Đây là một loại bệnh trạng nội tâm, không biết vì sao, dị tộc rõ ràng kiêng kị Nhân tộc, nhưng lại biểu hiện khinh thường phá lệ, dường như cao hơn nhân tộc.
Oanh!Phong bạo đến, toàn bộ bộ lạc rung lắc, vô số nhà gỗ trực tiếp bị sức gió cường đại cuốn bay lên không trung, phá nát thành vô số khối.
- Chiến!- Chiến! Chiến! Chiến!Đột nhiên, từng tiếng rống to truyền khắp các phương, chấn đãng cửu thiên, cuồng bạo huyết khí, sát khí cuồn cuộn như nước thủy triều bạo phát, đụng vào bên trong cỗ phong bạo kia.
Một tiếng ầm vang, phong bạo cát bụi sụp đổ, lộ ra vô số Phong tộc chiến sĩ núp bên trong.
Ầm ầm!Phong bạo bao phủ, lại bị một cỗ huyết khí và sát khí dồi dào đánh tan.
- Chiến!Tiếng hét lớn một bỗng nhiê truyền khắp nơi, đánh tan phong bạo đầy trời, cát bụi cuồn cuộn cuốn ngược tán loạn, chấn đến vô số Phong tộc đều không ngừng lui lại.
- Tộc trưởng!Có người kinh hô, vui mừng quá đỗi.
Tất cả mọi người mặt lộ vẻ nóng rực, hưng phấn, chiến ý ngút trời, từng người ngẩng đầu nhìn hoành không thấy một bóng người cường đại.
Đó là tộc trưởng của bọn họ, Câu Trần.
Vị tộc trưởng này, uy vọng trong bộ lạc cực cao, cơ hồ mỗi người đều cực kỳ sùng bái, khiến Cổ Trần nhìn kinh thán không thôi.
- Hảo nam tử, là một viên tuyệt thế sát tướng khó tìm!Cổ Trần kinh thán liên tục, nhìn người kia vừa ra, ánh mắt lập tức rơi trên người hắn, nội tâm cũng nhịn không được bị người này làm cho kinh diễm một phen.
Không thể không nói, người này thật rất mạnh, trời sinh vì sát phạt mà sinh, một thân sát khí chi cường khiến Phong tộc bên ngoài cũng biến đến ngưng trọng, dồn dập biến sắc.
- Đây là một sát tinh!Trong gió lốc, Niết Bàn chủ tướng cầm đầu của Phong tộc một mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Câu Trần, thanh âm lộ ra lạnh lẽo thấu xương.
Hừ!Một bên truyền đến tiếng hừ lạnh, một tên Niết Bàn phó tướng khác hừ nói:- Người này, giết vô số tộc nhân cùng tướng sĩ Phong tộc ta, người trong tộc nói hắn là Nhân tộc sát tinh, là một đại địch của tộc ta, đúng là khoa trương.
- Không sai, chỉ là nói ngoa, mặc dù có chút năng lực, nhưng còn chưa đủ uy hiếp Phong tộc chúng ta, hôm nay liền diệt sát hắn.
Vị Niết Bàn phó thứ ba tướng lập tức đồng ý, lãnh khốc nói, hai mắt bên trong tỏa ra sát cơ đáng sợ.
Thân thể ba người phiêu phù bên trong phong bạo, sức gió cuồn cuộn hội tụ, cát bụi tràn ngập, bao vây bọn họ, che đậy hết thảy.
Bốn phía, lít nha lít nhít vô số Phong tộc, vòng quanh một cỗ phong bạo, đè ép hướng về phía trước mặt Câu Trần bộ lạc, muốn dẹp yên nơi này.
- Tiến công, đạp diệt nhân tộc nơi này!Chủ tướng của Phong tộc quát lạnh, hạ mệnh lệnh tiến công.
Ầm ầm! Vừa dứt lời, phong bạo bao phủ đầy trời, thạch đầu, bùn cát, đại thụ ào ào bị cuốn lên, hóa thành dòng nước lũ đáng sợ.
Nhìn phong bạo đáng sợ đánh tới, trên dưới Câu Trần bộ lạc từng người nghiêm nghị, sát khí trùng thiên.
- Đám Nhân tộc ngươi, thấp kém, ti tiện, nên biến mất rồi.
Trong gió lốc đột nhiên truyền đến một thanh âm, chấn động đến hư không cũng run rẩy, phong bạo càng thêm mông liệt mấy phần, doạ người vô cùng.
- Chê cười!Câu Trần lạnh lùng cười một tiếng, đứng trên không, toàn thân sát khí trùng thiên, quả thực là bức khai phong bạo đáng sợ kia, ngăn ở bên ngoài.
Khuôn mặt hắn tràn ngập túc sát, quát to:- Câu Trần tộc nhân ta, bình thường gặp phải dị tộc thù địch, giết hết không xá.
- Câu Trần nhất tộc, không sợ chiến, không sợ chết, huyết không chảy khô, chết không đình chiến!- Huyết không chảy khô, chết không đình chiến!Chỉ nghe từng tiếng gào thét truyền đến, chấn động thiên địa, toàn bộ bộ lạc, nam nữ lão ấu nguyên một đám rống giận, huyết khí như rồng, rung chuyển thiên địa khắp nơi.
Ầm ầm!Từng tiếng gào thét kia, chấn động bầu trời, phong bạo đều bị đánh tan.
Câu Trần nói xong, trực tiếp kéo theo tất cả mọi người trong tộc quần, huyết khí hội tụ, cường thế vô cùng, sát khí cuồn cuộn kia khiến rất nhiều tộc nhân Phong tộc đều sợ hãi, sợ hãi.
- Sát tinh!- Hắn cũng là một sát tinh.
Không ít tộc nhân Phong tộc trực tiếp sợ mất mật, bị sát phạt chi âm của Câu Trần chấn nhiếp tâm thần, vậy mà trực tiếp lâm vào trong nỗi sợ hãi không cách nào tự kềm chế.
- Tuyệt thế sát tướng!Lúc này, Cổ Trần ẩn tàng trên hư không, hai mắt tỏa ánh sáng, ánh mắt nhìn Câu Trần mang theo một loại ý niệm thu phục mãnh liệt.
Hắn thật bị vị này làm cho kinh diễm, trong lòng suy nghĩ, nhất định phải thu phục hắn, đây là một viên sát tướng khó tìm trên đời.
Đây là trời sinh vì sát phạt mà thành người, Cổ Trần rất thưởng thức, không tiếc đại giới cũng muốn thu hắn về bộ hạ của mình mới được.
.