Tát Mãn áo xám âm u lạnh lẽo hét lớn, giơ tay đánh ra một luồng sáng, ảnh hưởng nặng đến ý chí linh hồn của Cổ Trần.
Bùm!Giây sau, Chuẩn Hoàng Thú nhân bắt lấy thời cơ đâm một thương vào người Cổ Trần, nháy mắt nổ tung thành vô số thịt vụn bay tứ tán, đầu rớt xuống bầu trời.
Xèo xèo!Máu thịt xương vỡ bỗng khựng lại, bị sức mạnh vô hình hút lấy, bay ngược về gắn vào nhau.
Từng luồng sáng bao phủ, khói đen bao bọc, thân hình Cổ Trần nhanh chóng khép lại, phá xác ra từ khói đen, lại lần nữa hoàn mỹ xuất hiện.
- Ui!- Ngươi là quái vật sao?Trông thấy cảnh này, dù là Chuẩn Hoàng Thú nhân đều không kiềm được hút ngụm khí lạnh, bị đánh nát thân thể ra thành vô số mảnh vụn mà vẫn khép lại được?Tát Mãn áo xám tái mặt, nghiêm túc nhìn Cổ Trần khôi phục lại, cảm giác khí tức trên người của hắn mạnh hơn nhiều.
Tát Mãn áo xám khàn giọng nói:- Nhân tộc này kỳ dị, ta tập trung tấn công vào linh hồn của hắn, ngươi lo chặt nát người hắn ra, đừng để hắn khôi phục lại.
Dứt lời, toàn thân Tát Mãn bốc sương khói màu xám trắng, quyền trượng xương khô trong tay bỗng nhiên phát sáng.
- Giết!Hai cao thủ Thú nhân cùng xông lên, đều bộc phát ra át chủ bài mạnh nhất, muốn trấn áp linh hồn của Cổ Trần, chém chết thân thể của hắn.
Đối diện hai cường giả Thú nhân hợp sức tuyệt sát, vẻ mặt Cổ Trần ung dung, toàn thân khí tức không ngừng sôi trào.
Giây sau, Cổ Trần quát khẽ một tiếng:- Nam Minh Ly Hỏa, Phần Sơn Chử Hải!Toàn thân hắn tuôn ra lửa cháy hừng hực, đốt cả bầu trời.
- A! !!Vang lên tiếng hét thảm, có bóng người chật vật lao ra, toàn thân bốc cháy lửa.
Đó là Tát Mãn áo xám, chật vật không chịu nổi, trên người còn thiêu đốt từng dúm lửa màu tím lam, đó là Nam Minh Ly Hỏa.
Tát Mãn áo xám kinh dị hét chói tai:- Đây là! Nam Minh Ly Hỏa của Chu Tước thần thú? !Tát Mãn nhìn lửa màu lam tím hừng hực đốt bầu trời, đúng là Nam Minh Ly Hỏa.
Bùm!Lửa cháy nổ tung, từ bên trong lao ra một bóng người vạm vỡ, cả người bốc khói đen, từng luồng sáng đỏ bị đốt sạch.
Đó là đại tướng Thú nhân Chuẩn Hoàng, trên mặt, trên người đều để lại dấu đốt cháy, bốc khói xèo xèo, hắn ăn đau suýt nổi khùng.
- Đáng chết, đáng chết!Chuẩn Hoàng Thú nhân tức xì khói, sắp hóa điên.
- Tiểu tử này rốt cuộc là quái vật gì?Hắn sắp điên rồi, nhìn Nam Minh Ly Hỏa cháy hừng hực trước mắt, lửa đốt nửa bên bầu trời, suýt đốt hai người thành tro.
Vừa rồi Nam Minh Ly Hỏa đột nhiên ập tới khiến Chuẩn Hoàng Thú nhân, Tát Mãn áo xám suýt chút bị đốt chết, lòng còn run sợ.
Hai người nhìn lửa màu tím lam cháy hừng hực, loáng thoáng thấy một người lửa ở bên trong, cả người toát ra ánh lửa khủng bố.
Người Cổ Trần bốc lửa, từng bước một đi đến, dưới chân cháy lửa, đốt vô số Thú nhân kinh hoàng khiếp sợ, sĩ khí xuống thấp.
Tế tự áo xám điên loạn rống to:- Sức mạnh thiên lôi, sức mạnh không gian, Nam Minh Ly Hỏa, tại sao trên người của ngươi có thể dung nạp nhiều sức mạnh khác nhau như vậy? !Đây rốt cuộc là quái vật gì? Tại sao trong người tồn tại các loại sức lực mạnh mẽ khác nhau?Sức mạnh không gian, sức mạnh thiên lôi, bây giờ lộ thêm một Nam Minh Ly Hỏa, hắn rốt cuộc có phải là Nhân tộc hay không?Hơn nữa đáng sợ nhất là tiểu tử này nắm giữ sức mạnh bí thuật linh hồn mà chỉ có Tát Mãn Thú nhân mới nắm giữ, rồi sức chiến đấu cường đại, khả năng khôi phục khủng bố.
Thân thể bị đánh nát mấy lần nhưng vẫn lành lại, quả thực là quái vật.
Tát Mãn áo xám bỗng quát khẽ:- Bí pháp linh hồn, Bát Hồn Tỏa Liên!Hắn vung quyền trượng xương khô, đánh ra mớ ký hiệu kỳ dị hóa thành từng sợi xích đáng sợ.
Có tám sợi xiềng xích kỳ dị phá tan Nam Minh Ly Hỏa, bắn về phía Cổ Trần, đâm thẳng vào linh hồn của hắn.
Đây là một loại bí pháp linh hồn khác, cường đại lại kỳ dị khó lường, ngay cả Nam Minh Ly Hỏa cũng không cách nào thiêu đốt hủy diệt nó?Cổ Trần híp mắt lại, từng ngọn lửa màu tím lam tuôn ra, hắn nhìn tám sợi xiềng xích đáng sợ bắn tới.
- Hỗn Độn Bát Cấm phù, trấn áp!Hắn quát lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra một phù ấn.
Oong!Hư không lập tức lặng xuống, vạn vật đều bị giam cầm ở trong đó.
Đó là Hỗn Độn Bát Cấm phù.
Cổ Trần trực tiếp thi triển Hỗn Độn Bát Cấm phù trấn áp tám xiềng xích linh hồn kỳ dị, các sợi xích ngừng lại cách trước mặt hắn ba thước.
Trông thấy cảnh này, Tát Mãn áo xám thay đổi sắc mặt, nhưng cũng không để ý, một lần nữa vung lên quyền trượng xương khô, ngưng tụ ra một luồng u quang kỳ dị khác.
.