Cổ Trần trong lòng chấn động, ngạc nhiên nhìn, trong ký ức của Minh Hoàng giữ một loại bí thuật hoàn chỉnh.
Thần Tế Chi thuật, đây là bí thuật cường đại nhất mà Minh Hoàng nắm giữ, chia làm hai tầng.
Mỗi người lạy hướng Minh Hoàng, một lạy thân vỡ, lạy tiếp theo hồn diệt, cấp độ thứ hai chính là Minh Thần lạy hướng trời xanh, một lạy diệt thần, lạy tiếp theo trời nứt.
Thấy phần bí thuật này, Cổ Trần hai mắt sáng rực, mừng rỡ không thôi.
Đây là một bí thuật cường đại, hơn nữa còn là đoạn đầu của thần thuật linh hồn, là thần thuật cường đại mà Minh Thần truyền xuống.
Đạt được một bí thuật linh hồn, Cổ Trần tâm trạng vô cùng tốt, bắt đầu toàn tâm toàn ý tìm hiểu, tranh thủ hoàn toàn lĩnh ngộ hiểu rõ nó.
Chỉ có nắm giữ mới có thể không quên được, cho nên Cổ Trần không muốn lãng phí.
Oong!Giữa lúc Cổ Trần lĩnh ngộ bí pháp này, bên trong Tử Phủ, chín Nguyên Thủy chân phù đồng thời bay ra, trực tiếp thô bạo cắn nuốt từng Minh phù.
Biến cố này khiến cho Cổ Trần kinh ngạc, nhưng hắn không có hoảng loạn và ngăn cản, ngược lại tràn đầy mong đợi nhìn chín Nguyên Thủy chân phù, dường như đang nổi lên thứ gì đó hoàn toàn mới.
Nguyên Thủy chân phù nuốt lấy trung tâm huyền ảo của loại bí thuật linh hồn này, lần nữa tổ hợp, nổi lên thứ cường đại hơn, toàn diện hơn, thích hợp hơn với Cổ Trần.
Nguyên Thủy Ma thể trước đó chính là xuất hiện như thế, hiện tại, Cổ Trần trong lòng ngược lại càng mong đợi hơn.
Răng rắc, răng rắc!Theo từng tiếng vỡ nát truyền đến, chín Nguyên Thủy chân phù bỗng nhiên nứt ra, hóa thành từng ký hiệu đen nhánh nhảy lên trong thức hải.
Ước chừng có mười tám ký hiệu màu đen, cùng mười tám ký hiệu Thanh Đồng tranh nhau phát sáng, hai thứ đó phát sinh từng tiếng leng keng, chấn động nguyên Tử Phủ.
Răng rắc!Bên trong Tử Phủ, mười tám ký hiệu sâu thẳm lóe lên, tổ hợp lại với nhau, diễn sinh ra một bí thuật hoàn toàn mới.
Ý thức của Cổ Trần mơ hồ, không cách nào tự thoát ra, cứ như bị bao vây bởi mười tám ký hiệu màu đen, không ngừng đắm chìm trong loại huyền ảo hoàn toàn mới này.
- Tế thiên, ta là trời!Một tiếng hét lớn vang lên, Tử Phủ chấn động, hàng ức vạn sấm sét đan xen bao phủ, chấn động ù ù, tựa như trời giận.
Linh hồn thể của Cổ Trần đột nhiên thả ra thiên phạt ngũ sắc, hàng ức vạn lôi quang đan xen, hóa thành một con mắt kinh khủng xuất hiện ở trên thức hải Tử Phủ.
Đó là Thiên Phạt Chi nhãn, tựa như con mắt của trời cao, không ngừng ngưng tụ ra, ẩn chứa một luồng thiên uy đáng sợ.
Linh hồn thể của hắn cùng lúc đó phát sáng, vô tận lôi quang rậm rạp đan xen, đột nhiên hình thành một mối liên hệ kỳ diệu với Thiên Phạt Chi nhãn.
Ầm!Bỗng nhiên Thiên Phạt Chi nhãn rơi xuống, không rơi vào giữa chân mày của linh hồn thể Cổ Trần, vừa lúc kết hợp hòa làm một thể với hạt châu thần bí trước đó.
Hạt châu thần bí kia dường như hóa thành một con mắt, hòa làm một thể với Thiên Phạt Chi nhãn, toát ra luồng uy áp thần bí.
Tựa như thiên đạo, khiến cho người ta có một loại cảm giác cao cao tại thượng, loại cảm giác áp lực cường đại nhìn xuống thương sinh.
Ầm ầm!Bên ngoài, gió mây kéo tới, mây đen đè xuống tòa thành, vô tận tia chớp đan xen, thiên lôi mênh mông cuồn cuộn.
Trời dường như đã bị chọc giận, đưa tới vô tận kiếp phạt, ở trong mây đen, đột nhiên mở ra một con mắt, hờ hững, vô tình, lộ ra thiên uy khủng bố.
Con mắt đó đang lạnh lùng nhìn xuống Cổ Trần, lộ ra sự phẫn nộ, dường như bị chạm vào cấm kỵ, nổi lên vô tận thiên phạt.
- Thiên tượng!- Lại có thiên phạt?Bên trong Hoang Cổ thành, vô số người kinh hãi, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt, trên đó có một con mắt khủng bố khiếp người không gì sánh bằng, khiến người ta trong lòng không thể nảy sinh chút ý chống cự.
Đó là Thiên Nhãn, bên trong chứa vô tận thiên phạt đang muốn đánh xuống hủy diệt con kiến hôi dám xúc phạm thiên uy kia.
- Nuốt!Trong lúc vô số người đang sợ hãi thì một tiếng quát lạnh truyền đến, chỉ thấy bên trong Thanh Đồng đại điện lao ra một bóng người, bay lên trời, tựa như một Hắc đồng trực tiếp nuốt vào thiên phạt trên không.
Nuốt luôn con mắt kia, hoàn toàn nuốt vào, bầu trời dần trở nên sáng sủa hơn, Thiên Nhãn kia tan biến không còn dấu vết, dường như bị cứng rắn nuốt vào, chỉ để lại vô tận cơn lốc hư vô đang tàn phá.
Bùm bùm bùm!Hư vô dao động, dường như có lực lượng vô hình đang chấn động, có vẻ như rất tức giận, không ngừng rung lắc, gầm rống.
Đáng tiếc, rất nhanh đã không còn một tiếng động nào, một bóng người lặng yên rơi xuống Thanh Đồng đại điện rồi biến mất.
Nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đó là linh hồn thể của Cổ Trần, trực tiếp nhảy lên nuốt vào Thiên Phạt Chi nhãn đáng sợ rồi quay trở về Tử Phủ.
.