Những lời này thiếu chút nữa đã làm cho Hắc Trùng Vương nôn ra máu, hắn tức giận đến mức kêu oai oái, có thể đừng nói hắn là bọ hung nữa được không.
Hắn giận dữ điên cuồng gào thét:- A! Bản Vương không ăn cứt, ngươi mới ăn cứt, ngươi! Ầm ầm!Không đợi hắn kịp nói xong, trên người Cổ Trần đã phát ra một ngọn lửa ngập trời, ào ào xông ra, trong nháy mắt đã thiêu đốt cả đại điện, khiến Hắc Trùng Vương hét lên một tiếng.
Ngọn lửa nóng bỏng màu xanh tím, lao ra thiêu đốt, lập tức đốt hết đám khí độc kia ngay tại chỗ, từng tiếng xì xì vang lên, khói bay mù mình, rất nhanh đã tiêu tán.
- Cái gì?Hắc Trùng Vương trợn trừng mắt, kinh hãi nhìn Cổ Trần.
Ngọn lửa nóng bỏng từ khắp nơi xông đến, nhiệt độ kinh khủng thiêu đốt khiến thân thể hắn vô cùng đau đớn, hắn không thể nào tin được, sao Nhân tộc lại có thể nắm giữ được loại hỏa diễm cường đại đáng sợ đến mức này?- Vạn Trùng Độc Hỏa!Đột nhiên, Hắc Trùng Vương khàn giọng kêu lên, sau đó một ngọn lửa đáng sợ phát ra từ trong người hắn, ầm ầm lao đến, ngọn lửa ấy màu xanh sẫm mang theo khí độc đáng sợ.
Đó là Độc Hỏa, một loại Vạn Trùng Độc Hỏa có uy lực khủng bố.
Xì xì! Hai ngọn lửa va chạm vào nhau, lập tức phát ra lực lượng khủng bố, Vạn Trùng Độc Hỏa rất mạnh, rất đáng sợ, nhưng Nam Minh Ly Hỏa là Thần Hỏa đó.
Chỉ trong nháy mắt, Độc Hỏa đã bị thiêu đốt từng chút một, thậm chí còn bị Nam Minh Ly Hỏa cắn nuốt, thôn phệ luyện hóa.
- Không thể nào!Nhìn thấy Vạn Trùng Độc Hỏa của mình bị thôn phệ, Hắc Trùng Vương sợ hãi kêu lên, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt.
Độc Hỏa của hắn, phải hao phí vô số tinh lực mới bồi dưỡng ra được, nhưng bây giờ đối mặt với ngọn lửa của Cổ Trần lại bị áp chế thôn phệ.
- Ngươi, ngươi… đây là lửa gì?Hắc Trùng Vương hoảng sợ mấp máy môi.
Hai mắt hắn đầy kinh hãi trợn trừng nhìn Cổ Trần, giật mình kêu lên:- Không thể nào, ngươi chỉ là một Nhân tộc, sao có thể nắm giữ được lực lượng hỏa diễm của Hỏa tộc?- Dừng!Cổ Trần nghe thấy thế thì tỏ vẻ khinh thường:- Ngươi ăn phân nhiều đến mức choáng váng rồi à, ai nói với ngươi chỉ có Hỏa tộc mới có thể nắm giữ lực lượng hỏa diễm?- Phượng Hoàng thì sao? Kỳ Lân thì sao? Còn có các loại Hỏa tinh trong thiên địa này nữa?Câu hỏi ngược này, khiến Hắc Trùng Vương á khẩu không trả lời được, đúng là không chỉ có Hỏa tộc mới nắm giữ được lực lượng hỏa diễm.
Trên người Cổ Trần phát ra ánh lửa, hắn lạnh lùng nói:- Vậy ngươi nói cho ta biết, vừa rồi Độc Hỏa của ngươi không phải hỏa diễm sao? Vì sao ngươi có thể khống chế được?- Đáng chết, hai chuyện này không giống nhau, đó là Vạn Trùng Độc Hỏa bản Vương phải hao phí vô số tài liệu mới bồi dưỡng ra được, ngươi lại dám thôn phệ?Hắc Trùng Vương vừa kinh vừa sợ, vội vàng cắt đứt Độc Hỏa, lập tức thu hồi một phần nhỏ Độc Hỏa lại, nhìn thấy bản nguyên của Độc hỏa thiếu chút nữa đã biến mất, hắn vô cùng đau lòng.
- Được rồi, đã làm nóng người xong, bắt đầu nướng côn trùng thôi.
Cổ Trần bình tĩnh cất lời, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên, ngay lập tức ngọn lửa màu xanh tím ngập trời ầm ầm lao tới, uy thế còn mạnh hơn, đáng sợ hơn trước đó nhiều.
Cảnh tượng này đã dọa sợ Hắc Trùng Vương, mi tâm của hắn sáng lên, lập tức tế ra bảo vật của mình để phòng ngự.
Keng keng! Từng kiện bảo vật bay ra ngoài, có thứ được làm thành từ xương cốt của động vật, có bảo vật phòng ngự được tạo thành từ giáp xác, từng kiện sáng lên, sau đó vây quanh bao bọc Hắc Trùng Vương.
Phù!Nhưng mà không để hắn kịp thả lỏng một hơi, ngọn lửa Nam Minh Ly Hỏa màu xanh tím đã lao tới, trong nháy mắt đã thiêu đốt khiến ánh sáng trên đám bảo vật của Hắc Trùng Vương trở nên ảm đạm, chỉ một giây sau đã bị hòa tan.
- Không! Bản Vương không! A! Hắc Trùng Vương hoảng sợ kêu to, lúc này hắn đã bị ngọn lửa bao phủ hoàn toàn, từng tiếng kêu thê lương truyền đến, khiến người nghe nổi hết cả da gà.
Bên trong đám hỏa diễm, một con bọ hung to lớn màu đen đang không ngừng chống lại ngọn lửa, nhưng mà uy lực của Nam Minh Ly Hỏa không phải là thứ hắn có thể tưởng tượng ra được.
- Không, đây là lửa gì! - A! Bản Vương còn chưa trở thành Hoàng giả một phương, ta không cam tâm, không cam tâm! Nam Minh Ly Hỏa sôi trào, không ngừng thiêu đốt, khiến cả người Hắc Trùng Vương bốc khói, bắt đầu phát ra mùi khét, làm người ta buồn nôn.
Một lúc sau, khí tức trên người Hắc Trùng Vương dần dần biến mất, chỉ còn cái xác trùng to lớn nằm ở đó, mặc cho hỏa diễm thiêu đốt cháy thành than đen.
.