Hàn Băng Phượng Hoàng nhịn không được liếc mắt, dở khóc dở cười.
Nhưng nó vẫn nói:- Yên tâm đi, trước khi ngươi bị đánh bại ta sẽ không xuất thủ, hi vọng ngươi có thể thu phục nó.
- An tâm, ta muốn thu nhận một trăm tiểu đệ, tiểu muội.
Hỏa Hoàng có chút ngạo kiều, dáng vẻ ý chí chiến đấu sục sôi, quả thực làm cho người ta không nói được lời nào.
Có lẽ, để nó lần lượt kinh lịch thất bại, gặp phải ngăn trở mới phát triển nhanh hơn được.
- Tê! - Đây là lãnh địa của ta, lập tức rời đi.
Đang nghĩ ngợi, từ nơi sâu trong hồ nham thạch nóng chảy dày đặc cuồn cuộn phía trước, truyền đến một tiếng hót vang kinh thiên, có khí tức đáng sợ tràn ra cảnh cáo.
Hàn Băng Phượng Hoàng, Hỏa Hoàng cùng nhau dừng lại, ngừng giữa không trung, giương mắt nhìn lên, hồ dung nham cuồn cuộn mênh mông bát ngát bành trướng, hỏa diễm phần phần.
Giữa hồ nham thạch, lại có một gốc Hỏa Tang Thụ cao lớn cắm rễ ở đó, thân cây cao lớn, toàn thân đỏ choét, trên cây treo đầy lá hỏa hồng, bùng lên một chút hỏa quang.
Trên một cành Hỏa Tang Thụ lớn, có một đại sào huyệt, thanh âm cũng là từ bên trong truyền tới.
Đó là một cái tổ Phượng Hoàng, bên trong có một đầu Phượng Hoàng, huyết mạch thuần túy, khí tức cao quý, lộ ra một cỗ tức giận bạo liệt.
- Tê! Bên trong tổ Phượng Hoàng truyền đến một tiếng hót vang, có hỏa quang trùng thiên, một Khổng Tước toàn thân mọc đầy lông vũ ba màu bay lên, cái đuôi xòe ra chói lọi.
Đó là Khổng Tước.
- Là ngươi?Khổng Tước giương cánh bay lên, thấy Hỏa Hoàng trong tích tắc liền kinh hô, nhận ra nó tới.
Hỏa Hoàng bay lượn một vòng, kiêu ngạo nói:- Lại gặp mặt, trước đó ngươi bắt nạt ta, lần này, ta đã lột xác thành Phượng Hoàng thuần huyết, xem ngươi làm sao đánh thắng được ta?- Hỗn đản.
Khổng Tước vừa kinh vừa sợ, vang lên:- Ngươi mang theo một đầu Phượng Hoàng biến chủng tới, chính là muốn tìm ta gây phiền phức sao?- Ta trước đó chỉ là đánh ngươi chạy, làm hỏng mấy cái lông của ngươi, vậy mà ngươi canh cánh trong lòng, thậm chí mang theo đồng loại tới tìm ta gây rối?Khổng Tước rất phẫn nộ, toàn thân bùng lên một cỗ liệt diễm quang mang ba màu hừng hực, khí tức khủng bố.
Hàn Băng Phượng Hoàng toàn thân bao phủ hàn khí, kinh ngạc nhìn Tam Thải Khổng Tước kia, trong lòng kinh ngạc, Khổng Tước này có tiềm lực tiến hóa đến ngũ thải.
Một khi hoàn thành, liền có thể sinh ra một loại thiên phú thần thông, Ngũ Thải Thần Quang, không chỉ có có thể thiêu đốt vạn vật, còn có vô vàn diệu dụng.
- Hỏa Hoàng, ngươi khả năng không phải là đối thủ.
Hàn Băng Phượng Hoàng hảo tâm nhắc nhở một câu, nhưng Hỏa Hoàng hai mắt sung huyết, hỏa diễm phần phần, sớm đã không còn tỉnh táo.
Trước đó bị bắt nạt, đang mang thù, gặp được cừu nhân tất nhiên muốn đánh một trận thật tốt, thu phục đối phương mới có thể cảm giác được thành tựu.
- Không sao, xem ta nhổ hết lông nó.
Hỏa Hoàng ngạo khí mười phần nói ra, vừa dứt lời, một tiếng hót vang, hai cánh chấn động, liệt diễm vô tận bao phủ bổ nhào thẳng đến.
- Hỏa Tước, ngươi muốn chết!Khổng Tước giận dữ, toàn thân bốc lên hỏa quang tam sắc, cấp tốc vỗ cánh bay trực tiếp đánh tới.
Oanh!Hai đạo lưu quang giống như hai thiên thạch va chạm, bộc phát ra hủy diệt phong bạo kinh khủng, bao phủ khắp nơi.
Tiếng vang ầm ầm, dung nham phía dưới cuốn lên mấy chục mét, từng đạo dung nham nổ lên tản ra.
Hỏa quang trùng thiên, bao phủ đầy trời, đốt cháy nửa bầu trời.
Một cỗ Phượng Hoàng Chân Hỏa, một cỗ tam thải liệt diễm, cả hai đụng vào nhau, bên trong có hai bóng dáng cường đại đang kịch chiến.
Một Phượng Hoàng thuần huyết, một phi cầm cường đại đang muốn thuế biến thành Ngũ Sắc Khổng Tước, cả hai kịch chiến, vừa đánh liền kịch liệt vô cùng.
Hàn Băng Phượng Hoàng ở một bên quan sát hai mắt sáng ngời, toàn thân toát lên một cỗ băng diễm, ngăn cách dư âm kịch đấu đáng sợ.
- Hỏa Hoàng vừa thuế biến, còn kém một chút.
Hàn Băng Phượng Hoàng khẽ lắc đầu, cảm giác Hỏa Hoàng kém một chút.
Dù sao hỏa hầu không đủ, vừa mới hoàn thành thuế biến, thực lực không bằng Khổng Tước kia, hiển nhiên có một khoảng cách rất lớn, thua chỉ là vấn đề thời gian.
- Hỏa Tước, ngươi đánh không lại ta.
Trong trận kịch đấu, Khổng Tước vang lên một tiếng, trong lời nói lộ ra ý tràn đầy tự tin.
Nhưng nó luôn có một chút cảnh giác với Hàn Băng Phượng Hoàng đang quan chiến ở bên cạnh, đây chính là một đầu Phượng Hoàng biến chủng.
Thực lực của đám huyết mạch biến chủng này cường hãn vô thường, không thể không cẩn thận cảnh giác phòng bị nó, để tránh bị tập kích thì xong đời.
Đáng tiếc, nó phòng bị thành thừa, Hàn Băng Phượng Hoàng căn bản không nghĩ tới việc nhúng tay, bởi vì Hỏa Hoàng còn chưa bại thì nó không thể nhúng tay.
.