Nét mặt Cổ Trần trở nên khó coi vô cùng, hắn đem toàn bộ số phân linh thú đó đi thiêu hủy hết, mặc dù trong chúng cũng ẩn chứa lượng linh lực lớn chứ không phải tầm thường.
Nghĩ xem, đường đường là một Phong Vương giả mà lại đi ăn phân linh thú, đem chúng đi làm thịt ăn chẳng lẽ không ngon hơn sao?Có khi nào tên Hắc Trùng Vương đó lại nói phân mới là ngon nhất không nhỉ?- Ọe, nếu đúng vậy thì khẩu vị của tên súc sinh kia cũng nặng thật.
Vẻ mặt Cổ Trần đầy nghi hoặc, sau khi xử lý xong mớ đồ tốt kia thì liền đem Nhẫn không gian và những vật liệu quý hắn không dùng đến gửi tất cả đến bộ tộc.
Hắn không tưởng tượng nổi, Hắc Trùng Vương một ngày ba bữa đều ăn phân linh thú, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã muốn nôn rồi.
Cổ Trần hít một hơi dài, mãi lúc lâu sau mới dần dần dẹp đi được luồng suy nghĩ cuồn cuộn trong đầu, vứt bỏ được tạp niệm, hắn bắt đầu đi tìm đến chỗ của Thiên Cáp Vương.
Nói ra thì Cổ Trần cũng có chút coi thường, một Phong Vương giả như đối phương mà chỉ có một trang bị trữ vật, thật cũng mất mặt quá đi.
Mấy tên thổ hào này, tên nào mà chẳng một ngón tay đeo một chiếc Nhẫn Trữ Vật cơ chứ, thậm chí cổ tay còn phải có vòng tay, trên cổ đeo thêm một cái Dây Chuyền Trữ Vật nữa là đằng khác.
Hắc Trùng Vương ngươi lại chỉ có một cái Nhẫn Trữ Vật, đúng là kém thật.
Trước đây ta còn cảm thấy hắn là con mồi béo, bây giờ cùng lắm chỉ là con quỷ túng quẫn bọc trong đống phân, có kinh tởm quá không cơ chứ.
- Không lẽ trên người tên súc sinh này có một phần tu luyện chi pháp hoặc bí thuật sao?Cổ Trần soát qua xong, gương mặt đầy vẻ thất vọng, phát hiện chẳng có tu luyện chi pháp gì cả, bí thuật lại càng không thấy đâu.
Chỉ có mấy mảnh xương xẩu khắc thông tin về một Man Hoang các tộc.
Cổ Trần lấy cả những thứ ấy mang theo trên người, định liệu sẽ chờ khi có thời gian rảnh rồi sẽ xem xét cho kĩ, có thể sẽ hiểu thêm về các Man Hoang bách tộc và những kì văn dị sự.
- Không biết trên người con cóc Thiên Cáp Vương kia có thứ gì?Cổ Trần tự mình lẩm nhẩm mấy câu, xóa đi những lạc ấn còn lưu lại, trực tiếp mở món trang bị trữ vật tiếp theo ra, là một chiếc vòng tay.
Trên chiếc vòng tay này có khắc hình một con cóc, toàn thân chiếc vòng sáng lấp loáng ánh xanh phản chiếu lên làm xanh cả mặt người xem.
Hắn không nhịn được nữa, ý nghĩ loáng qua, đã bị những món đồ bên trong khiến cho vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
- Tốt thật, tốt thật, đúng là béo bở.
Cổ Trần xem xong đồ bên trong, hai mắt sáng rực cả lên, đập vào mắt hắn đầu tiên là một đám tuyệt đỉnh dược vương.
Một gộc lại một gốc dược vương, đếm kĩ có đến tận hai ngàn gốc, cái tên súc sinh này, lại có nhiều dược vương đến vậy sao?Cổ Trần bày ra vẻ mặt cổ quái:- Nè lão huynh, không phải ngươi định mang đi tặng cho Thiên Nga Thánh Nữ đó chứ?- Cóc ơi cóc à, số dược vương này của ngươi ta lấy đây, dù sao thì Thiên Nga Thánh Nữ người ta cũng không thèm để ý đến ngươi đâu, có tặng nàng ta cũng như không thôi, để lại cho ta mới là thích hợp hơn nhiều đó.
Hắn vừa một mình lẩm nhẩm mấy câu vừa nhanh tay thu nhặt hết số dược vương bên trong, chọn thêm vài thứ linh dược ngàn năm, vật liệu trân quý cùng mấy loại khó gặp vô cùng.
- Đây là! Bỗng Cổ Trần phát hiện bên trong có một thứ khác.
Từ bên trong đống dược vương, ánh lên một sắc đỏ kì lạ xuyên qua chúng, tỏa ra một thứ như là khí tức của Thần thánh vậy.
Mắt Cổ Trần sáng ánh lên, không nén nổi kích động thốt lên:- Dược hoàng ?Hắn bèn cẩn thận xem xét kĩ cây thuốc quý ấy nhưng lại sớm rơi vào thất vọng, đó không phải Dược hoàng thật, chỉ là một gốc Dược vương sắp tiến cảnh mà thôi.
Cổ Trần phỏng đoán, gốc Dược vương này có lẽ đã được chín ngàn năm tuổi rồi, còn thiếu một chút nữa mới có thể đột phá trở thành Dược hoàng.
Hắn đảo mắt suy nghĩ, chỉ thiếu một chút đã có thể thành Dược hoàng rồi, bây giờ chỉ có thể xem là bán Dược hoàng mà thôi, vẫn còn chưa thành hình đã bị hái xuống mất thật là đáng tiếc.
- Tiếc thật, một cây Dược hoàng đối với Hoàng giả mà nói có công dụng rất lớn, đối với việc lĩnh ngộ pháp tắc lực lượng cũng vô cùng hiệu nghiệm.
Cổ Trần tiếc nuối ngắm nhìn gốc Dược vương đỏ hồng màu máu kia, chỉ được xem là bán Dược hoàng mà thôi, nghĩ đến đó trên mặt hắn lộ rõ vẻ có chút không vui.
Một cây Dược hoàng thật ẩn chứa sức mạnh pháp tắc lực lượng vô cùng lớn, có thể khiến cho người dùng nó lĩnh ngộ được pháp tắc lực lượng huyền ảo phi thường.
- Tên Thiên Cáp Vương này vội vàng hái xuống cây bán Dược hoàng này lúc nó chưa kịp thành hình, có ngờ đâu còn chẳng kịp mang tặng cho Thiên Nga Thánh Nữ cơ chứ.
.