữa thu thập huyết dịch của Thủy tộc cũng có tác dụng lớn, Cổ Trần sẽ không bỏ qua chút nào, sẽ đào sâu ba thước, lật tung cả tòa Vương thành này của Thủy tộc.

Hễ thứ gì có thể dùng được, tất cả đều mang về, tất cả tài nguyên, vật tư, Linh dược… đều mang đi hết, không để lại một thứ gì.

Vì số tài nguyên khổng lồ này, có thể nói Cổ Trần đã phải mất rất nhiều công sức, đầu tiên là cố ý thả Hải Long Vương, sau đó bám theo tiến vào trong thâm hải, đến nơi ở của hắn, trực tiếp tấn công đánh hạ thành trì.

- Đáng tiếc, không thể chiếm cứ nơi này.

Cổ Trần vừa vơ vét vật tư, vừa cảm thán, tạm thời hắn vẫn chưa có cách nào chiếm lấy một tòa thành dưới đáy biển làm của riêng được.


Bởi vì nơi này là thâm hải, hơn nữa chắc chắn Thủy tộc sẽ phái cường giả đến đây, hắn không có khả năng sẽ tọa trấn nơi này, huống chi vừa rồi hắn còn đánh chết một đạo ý chí hóa thân của Thâm Hải Nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa.

Thù này, xem như đã kết, căn bản không có cách nào chiếm lấy nơi này, trừ khi Cổ Trần có đủ chiến lực để khiêu chiến với Hoàng giả chân chính.

Cho nên hắn chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ nơi này, vơ vét tất cả vật tư ở đây là đủ rồi, còn tòa thành trống không này để cho Mỹ Đỗ Toa đến xử lý.

Nhưng Cổ Trần không định phá hủy nơi này, hiện giờ hắn không thể chiếm cứ, không có nghĩa là tương lai hắn không thể chiếm cứ, cho nên vẫn giữ lại, nói không chừng lần sau đến đây, có thể hắn sẽ có đủ thực lực để chiếm cứ nơi này, không sợ Thủy tộc phản công.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận