Ta Man Hoang Bộ Lạc


Tên Thánh giả lưng mang cánh đen của Hắc Dực tộc hừ lạnh nói:- Huyền Cơ, ngươi giết một vị Bán Thánh của Dực tộc ta, hôm nay, chúng ta muốn đem ngươi giết ở đây, đoạn tuyệt thánh lộ của ngươi.

- Không sai, giết ngươi, luyện hồn!Thánh giả mang cánh chim màu trắng nghiêm mặt lãnh khốc nói, gương mặt hắn không chút thay đổi, trong mắt tràn đầy sát khí lạnh lẽo.

Hai vị Thánh giả Dực tộc, đều muốn trấn sát vị Huyền Cơ nhân tộc Thánh Hiền này, hơn nữa còn lặng lẽ rời khỏi bản tộc, cả hai cùng vây hãm trấn sát hắn.

- Vì giết ta, các ngươi rất khổ tâm, không chỉ phong tỏa phiến hư không này, còn kéo lão phu vào trong lồng này sao.

Huyền Cơ vẻ mặt cảm khái, lại ngạo nghễ nói:- Các ngươi có phải cho rằng, hai Thánh giả liên thủ là có thể nhất định giết được ta?- Đừng nói nhảm, giết hắn đi.

Thánh giả của Hắc Dực tộc quát lớn, cả người hắn bốc lên hắc quang, hóa thành một luồng hắc diễm ngập trời cuốn tới.

- Thiên Vũ tập kích, giết chết hắn ta!Một tiếng quát lớn, liền thấy ánh sáng màu trắng đầy trên trời cùnh lúc rơi xuống, hóa thành một vùng thánh vực cường đại đem Huyền Cơ trực tiếp bao phủ trong đó.


- Thánh vực, trấn áp hắn!Thánh giả Hắc Dực tộc đồng thời triển khai thánh vực của mình, sau lưng hiện lên một phương thế giới hư ảnh, nhưng cũng thật vô cùng.

Hai chưởng mang theo Thánh Vực đồng thời trấn áp xuống, khiến cho sắc mặt Huyền Cơ ngưng trọng, sau lưng lão liền hiện lên một cảnh tượng thánh vực mênh mông.

Thân là Thánh cảnh, nhất định phải mở ra thánh vực trong cơ thể, biến lĩnh vực thành một phương thánh vực, là một loại hình chiếu của tiểu thế giới chân chính.

Trước mắt, Huyền Cơ phải đối mặt với hai vị Thánh Hiền, hai Đại thánh vực trấn áp cùng lao tới.

Ầm ầm!Ba tiểu thế giới va chạm vào nhau, ầm ầm như tiếng nổ lớn, làm cho thiên địa nứt nẻ, tiếng nổ ầm ầm truyền đến, một phong bạo hủy diệt cuốn tới hư vô, làm quay cuồng cả thiên địa, mọi thứ đều tan hoang.

Khuôn mặt của Huyền Cơ đỏ bừng, cả người lão mạo hiểm mang theo một luồng thánh quang, thế giới hư ảnh chỉ có một mình lão khổ sở chống đỡ.

- Xem ra, hôm nay lão phu phải muốn ngã xuống nơi đây!Trong lòng Huyền Cơ thầm than một tiếng, lão không ngờ lại bị hai Thánh giả của Dực tộc tính kế vây giết, hiện tại bị nhốt ở nơi này không có biện pháp thoát thân, càng không có biện pháp liên lạc với thế giới bên ngoài.

Bản thân lão đã nghĩ đến kết cục xấu nhất của trận chiến ngày hôm nay.

Trừ phi có một tôn Thánh giả khác xuất hiện hỗ trợ, nếu không, tuyệt đối không có khả năng trốn thoát ra ngoài, dù sao trước mắt lão là hai Thánh giả của Dực tộc.

Tuy rằng hắn là Thánh giả đỉnh phong, đến gần một bước là có thể bước vào Đại thánh cảnh, khi đó có thể chân chính mở ra một phương tiểu thế giới trong cơ thể, hoàn thành lột xác.

Đại thánh, có lực lượng vĩ đại mở ra thế giới mới, có thể biến thánh vực của bản thân thành một phương chân chính trong thế giói nhỏ, thành tựu không phải ít.

Đương nhiên, Huyền Cơ dù sao còn kém một bước nữa, lão đối mặt với hai đại Thánh giả ngoại tộc, bị liên thủ vây giết vẫn có chút khó khăn mới chống lại được.

Nguy cơ từng bước đến gần, hư ảnh của thế giới đang dần dần sụp đổ, bị hai thánh vực khổng lồ từng chút từng chút trấn áp xuống, không ngừng sụp đổ.


- Huyền Cơ, hôm nay ngươi chết chắc rồi.

Thánh giả của Hắc Dực tộc dữ tợn cười nói.

Thánh giả Bạch Dực tộc thì lãnh khốc vô tình, trên mặt hắn không có một tia biểu tình, trong mắt lộ ra sát khí lạnh như băng nồng đậm, từng chiêu từng chiêu áp đến khiến cho Huyền Cơ khó đỡ, chỉ có thể thở dốc.

Lấy một địch hai, lão thực khó chống lại.

- Từ bỏ đi, các ngươi cho dù liên thủ cũng không giết được lão phu đâu.

Sắc mặt của Huyền Cơ tuy rằng đang ngưng trọng, nhưng vẫn bình tĩnh nói ra những lời này.

Phía đối diện, Thánh giả của Hắc Dực tộc cười lạnh nói:- Huyền Cơ, ngươi quá ngây thơ, vì giết ngươi, hai chúng ta đã cố gắng chuẩn bị rất nhiều thứ tốt để chiêu đãi ngươi đây.

Hắn vừa nói xong, một tiếng rầm rầm truyền đến, liền thấy Thánh giả của Hắc Dực tộc tế xuất ra một vật.


Huyền Cơ nhìn thấy vật này trong lòng liền run rẩy, đồng tử nhịn không được co rụt lại, lộ ra một tia kinh hoảng, sắc mặt trở nên càng thêm ngưng trọng.

- Cổ Thánh Binh?Huyền Cơ giọng nói ngưng trọng nói.

Thánh giả của Hắc Dực tộc dĩ nhiên lại lấy ra một cuốn Cổ Thánh binh, thứ này, chỉ có Cổ Thánh mới có thể dùng, không ngờ hắn lại có thể mang đến nơi này.

- Không sai, chính là Cổ Thánh Binh.

Hắc Dực Thánh giả dữ tợn cười nói:- Vì giết ngươi, bản tọa đã mời một vị Cổ Thánh, đem chí bảo ban cho mượn mang đến trấn sát ngươi.

- Có Cổ Thánh Binh, sẽ không có Thánh giả ngoại tộc khác phát hiện dấu hiệu hai người chúng ta đang giao đấu với ngươi.

- Thật là hoàn mỹ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận