Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần kinh thán, cảm thụ được một cỗ sát khí dồi dào này, ẩn chứa một ý chí kiên định, ý niệm mãnh liệt khiến hắn vì đó động dung.

Đây là lần đầu tiên chứng kiến ý chí một người cường đại như vậy, nội tâm nhịn không được hiếu kỳ, đến cùng là người như thế nào, mới có thể nắm giữ ý chí cường đại bực này.

Phía trên Câu Trần bộ lạc, một bóng người lặng yên hiện lên, ẩn nặc trên tầng mây.

Cổ Trần đứng trên đám mây, nhìn xuống tộc quần bàng đại phía dưới, có thể thấy lít nha lít nhít vô số chấm đen nhỏ trong bộ lạc.

Những chấm đen nhỏ này, chính là tộc nhân trong bộ lạc.

Hắn tỉ mỉ quan sát liền phát hiện, thực lực bộ lạc này cường đại, nhân khẩu đông đảo, đoán sơ chừng có ít nhất khoảng hai trăm vạn người.

Tộc quần cường thịnh như vậy, chả trách có thể liên tục giao chiến với Phong tộc vài chục năm mà không bị diệt vong, có thể nói vô cùng cường đại.


Phong tộc, chính là Vương tộc, cho dù Phong tộc vương không tự mình đến đây chinh phạt, nhưng quân đoàn và cường giả được phái tới khẳng định không ít.

Một bộ lạc như này đối kháng Phong tộc vài chục năm mà không bị diệt, đủ chứng minh nó cường thịnh.

Cổ Trần nhận ra, trên mỗi tộc nhân bộ lạc này, huyết khí tràn đầy, toàn thân quanh quẩn luồng sát khí kinh người.

Chỉ có kinh lịch đại chiến tẩy lễ trường niên, chém giết dị tộc mới có thể ngưng tụ ra sát khí, cơ hồ mỗi cá nhân đều có, đến một số tiểu hài tử cũng có một cỗ túc sát chi khí.

- Thật là một bộ lạc cường thịnh, trời sinh vì chiến mà sinh.

Mặt mũi Cổ Trần tràn đầy tán thưởng, đối với bộ lạc trước mắt hắn đánh giá cực cao, nội tâm coi trọng mấy phần.

Người nơi này ai nấy tràn đầy ý chí chiến đấu, sát phạt chi khí dày đặc, mặc kệ là lão nhân, tiểu hài tử, nữ nhân đều có.

Nhìn thấy một bộ lạc như này, Cổ Trần nói không tâm động đó là giả, tự nhiên có ý muốn thu phục mãnh liệt.

Lúc này, bóng người bên trong bộ lạc tụ tập, phần lớn tộc nhân bộ lạc tay cầm đao binh bắt đầu hội tụ cùng một chỗ.

Một cỗ túc sát chi khí ngút trời, đánh tan tầng mây.

Huyết khí bàng bạc kia xông lên, khiến Cổ Trần vì đó động dung, không thể không nói, đây là lần đầu hắn gặp một Nhân tộc bộ lạc có huyết tính, cường đại như vậy.

- Tập hợp, chuẩn bị chiến đấu!Từng tiếng hét lớn truyền khắp toàn bộ bộ lạc, vô số tộc nhân chạy đi thông cáo.

Lão nhân, nắm trường mâu, nữ nhân, cõng cung tiễn, tiểu hài tử, gánh lấy súng ngắn, lưỡi dao sắc bén, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không có vui cười, chỉ có túc sát chi khí chỉ người trưởng thành mới có.

Đây là chiến tranh của tộc quần, là sinh tử tồn vong của bộ lạc, không ai có thể không đếm xỉa đến, chỉ có hợp lực cùng một chỗ đối kháng ngoại địch, mới có thể yên ổn sinh tồn ở nơi này.


Trên không trung, Cổ Trần ẩn nặc thân hình, giấu mình trong hư không, yên lặng quan sát bộ lạc cường thịnh kia.

Nhất cử nhất động của bọn họ đều rơi vào tầm mắt Cổ Trần, hắn càng như thưởng thức bộ lạc này.

Cả tộc có thể chiến, không có người nào khiếp đảm, đều mang một cỗ ý chí chiến đấu, sát phạt, khiến hắn không thể không kinh thán.

Có thể mang đến tộc nhân bộ lạc này, nhất định là một nhân vật không tầm thường, nhân tài như vậy làm sao có thể bỏ lỡ?Cổ Trần động tâm rồi, nhìn qua chính giữa bộ lạc phía dưới, bên trong một tòa thạch điện hoành vĩ có một cỗ bàng bạc khí tức.

Cỗ khí tức này, lộ ra ý chí lạnh thấu xương, thẳng tiến không lùi, sát phạt cửu thiên.

- Người này, nhất định phải thu phục.

Nội tâm Cổ Trần quyết định, nhất định phải nghĩ hết biện pháp thu phục người này, thậm chí thu phục tộc quần cường đại này.

Một tộc quần cường đại như này, không thể lưu lạc bên ngoài, thu về trong tay đối với hắn sẽ có tác dụng cực lớn.

Có một tộc quần hiếu chiến như này dung nhập Hoang Cổ nhất tộc, tất sẽ kéo theo cả tất cả mọi người của tộc quần, đến lúc đó người người hiếu chiến, có huyết tính không chịu thua, mới có thể càng làm lực lượng tộc quần cường đại hơn.


Vù vù! Đột nhiên, giữa trời đất nổi lên một trận gió.

Cơn gió này tới quá đột ngột, bình lặng mà lên, cuồn cuộn cuốn cát bụi lên đầy trời.

- Gió nổi lên rồi!Trên Hư không, tâm tư Cổ Trần nhất động, nhìn qua đám mây bị cuốn động đầy trời, trong miệng lẩm bẩm một câu, mạc danh kỳ diệu.

Gió nổi lên không sai, nhưng cái này có quan hệ gì đâu?Nội tâm Cổ Trần thế mà rất rõ ràng, lai lịch cơn gió này, hiển nhiên là từ Phong tộc.

- Ô ô! Một tiếng kèn nặng nề truyền đến, vạch phá bầu trời, chấn động khắp nơi.

Trên dưới Câu Trần bộ lạc sôi trào, tộc nhân, tướng sĩ đã sớm chuẩn bị xong, nguyên một đám ào ào chạy lên trên tường đá.

- Phong tộc, dị loại!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận