Ta Man Hoang Bộ Lạc


Lúc này, đại quân loạn, nhiều Thú nhân khủng hoảng, nhìn đại tướng Chuẩn Hoàng bên mình bị giết chết, thân thể bị bỏ vào lò luyện đốt nung, đầu bị Cổ Trần xách trong tay.

Sợ hãi, nỗi sợ vô biên đang lan tràn.

- Trốn!- Trốn trở về!Một số Phong Vương giả Thú nhân kinh khủng rống to hét to, trực tiếp xoay người thoát khỏi chiến trường, muốn bay về chiến thuyền của mình để chạy trốn.

Nhưng bọn họ quên một điều, trên bầu trời đang có vô số lôi đình bủa giăng, ức vạn thiên lôi tàn phá bao phủ.

Ầm!Một thiên lôi đỏ rực đánh xuống, đánh trúng người một Phong Vương giả Thú nhân, đánh cho người run bần bật, không ngừng bốc khói.

Có tiếng hét thảm:- A! !!Phong Vương giả Thú nhân kia thân hình nổ tung, hóa thành làn sương máu.


Chỉ trong khoảnh khắc, hắn bị lôi đình thiên phạt đánh chết ngay tại chỗ, chỉ để lại một mảnh sương mù đỏ bay trên trời.

- Muốn chạy?Cổ Trần lạnh lùng cười, lạnh giọng nói:- Hôm nay, Thú nhân đến đây đừng hòng tên nào trốn được.

- Khởi trận!Vừa dứt lời, oong một tiếng, toàn bộ Hoang Cổ thành rung nhẹ, bỗng bắn ra cột sáng kinh thiên xuyên thấu trời.

Ầm!Cùng lúc đó, hai phương hướng khác cũng bắn ra cột sáng khủng bố, Long Ngao thành, Sơn Hải thành cùng dâng lên một cột sáng năng lượng.

Ba cột sáng khủng bố phóng lên cao, đánh tan tám phương tầng mây, khuếch tán trên hư không, hình thành một quầng sáng khổng lồ, bao trùm phạm vi ba tòa thành.

Giây phút này, tất cả Thú nhân thật sự tuyệt vọng.

Có Vương giả Thú nhân tuyệt vọng rống lớn:- Tàn đời!Đôi mắt hắn đỏ ngầu nhìn quầng sáng bao phủ, chặn lại hy vọng chạy trốn, chút hy vọng cuối cùng trong lòng đều tan biến.

- Liều với Nhân tộc!- Thần thú vinh diệu, Thú nhân vĩnh hằng!Từng tiếng rống thê lương vang lên, có cường giả Thú nhân bùng nổ, bùng nổ trong tuyệt vọng, toàn thân đốt cháy ngọn lửa màu đỏ.

- Thiêu đốt huyết mạch, cuồng hóa!Chỉ thấy một Vương giả Thú nhân đốt huyết mạch của mình, rơi vào cuồng hóa, mất đi chút lý trí cuối cùng, chỉ để lại bản năng giết chóc.

- Grao!- Hú!Từng tiếng gầm rống truyền đến, hung thần không gì sánh được, rất nhiều Thú nhân không ngừng cuồng hóa, trực tiếp thiêu đốt huyết mạch của mình, rơi vào cuồng bạo.

Bọn họ mất đi lý trí, bùng nổ bản thân trong tuyệt vọng, hoàn toàn bỏ đi hết thảy, thậm chí vứt bỏ ý chí linh hồn.


Thú nhân cuồng hóa chỉ có bản năng giết chóc, thậm chí giết luôn người của bổn tộc.

- Cuồng hóa rồi sao?Cổ Trần mắt lạnh nhìn vô số Thú nhân cuồng hóa, muốn liều mạng? Mơ đi.

Có Cổ Trần trấn giữ, Thú nhân cuồng hóa cũng vô dụng, mất đi Tát Mãn áo xám và Chuẩn Hoàng thống soái của bọn họ thì không có chút cơ may chống lại.

Một phen giao chiến, Thú nhân từ ưu thế ban đầu chuyển thành yếu thế, ban đầu là Cổ Trần bị Chuẩn Hoàng Thú nhân đánh cho thân thể lần lượt tan vỡ, nhưng hiện tại người thắng là hắn.

Cổ Trần lạnh lùng quát:- Thiên phạt, diệt!Hắn nhẹ vung Thanh Đồng thạch kiếm, ầm ầm một tiếng, đầy trời lôi đình hội tụ, vô cùng vô tận thiên lôi hóa thành một mảnh biển sét đè xuống.

Trường hợp đáng sợ giống như thiên phạt diệt thế, biển sét hạ xuống đè vô số Thú nhân cuồng hóa.

- Grao!- Hú!Có Thú nhân gầm rống, thê lương kêu gào, đôi mắt đỏ thẫm lấp lóe tia sáng đỏ, thân thể bị từng đợt lôi đình oanh kích, xé thành tro tàn.

Lôi đình khủng bố, ức vạn lôi quang đánh xuống, một đống Thú nhân hóa thành khói biến mất ngay tại chỗ, không ai có thể ngăn trở và chống lại sức mạnh thiên phạt đáng sợ.


Chỉ trong khoảnh khắc, nhiều Thú nhân chết thảm ngay tại chỗ.

- Không! !!- Trốn mau!Trên hư không, mấy chục chiếc chiến thuyền Thú nhân khủng hoảng, Thú nhân ở trên thuyền đều sợ vỡ mật, linh hồn run rẩy.

Bọn họ lập tức làm ra phản ứng, lái chiến thuyền trực tiếp quay đầu, muốn lao ra khỏi phạm vi biển sét, phải chạy ra khỏi chỗ này mới có một chút đường sống.

Cổ Trần cười khẩy nói:- Các ngươi, đừng hòng tên nào chạy thoát.

Hắn bước ra một bước, người đã đi tới bên trên mấy chục chiếc chiến thuyền, vô tận lôi đình hội tụ đan xen, hóa thành tấm lưới sét chụp xuống.

Xèo xèo!Ầm ầm ầm ầm ầm!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận