Ta Man Hoang Bộ Lạc


Bọn họ là Nhân tộc đến từ một cương vực bên ngoài, số lượng không ít, nhìn qua ước chừng vài trăm người, hầu hết đều có vết thương, có người quần áo còn thấm đầy vết máu đỏ tươi.

- Tốt, tốt! Có người miệng há to, qua một hồi cũng không hiểu làm sao để hình dung hết thảy cảnh tượng trước mắt.

Chấn động, tất cả mọi người đều chấn động nhìn về thành trì hùng vĩ phía trước, tường thành Thanh Đồng cao đến 50m, phía trên dựng một lá cờ lớn.

Lá cờ phần phật, khắc hoạ hai chữ đỏ tươi.

Những chữ này, bọn họ không biết, nhưng có thể cảm nhận được phía trên lộ ra một cỗ sát phạt tranh tranh, sát khí trùng thiên.

- Tộc trưởng, ngươi nói người nơi này thật là đồng tộc của schúng ta sao?Một vị tộc nhân nhịn không được kinh sợ hỏi.

Hắn có chút lo lắng, không chỉ là hắn, những người khác cũng vậy, từng người chấn động nhìn về Thanh Đồng thành trước mắt, cảm giác không thể tưởng tượng được.


Nhân tộc này có thể kiến tạo thành trì cường đại vậy sao?So với bộ lạc bọn hắn trước đó, thật là vô cùng xấu hổ, cả hai một trời một vực, không thể vơ đũa cả nắm.

Ở trước mặt đám người, có nam tử cường tráng, hai mắt sáng rực nhìn cổng Thanh Đồng thành trước mắt, nơi đó một loạt khí tức cường đại thủ vệ.

- Không sai, là đồng tộc của chúng ta, nếu không khi thấy chúng ta sớm đã trực tiếp bắt, chém rồi.

Vị nam tử kia khẳng định nói ra, trong lòng vừa kinh hãi vừa vui, trăm cay nghìn đắng, rốt cuộc cũng tìm được một bộ lạc đồng tộc cường đại.

Nhân tộc nơi này, hiển nhiên cường đại phi thường, dọc đường đi, không hề thấy tung tích dị tộc nào bên trong Bách Man sơn.

So với bọn hắn nơi đó hoàn toàn là hai thái cực.

- Thật lợi hại!- Thật thật không thể tin.

Đám người này thấp giọng nghị luận sôi nổi, lộ ra vẻ thấp thỏm bất an, đối mặt với một thế lực đồng tộc cường thịnh vô song trong lòng không khỏi khẩn trương.

Chung quy, bọn họ cũng không hiểu rõ bộ lạc đồng tộc trước mắt này, liệu có cho phép họ tiến vào hay không, thậm chí có thể bị bắt lại làm nô lệ hay không?Chính lúc bọn hắn lo lắng, nghị luận, trong cửa thành một bóng người chậm rãi đi ra, cưỡi một đầu Khủng Lang cao lớn đi tới trước mặt bọn hắn.

Khủng Lang dữ tợn kia, miệng đầy răng nanh, hung thần ác sát khiến người ta sợ hãi.

Trong nhóm người này, không ít người là người bình thường, còn có một số người miễn cưỡng xem như thợ săn, huyết khí không phải rất mạnh, thậm chí so ra kém cả người bình thường bên trong Hoang Cổ tộc.

- Chư vị đồng tộc, Nhân Vương cho mời.

Người tới là một tên Khủng Lang Kỵ Binh, hắn đi về trước và mang những người đồng tộc phương xa này đi theo, đi yết kiến Vương của bộ tộc.

- Nhân Vương?Nghe nói như thế, những người đồng tộc phương xa trước mắt này ào ào chấn kinh, từng người trừng lớn hai mắt, cảm thấy vô cùng kinh hãi.


- Cái này, ở đây là một Vương tộc?Có người thấp giọng kinh hô, trong lòng khó nén chấn động.

Những người khác cũng vậy, từng người ngốc trệ, hoảng sợ, không nghĩ tới họ đang ở bên trong lĩnh địa của một Vương tộc.

Vị nam tử cường tráng cầm đầu mặt mũi tràn đầy kích động, hai mắt lộ ra một vệt kinh hỉ, hắn cũng không nghĩ tới vậy mà lại đi vào cương thổ của Vương một Nhân tộc.

Vậy an toàn rồi, chí ít không cần lo lắng dị tộc uy hiếp.

Chỉ là không biết Vương tộc này như thế nào, có chào đón bọn họ hay không, thậm chí trực tiếp đối đãi như thành nô hay không?Một đoàn người trong lòng thấp thỏm trước mặt Lang Kỵ chiến sĩ, tiến vào toà Hoang Cổ thành này, lần đầu bước vào Bách Man sơn Hoang Cổ Vương tộc.

Mới vừa vào đến, tất cả mọi người bị cảnh tượng trước mắt chấn động.

Liếc một chút nhìn lít nha lít nhít phòng ốc không thấy bờ, từng dãy, từng phiến từng phiến đều nhịp, quy hoạch cực tinh tế.

Đầu tiên đập vào mắt cũng là một tòa Thanh Đồng đại điện hùng vĩ, một con đường thẳng tắp trực tiếp kéo dài đến Thanh Đồng đại điện.

Chính giữa có một quảng trường khổng lồ, chỗ đó có một tòa bia Thanh Đồng đứng vững, còn có vô số khí tức cường đại, huyết khí như long tộc nhân.


Những người này đều bị một màn trước mắt chấn động mạnh, nội tâm chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là kính sợ, bái phục, hoàn toàn bái phục.

Đông đông đông! Lúc này, nơi xa truyền đến từng đợt âm trầm đục, tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lại, nguyên một đám ngốc trệ ở đó.

- Cái kia, cái kia, đó là! Có người lắp ba lắp bắp hỏi, không nói ra nổi một câu đầy đủ tới.

Thật sự là quá chấn động, dẫn đến không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.

Trong thành, một tôn lại một tôn Cự Ma đang bận rộn, huấn luyện, gánh Thanh Đồng khối trầm trọng, kéo từng cây từng cây, nhìn khiến người tê cả da đầu.

Đó là Hoang Cổ tộc Hủy diệt quân đoàn, Cự Ma.

- Là Thú Nhân Cự Ma chiến sĩ?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận