Nam Minh Ly Hỏa, đã xong!Cổ Trần chậm rãi mở mắt ra, hai ngọn lửa chợt lóe lên một cái rồi biến mất, tất cả lỗ chân lông trên người đều phun ra lửa, tụ lại với nhau bốc cháy hừng hực.
- Lần này vận may không tệ lắm, vậy mà lại thu được lực lượng huyết mạch thứ ba, Nam Minh Ly Hỏa, quả nhiên rất cường đại.
Cổ Trần âm thầm cảm nhận kỹ càng lực lượng huyết mạch thứ ba trong cơ thể, một ngọn lửa đáng sợ có thể thiêu đốt vạn vật xuất hiện trong tay, cả người được bao phủ bởi ngọn lửa màu xanh tím.
Càng cảm nhận được sự cường đại của Nam Minh Ly Hỏa, trong lòng Cổ Trần càng không nhịn được vô cùng vui sướng, lại có thêm một con át chủ bài rồi.
Có Nam Minh Ly Hỏa, hắn cảm thấy cho dù hiện giờ bản thân không đánh lại Thâm Hải Nữ hoàng Mỹ Đỗ Toa, nhưng hắn cũng không sợ đối phương, có thể thong dong ứng phó, an toàn thoát thân.
Thậm chí trong lòng hắn còn có chút mong đợi, muốn xem thử Băng và Hỏa quyết đấu, xem rốt cuộc ai mạnh ai yếu, dùng lực lượng sương lạnh đóng băng linh hồn kia của Mỹ Đỗ Toa, đấu với Nam Minh Ly Hỏa có thể đốt cháy mọi thứ của hắn, xem ai mạnh hơn ai?- Ừm, nên tiếp tục tầm bảo thôi.
Sau khi thử thích ứng một phen với Nam Minh Ly Hỏa, trong lòng Cổ Trần khẽ niệm, ngọn lửa màu xanh tím trên người lập tức sôi trào sau đó thu liễm lại chui vào trong cơ thể, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy tung tích.
Hắn vươn vai một cái, quan sát bốn phía xung quanh, sau khi biển lửa biến mất hắn mới phát hiện ra hóa ra chỗ này là một cung điện, chỉ là đã bị thiêu đốt không còn lại thứ gì.
Chỉ có một cánh cửa thông đến một nơi khác.
Cổ Trần không chần chừ chút nào, trực tiếp đi về phía cánh cửa kia, nhấc chân bước vào trong đó, rời khỏi nơi này tiến vào một nơi khác.
Trong Thần Điện này, có vô số Thiên Điện lớn lớn bé bé, bên trong đều thông với nhau, muốn tìm được bảo vật nhất định phải không ngừng xuyên qua các đại điện để tìm kiếm mới được.
Cổ Trần có chút tò mò, không biết trong chủ điện lớn nhất của Thần Điện sẽ có thứ gì nhỉ? Có phải bên trong sẽ có thần tàng kinh người hơn không?Trong mấy tòa thiên điện hắn vừa đi qua, đã có Nam Minh Ly Hỏa, Thần Ngọc, Thần Thư không biết tên… đủ loại bảo vật, cho nên hắn rất mong chờ muốn biết trong Thần Điện chân chính sẽ có thứ gì.
Chỉ là, Cổ Trần vừa bước vào trong một đại điện khác, hắn lại thất vọng phát hiện ra, nơi này không có gì cả, trống trải, yên tĩnh, không có một món đồ nào.
Nhưng hắn không từ bỏ, vẫn kiểm tra một lần, quả nhiên không có thứ gì, điều này khiến Cổ Trần không nhịn được âm thầm cười khổ, xem ra không phải trong đại điện nào cũng có bảo vật, hoặc là những thứ đó đã bị người khác lấy đi từ trước rồi.
Hắn không nghĩ nhiều, lập tức đi tìm cánh cửa ở sâu nhất trong đại điện, nó nối liền với một hành lang.
Cộc cộc cộc! Từng tiếng bước chân bước trên hành lang tạo thành những tiếng vang lộc cộng, trong hành lang yên tĩnh này càng khiến lòng người hoang mang hơn.
Quá yên tĩnh, suốt hành trình chỉ nghe thấy tiếng bước chân của chính mình, điều này cũng khiến Cổ Trần rất kinh ngạc, đối với việc khống chế lực lượng của mình, hắn đã đạt đến đỉnh phong từ lâu rồi, căn bản không thể nào phát ra tiếng bước chân được.
Nhưng vì sao lại có tiếng bước chân truyền đến? Hành lang này có chút quỷ dị.
Hắn không nghĩ nhiều, chỉ cảnh giác đi dọc theo hành lang, sau đó hắn phát hiện ra phía trước có một ngã ba.
Phía trước có một ngã ba, một phía trước, và hai bên phải trái, không biết ba con đường này thông với nơi nào.
Cổ Trần đứng yên tại chỗ, nhất thời có chút chần chờ, rốt cuộc nên đi con đường nào đây? Trong này có thể có nơi nào đó nguy hiểm tồn tại hay không?Ví dụ như có cấm chế, ví dụ như có nguy hiểm, suốt quáng đường đi tới nơi này Cổ Trần không hề gặp phải nguy hiểm nào, thiếu chút nữa đã khiến hắn cho rằng nơi này không có nguy hiểm.
Nhưng ý nghĩ này không được, Cổ Trần lập tức cảnh giác, hắn cảm thấy nhất định phải chú ý cẩn thận, trong Thần Điện không thể nào không có nguy hiểm.
- Cẩn thận mới tốt!Cổ Trần âm thầm nhắc nhở chính mình, sau đó hít sâu một hơi, trực tiếp thi triển U Linh Nhãn dò xét về ba hướng, muốn xem thử xem có mối nguy hiểm nào không.
- Hả?Vừa thi triển U Linh Nhãn, Cổ Trần lập tức phát hiện ra, cảm nhận được có mối nguy hiểm mãnh liệt ở cuối con đường bên trái tràn vào trong đầu hắn, khiến linh hồn sinh ra cảm giác run rẩy.
Với cấp độ lực lượng linh hồn của Cổ Trần hiện giờ, vậy mà mối nguy hiểm kia lại có thể khiến hắn có cảm giác run rẩy, không cần nghĩ cũng biết mối nguy hiểm ở nơi đó khủng bố đến mức nào.
Bên trái, không thể đi.
.