Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần như có chút suy nghĩ:- Cho nên nói, các ngươi cự tuyệt ta vào Thánh địa?- Cũng không phải!Huyền Thủy lắc đầu, thở dài nói:- Yêu nghiệt nhân tộc như ngươi, chúng ta hy vọng nhất là sẽ tiếp nhận ngươi, nhưng Thánh địa chỉ vì Thánh chiến mà tồn tại, bộ tộc, chúng ta lại không rảnh bận tâm.

- Cho nên, chỉ có thể nói suy nghĩ của ngươi chúng ta không cách nào đáp ứng, bởi vì không làm được.

Huyền Thủy một phen này nói ra tình cảnh xấu hổ, bất đắc dĩ của nhân tộc, Thánh giả nhìn cao cao thượng, kỳ thật là có hạn chế vô tận.

Chúng tồn tại chính là vì đối phó với Thánh chiến, không thể bận tâm đến bộ lạc và tộc quần, bởi vì họ không có thời gian, càng không có năng lực này.

Thánh chiến, đánh không thắng, tộc quần bộ lạc nhân tộc đồng dạng sẽ không cách nào quật khởi, còn có thể bị Bách tộc tàn khốc huyết tẩy trấn áp.

Nếu vi phạm lời thề, nếu không thể làm được, sẽ không bị hút vào bên trong Thánh địa, tất cả mọi người chỉ có một niềm tin, đánh thắng Thánh chiến, chính là đóng góp lớn nhất cho nhân tộc.

Nghe xong những lời này, trong lòng Cổ Trần rung động, đối với Thánh địa có sự hiểu biết trực quan nhất, một ít hiểu lầm đối với họ cũng dần dần cởi bỏ.


Không phải Thánh địa không để ý bộ lạc nhân tộc sống chết, mà là bọn họ có tâm vô lực, càng không cách nào tham gia vào đó, chỉ vì một thứ, đó chính là vì Thánh chiến.

- Thánh chiến! Cổ Trần lẩm bẩm, ánh mắt chưa bao giờ mãnh liệt như lúc này.

Hắn ngẩng đầu nhìn Huyền Thủy Đại thánh, hỏi:- Ta muốn biết, nhân tộc ta trước mắt có bao nhiêu Thánh địa, có bao nhiêu thánh nhân?- Vấn đề này! Huyền Thủy cười khổ lắc đầu.

Hắn nhìn một chút ánh mắt kiên định của Cổ Trần, cuối cùng vẫn nói:- Nhân tộc ta, ngoại trừ Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Tứ Đại Thánh địa ra, còn có một vài tiểu Thánh địa lớn nhỏ khác hơn một trăm.

- Về phần số lượng thánh nhân, chỉ có các Đại Thánh địa mới biết được, bởi vì đây là bí mật bên ngoài, không thể tiết lộ một chút nào.

Huyền Thủy vẻ mặt nghiêm túc nói, đây là nhân tộc bí mật, cho dù là đồng tộc Thánh địa cũng không thể dò xét bí mật của Thánh địa khác.

Bởi vì rất có thể sẽ bị ngoại tộc nắm giữ những bí mật này, cho nên, chỉ khi Thánh chiến mở ra mới có thể biết nhân tộc rốt cuộc có bao nhiêu thánh nhân tồn tại.

Mỗi một Thánh địa, đều vì Thánh chiến tích góp được thực lực, từ đời này đến đời khác, liền vì một lần Thánh chiến mà chuẩn bị.

Bọn họ không oán không hối hận, càng không thể lùi bước, bởi vì ngươi không có lựa chọn, ngươi không đánh, chủng tộc sẽ bởi vậy mà diệt vong.

- Thánh chiến, có Thánh địa chúng ta chống đỡ, còn lại liền giao cho liên minh bộ lạc, chính là những người vì tộc nhân bộ lạc mà phấn đấu.

Huyền Thủy từng câu từng chữ, tràn ngập nghiêm túc nói.


Lão nhìn vào Cổ Trần, vẻ mặt lạnh nhạt:- Chúng ta, chỉ vì bản tộc, vì lợi ích của các thế hệ tương lai có thể có một môi trường sống tốt hơn.

- Nếu Thánh chiến thua rồi, sẽ như thế nào?Cổ Trần trầm mặc hồi lâu, bỗng nhiên hỏi một câu.

Hắn tuy rằng có suy đoán cùng hiểu biết, nhưng chung quy vẫn nhịn không được hỏi ra.

Huyền Thủy cùng Huyền Cơ trầm mặc, hồi lâu cũng không mở miệng, ánh mắt lóe ra, sắc mặt không ngừng biến hóa.

- Thua rồi, chờ thêm một ngàn năm nữa, luôn có người sẽ thành công.

Hai người đồng thanh nói, giọng điệu kiên định, phảng phất cho dù là chết trong hư không chiến trường cũng không oán không hối hận.

Lần này thua, vậy chờ thêm một ngàn năm nữa, lại chiến một lần nữa, một ngày nào đó nhân tộc sẽ thắng một trận Thánh chiến trở về, từ đó từng bước quật khởi.

- Nếu chúng ta thua, thế hệ kế tiếp sẽ dựa vào các ngươi, Thánh địa đời mới sẽ xuất hiện, tuân theo ý chí nhân tộc mà tồn tại.

Thanh âm Huyền Thủy vang vọng, mang theo một cỗ nghiêm sát, kiên định.


Cổ Trần lẫm liệt động dung, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hai vị nhân tộc lão Thánh Hiền, bọn họ một lòng chỉ vì nhân tộc tương lai phấn đấu, không để ý đến sinh tử tồn vong của mình.

Thánh địa, chính là sự tồn tại như vậy.

Một Thánh địa diệt, sẽ có Thánh địa tiếp theo thành lập, một lần nữa tích lũy lực lượng cho nhân tộc, chuẩn bị cho lần Thánh chiến tiếp theo mở ra.

Đó là sứ mệnh của họ, không bao giờ thay đổi, sứ mệnh khắc sâu sắc trong linh hồn sẽ không bị lung lay.

- Các ngươi có thể khẳng định, mỗi một Thánh địa đều vì Thánh chiến tồn tại, mà không tồn tại tư tâm?Ánh mắt Cổ Trần nghiêm túc lại hỏi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận