Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần yên lặng vận công, hấp thu, luyện hóa sức mạnh của thứ thánh dược cuồng bạo, hắn cảm giác được trong sức mạnh của dược này ẩn chứa một năng lượng vô cùng vô tận.

Đó là hiệu quả của giọt Thần huyết kia, sau khi phát hiện ra nguyên nhân này, hắn thở phào nhẹ nhõm, may mà không lãng phí bảo vật, nếu không hắn thực sự sẽ đau thấu tận tâm can.

Trong quá trình hấp thu, Cổ Trần rõ ràng đã phát hiện ra thân thể mình đang có những phát sinh kỳ diệu bắt đầu thay đổi, Niết Bàn chi huyết trong cơ thể hắn gia tăng tốc độ cũng không nhanh.

Ngược lại là các cơ năng của thân thể đang cấp tốc tăng trưởng, Niết Bàn thánh dược, hiệu quả dĩ nhiên là biến hóa cực mạnh, không phải là gia tăng Niết Bàn Chi Huyết.

Lúc này, bắt đầu cấp tốc tăng cường tố chất của thân thể Cổ Trần, bề ngoài thân thể cho đến lục phủ ngũ tạng bên trong, xương cốt, kinh lạc, … toàn bộ đang được tăng lên mạnh mẽ.

Xương cốt hắn vang lên, từng cây xương cốt tản ra ánh sáng trong suốt, bên trong lộ ra từng vân kì lạ di chuyển lên xuống, phảng phất như là một thân hài cốt.


Nguyên Thủy Ma Thể vốn đã trì trệ lại vào đúng giờ khắc này đạt được tăng trưởng, hơn nữa tốc độ không những không chậm như trước kia mà ngược lại càng lúc càng biến hoá nhanh chóng, làm cho Cổ Trần kinh hãi đồng thời có chút mừng rỡ.

Nguyên Thủy ma thể tu luyện đến mức như ý, đã thật lâu không có cơ hội tăng lên, hiện tại đột nhiên đạt được tiến độ này làm cho Cổ Trần mừng rỡ, mọi chuyện xảy ra còn hơn hẳn những gì hắn mong đợi.

Đồng thời, hắn cũng đang âm thầm suy nghĩ, rốt cuộc là vì cái gì?Chẳng lẽ là bởi vì chính mình luyện ra Niết Bàn thánh dược, trong thời điểm đó bất chợt xảy ra biến dị, hay là bởi vì có sự gia nhập của giọt Thần huyết kia mới có loại hiệu quả này?Bất luận như thế nào, có thể tăng cường căn cơ tu luyện cũng chính là một chuyện tốt, bởi vì chỉ có một thân thể cường đại mới có thể chứa được sức mạnh lớn lao từ Niết Bàn chi huyết kia.

Nếu cứ như lúc trước, thân thể hắn không có cách nào dung chứa, đã từng dẫn đến phản phệ, do đó không thể không ngừng luyện tu vi cao hơn.

Hiện tại thì tốt rồi, thân thể hắn đang không ngừng lột xác tăng cường, Niết Bàn chi huyết trong cơ thể từng giọt từng giọt ngưng tụ ra, tốc độ không nhanh, cũng không chậm, từ từ tăng lên.

Trong lò nấu, dược dịch đang sôi trào, từ bên trong truyền đến từng đợt sục sôi, bùng bùng nổi sóng.

Mơ hồ có thể thấy được một bóng người nào đang ngồi ở trong, thân thể đang dần dần lột xác.

Từ từ, dược dịch trong đỉnh bị hấp thu sạch sẽ, nhưng Cổ Trần lại bị vụ mông lung bao bọc lấy, dần dần đan thành một cái kén.

Một làn ánh sáng màu lam tím liệt diễm nhảy lên, thiêu đốt, trên mặt ngoài của kén lớn đang bọc lại không ngừng, phảng phất như một con phượng hoàng Niết Bàn.

Có khi nào đây là Niết Bàn thần hỏa, Nam Minh Ly Hỏa cũng đang lặng lẽ phát sinh biến hóa, tựa hồ bởi vì đỉnh Niết Bàn thánh dược này mà đạt được một chút tăng trưởng.

Hơn nữa bởi vì Nam Minh Ly Hỏa làm cho Cổ Trần đạt được một lần lột xác kỳ diệu, giống như Chu Tước tiến hành một loại tình cảnh Niết Bàn tắm trong biển lửa không chết mà ngược lại còn sống trở về vào thời điểm trước đó.


Phối hợp với sự biến đổi dị thường của Niết Bàn Thánh Dược, thân thể Cổ Trần đã phát sinh biến hóa kỳ diệu.

Bởi vì Cổ Trần trước đó đã dùng ngộ đạo chi pháp tìm hiểu về thần văn, để cho lĩnh ngộ đồng ký hiệu và nguyên thủy chân phù của hắn đồng thời thay đổi.

Bởi vậy diễn biến thành thánh dược mà hắn tu luyện đều có thể phát sinh biến hóa nào đó, Nguyên Thủy Ma Thể hình như càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Từng tia sáng điện lóe ra, màu đỏ, màu lam, tím, đen, lôi đình màu trắng đan xen, vòng quanh một cái kén lớn.

Nam Minh ly hỏa, thiên phạt lực, tiếp theo là một đoàn hạt vụ đen tuôn ra, lại có một tia ánh sáng màu bạc lóe rạng.

Ước chừng bốn loại sức lực của huyết mạch đáng sợ cùng lúc sôi trào, tranh đoạt lẫn nhau, dĩ nhiên cũng đang chậm chạp trưởng thành, khiến Cổ Trần có thể hiểu được từng biến đổi trong đó.

Sức mạnh thể chất được tăng cường, Niết Bàn chi huyết cũng gia tăng, thậm chí ngay cả sức lực của huyết mạch cũng đang tăng cường.

Thời gian từng chút một trôi qua, chớp mắt đã nửa ngày.


Lúc này, ánh sáng bên trong kén vốn không hề có động tĩnh đột nhiên truyền đến một tia chuyển động.

Ngay lập tức chỉ nghe thấy một tiếng giòn tan, kén sáng nứt ra, từ bên trong tràn ra từng ánh thần quang, oanh một tiếng nổ tung.

Một tia ánh sáng từ trong đỉnh vụt lao ra, lơ lửng giữa không trung, nhìn kỹ lại là một người.

Đó là Cổ Trần, từ trong tu luyện tỉnh lại, hắn có cảm giác cả người trở nên khác biệt.

- Thật kỳ diệu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận