Ta Man Hoang Bộ Lạc


Chuẩn Hoàng Thú nhân cảm thấy mất mặt:- Tát Mãn, ngươi muốn nhúng tay? Đồn ra ngoài thì bổn tọa còn mặt mũi nào?Ngươi nói xem, ngươi là Chuẩn Hoàng, không bắt được Cổ Trần thì thôi đi, còn liên hợp với cường giả Chuẩn Hoàng khác cùng nhau đối phó một tiểu tử chưa Phong Vương?Đồn ra ngoài thì còn liêm sỉ ở đâu?Tát Mãn áo xám gằn từng chữ:- Không cần hành động theo cảm tình, tiểu tử này bất phàm, có số phận chưa biết, không thể tính toán, nhất định phải cố gắng nhanh chóng trấn áp mang về, ta muốn linh hồn của hắn.

m thanh khàn khàn khó nghe, khiến người nghe vậy không kiềm được toàn thân nổi da gà.

Chuẩn Hoàng Thú nhân không có từ chối và phản bác, mà là vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn Cổ Trần, trong mắt lộ ra bực tức và lửa giận:- Cổ Trần, ngươi có thể khiến bổn tọa và tế tự Tát Mãn hợp sức lại thì đủ để kiêu ngạo.

Cần hợp sức mới có thể trấn áp tiểu tử này, hắn cảm giác thật mất mặt, Chuẩn Hoàng Thú nhân nổi khùng lên, toàn thân sức mạnh và khí tức tăng lên ba phần.

- Khô Cốt Tù Lung, Linh Hồn Phong Cấm!Trong khoảnh khắc, Tát Mãn áo xám ra tay, nhẹ vung quyền trượng xương khô, khói xám tràn ngập khắp nơi, che trời lấp đất mãnh liệt lan tràn, hóa thành một cái cũi.

Đây là lĩnh vực của Tát Mãn áo xám, đã rất gần đến ngưng kết thành công, chỉ còn thiếu chút xíu là có thể trở thành lĩnh vực không gian thật sự.


Nhưng vẫn thiếu một chút, dường như có chút không đủ, chưa phải là lĩnh vực chân chính, dù vậy, Cổ Trần như cũ cảm giác được áp lực và nguy cơ mãnh liệt.

Rào rào!Trong lĩnh vực không gian màu xám, hài cốt màu xám trắng rậm rạp hội tụ, hóa thành các sợi xích xương quay quanh bắn tới, từng lớp quấn lấy Cổ Trần.

Đây là xiềng xích hài cốt, toát ra khí dày đặc, có năng lực khắc chế và thương tổn mạnh đến linh hồn.

- Khô Cốt Tù Lung?Cổ Trần nhìn xiềng xích hài cốt rậm rạp bốn phía, sắc mặt rất bình tĩnh.

Chỉ thấy hắn toàn thân phát sáng, trong người bỗng nhiên bộc phát ra tiếng sấm kinh thiên.

Ầm!Ức vạn lôi quang dâng lên, tựa như biển sét chảy xiết ầm ầm tràn ra.

Ầm ầm một tiếng, ức vạn lôi quang nổ tung, lôi đình thiên phạt khủng bố tàn phá bầu trời.

Cơ hồ trong nháy mắt, đống xiềng xích hài cốt nổ nát bấy ngay tại chỗ, Khô Cốt Tù Lung thoáng chốc vỡ vụn.

Tát Mãn áo xám giật mình la lớn:- Phụt, thiên phạt?Tát Mãn áo xám không tin được, hộc búng máu, bị vết thương phản phệ khá nặng.

Vừa rồi Tát Mãn áo xám thi triển Khô Cốt Tù Lung muốn trấn áp Cổ Trần, phong tỏa linh hồn của hắn, kết quả không ngờ rằng Cổ Trần trực tiếp bộc phát ra ức vạn lôi quang nổ tung lĩnh vực của Tát Mãn.


Sức mạnh thiên phạt ẩn chứa thiên uy huy hoàng chấn tổn thương ý thức linh hồn của Tát Mãn, hắn bị phản phệ.

Cảnh này khiến Tát Mãn áo xám tràn đầy khiếp sợ, không dám tin tưởng.

Đại tướng Thú nhân Chuẩn Hoàng rống to:- Sao có thể như vậy?Hắn xoe tròn mắt nhìn thiên lôi cuồn cuộn tàn phá trước mắt, ức vạn thiên lôi bùng nổ, trường hợp rung động lòng người.

Chiến trường trên trời bị lôi đình thiên phạt này nhấn chìm, mặc kệ là Thú nhân hay bên Nhân tộc đều bị cảnh tượng trước mắt kinh ngạc đến ngây người.

- Là thiên lôi!- Sao Nhân tộc có thể nắm giữ thiên lôi?- Hắn là máu lai của Lôi tộc à?Trong phút chốc, nhiều cường giả Thú nhân hoảng sợ, lần lượt suy đoán Cổ Trần có phải là con lai của Lôi tộc hay không, nếu không phải thì lấy đâu ra sức mạnh lôi đình?Hơn nữa sức mạnh lôi đình kia khí tức khủng bố, lộ ra thiên uy mênh mông, giống như thiên phạt giáng thế, khiến vô số Thú nhân hãi hùng khiếp vía.

Chuẩn Hoàng Thú nhân gầm rống:- Cổ Trần, sao ngươi có thể nắm giữ sức mạnh lôi đình? !Hắn không muốn tin tưởng, vung cờ lớn màu máu cuốn lấy sóng máu ngập trời ập đến, ngăn cản lôi quang đầy trời.

Nhưng đáng tiếc, biển máu đụng phải lôi quang trực tiếp hòa tan biến mất, giống như gặp được khắc tinh, đại dương đỏ mênh mông bị nổ thành bột phấn.

Ầm ầm!Thiên phạt mênh mông, lôi quang bao phủ, toàn thân Cổ Trần dâng lên ức vạn lôi đình, tựa như vị Lôi thần giáng thế, khí tức khủng bố, đè ép vô số người ngộp thở.


Hắn mặt không cảm xúc, trong hai mắt bắn ra từng tia chớp đỏ thẫm, bóng người hóa thành tia chớp xông hướng Chuẩn Hoàng Thú nhân và Tát Mãn áo xám.

Xẹt đùng!Đầy trời lôi đình hội tụ, hóa thành biển sét ập đến, uy thế huy hoàng khiến tướng quân Thú nhân và Tát Mãn áo xám vốn là Chuẩn Hoàng đều lộ vẻ mặt hoảng sợ.

Bùm!Ánh sáng đỏ nổ tung, cờ lớn màu máu bị sức mạnh thiên phạt đánh tắt ánh sáng, sương mù đỏ quanh quẩn, khí tức trở nên hỗn loạn.

Bên trên thậm chí nứt một đường, khiến Chuẩn Hoàng Thú nhân đau thắt ruột.

Chuẩn Hoàng Thú nhân vừa kinh vừa giận gầm rú, tức suýt hộc máu:- Tiểu tử đáng chết, ngươi dám tổn thương Hoàng binh của bổn tọa? !.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận