Ta Man Hoang Bộ Lạc


Đó là một loại hỏa diễm khủng bố, không cách nào dập tắt, ẩn chứa sức mạnh hủy diệt, hòa tan thân thể cường đại của Ma Khô Huyết Thụ.

- A! Tha mạng, đại nhân tha mạng.

Ma Khô Huyết Thụ cầu xin tha thứ, đáng tiếc Hỏa Tang Nhi không hề mủi lòng, ánh mắt lạnh lùng không suy chuyển, trong chớp mắt, Ma Khô Huyết Thụ cường đại cứ như vậy bị đốt thành tro bụi.

Hỏa diễm dập tắt, để lại mặt đất đầy tro tàn, chứng minh từng có một gốc Ma Khô Huyết Thụ đáng sợ xuất hiện ở đây, nhưng đã bị thiêu cháy.

Lạch cạch!Từ trong tro tàn rơi xuống một viên huyết châu trong suốt, bị Hỏa Tang Nhi dùng một tay bắt lấy, nắm chặt trong lòng bàn tay.

- Huyết châu, rất tốt, có thể giúp bổn tọa khôi phục ba phần lực lượng.

Hỏa Tang Nhi hài lòng gật đầu, trong mắt bốc lên hỏa diễm, há mồm nuốt trọn viên hạt châu kỳ quái màu đỏ này.


- Sâu kiến Nhân tộc đáng chết, dám đánh thân thể chuyển thế của bổn tọa, phải chết.

Nuốt huyết châu, Hỏa Tang Nhi lạnh lùng phun ra một câu, hai mắt nhìn về phương hướng Cổ Trần chạy trốn, hỏa diễm toàn thân chấn động, không khí vỡ tan, hóa thành một đạo hỏa quang biến mất ở phương xa!.

Cổ Trần không hề biết chuyện gì đã xảy ra ở nơi đây.

Hắn càng không biết, Ma Khô Huyết Thụ cường đại đã bị Hỏa Tang Nhi nhẹ nhàng giết chết, may mà hắn không ở lại, nếu không hắn đã phải đối mặt với sự thay đổi đột ngột đến đáng sợ của Hỏa Tang Nhi.

Có lẽ, nàng đã không phải là Hỏa Tang Nhi, linh hồn nàng đã bị một tồn tại đáng sợ nào đó cắn nuốt.

Lúc này Cổ Trần liên tục chạy trốn, chạy về phía lối ra của di tích.

- Ở ngay phía trước!Trong di tích, một bóng người cấp tốc lướt qua, nhìn vòng sáng mông lung phía trước, đó cũng chính là lối vào di tích.

Cổ Trần nhanh nhẹn lao ra, đứng ở phía trước vòng sáng, hắn xoay người nhìn lại phía sau, thấy không có gì đuổi giết theo mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao trong lòng lại có cảm giác bất an.

- Vì sao ta lại cứ cảm thấy bất an nhỉ?Hắn có chút kinh ngạc, âm thầm lo lắng:- Chẳng lẽ là Ma Khô Huyết Thụ? Phải chăng nó đã lưu lại ký hiệu nào đó trên người ta, dựa vào đó đuổi theo?Cổ Trần không thể không lo lắng, bởi vì Ma Khô Huyết Thụ rất cường đại, nhưng hắn không biết được, Ma Khô Huyết Thụ cường đại đã bị giết chết.

Nguy hiểm thật sự chính là Hỏa Tang Nhi đột nhiên biến đổi sau khi bị hắn đánh trọng thương, Ma Khô Huyết Thụ bị nàng tùy tiện giết chết, nàng mới là nguy hiểm thật sự.

- Được rồi, trước chạy đã.

Không nghĩ ra, Cổ Trần không dừng lại thêm, hắn xoay người bước vào vòng sáng kia, ra khỏi di tích này.

Giống như xuyên qua một bức tường năng lượng, Cổ Trần cảm giác mình đang đi qua một đường hầm, di chuyển một hồi, hắn về tới sơn cốc.


- Ngao!Mới vừa ra tới, chỉ nghe rít lên một tiếng, gió tanh đập vào mặt, không kịp nghĩ nhiều Cổ Trần linh hoạt xoay sang một bên, nhanh nhẹn tránh khỏi.

Ầm ầm!Nổ tung tại chỗ, một sinh vật toàn thân vàng óng ánh xuất hiện ngay trước mắt, chính là Tam Nhãn Kim Nghê, nó vẫn thủ ở chỗ này.

Cổ Trần hơi biến sắc mặt, nhìn Tam Nhãn Kim Nghê lại nhào tới giết hắn một lần nữa, không nói hai lời kích khởi lực lượng đánh tới một quyền.

Oanh!Một quyền này ẩn chứa trăm vạn quân lực, đánh Tam Nhãn Kim Nghê nổ đom đóm mắt, nó hoa mắt chóng mặt, bị lực lượng cường đại đánh văng xa mất chục thước.

Lúc Cổ Trần định tiến lên giải quyết Tam Nhãn Kim Nghê thú này, cảm giác nguy hiểm trong lòng càng lúc càng mãnh liệt, hãi hùng khiếp vía.

- Nguy hiểm, trốn!Cổ Trần hoảng hốt, không kịp suy nghĩ nhiều, theo bản năng tăng tốc chạy đi, lên xuống mấy cái đã biến mất trong núi rừng mênh mông.

Cổ Trần vừa đào tẩu, Tam Nhãn Kim Nghê thú kia đã đứng lên, nó lắc lư cái đầu, tức giận gào thét với bóng người đã bỏ chạy rất xa.

Thế nhưng ngay tại lúc này.


Oanh!Một luồng khí tức đáng sợ xông ra khỏi vách đá, liệt diễm cuồn cuộn, trong nháy mắt nuốt sống thân ảnh Tam Nhãn Kim Nghê thú còn chưa kịp phản ứng.

- Ngao! Tam Nhãn Kim Nghê thú hoảng sợ kêu to, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.

Liệt diễm đốt cháy, chỉ trong thời gian một khí tức, Tam Nhãn Kim Nghê thú thủ hộ di tích ở nơi này đã bị liệt diễm đốt thành một đống tro tàn, hoàn toàn biến mất.

Bên trong liệt diễm, một bóng người uyển chuyển bước ra, không thèm nhìn Tam Nhãn Kim Nghê thú đã bị đốt thành tro bụi, chỉ phóng tầm mắt về phía rừng cây nơi xa, lộ ra sát ý lạnh lẽo.

Sưu!Nàng loé lên một cái, hóa thành hỏa quang biến mất ở phương xa.

Lúc này, trong rừng, một bóng người cấp tốc chạy trốn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận