Ta Man Hoang Bộ Lạc


Thiếu nữ tên là Thanh Y, vừa mở miệng đã hỏi liên tiếp mấy vấn đề, khiến Cổ Trần dở khóc dở cười.

- Tiểu Y, hắn vừa tỉnh lại, cần nghỉ ngơi.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới một thanh âm già nua, nhìn ra thì thấy một lão nhân tóc bạc đang bước tới.

Hắn đánh giá Cổ Trần, đôi mắt ánh lên sự ngạc nhiên, thương thế như vậy lại còn có thể khôi phục, mà vừa mới cứu trở về, chưa tới một ngày đã tỉnh, quả thật không thể tin nổi.

- Lão nhân gia, đa tạ cứu giúp.

Cổ Trần nhìn lão nhân, cũng biết lão giả trước mặt này chính là người đã mang mình từ bờ sông về, xem như đã cứu mình một mạng.

Nếu không, hôn mê bên ngoài ở Man Hoang thế giới, nói không chừng đã bị Hung thú cắn nuốt.

- Khách khí.


Lão giả lắc đầu nói:- Thật ra ta chỉ đưa cậu về thôi, cậu có thể tỉnh lại, đến cả ta cũng chút không thể tin được.

- Mặc kệ như thế nào ta đều phải đa tạ lão nhân gia.

Ta tên là Cổ Trần, phần ân tình này ta xin ghi khắc, ngày khác tất báo.

Cổ Trần trịnh trọng nói, trong lòng ghi nhớ ân tình này, cho dù thế nào, lão giả và thiếu nữ đã cứu hắn về chính là đại ân đại đức, việc ấy không thể nghi ngờ.

Từ trước đến nay hắn luôn ân oán rõ ràng, người ta đã cứu hắn về tương đương với ơn cứu mạng, nếu không báo đáp nhất định trong lòng sẽ băn khoăn.

Lão nhân chầm chậm lắc đầu, cười nói:- Ta tên là Thanh Thạch, là tộc trưởng bộ lạc, cậu vừa tỉnh dậy, ắt hẳn đói bụng lắm, ta vừa mới nấu xong chén canh cá, Tiểu Y, mau mang tới đây đi con.

- Ai nha!Thanh Y lập tức tỉnh ngộ, cẩn thận bưng chén canh cá lên, chén canh vẫn còn tỏa hơi nóng.

Quả thật Cổ Trần hơi đói bụng, hắn bị Thiên kiếp bổ đến chết đi sống lại, thiếu chút nữa là mất mạng, hắn còn tưởng bản thân thật sự tiêu đời rồi.

Cũng may, cuối cùng đã vượt qua được Thiên kiếp.

- Cám ơn.

Cổ Trần tiếp nhận canh cá, nói lời cảm tạ, sau đó uống một hơi sạch bách, ngay cả hai miếng Hắc Ngư cũng không chừa.

- Ngươi, ngươi không bỏ xương ra sao?Thanh Y ngơ ngác nhìn hắn.

Người này ăn cá không chịu nhả xương ra, không sợ bị hóc chết sao?Nhưng Cổ Trần chỉ lắc đầu, cười nói:- Không có việc gì, chỉ là mấy cái xương cá, sau khi ăn xong sẽ bị tiêu hóa rất nhanh.

Hắn nói không sai, sau khi tu luyện Nguyên Thủy Ma Thể thì thân thể hắn trở nên cực kì khủng bố, không nói những thứ khác, riêng hàm răng của hắn thôi, cho dù là xương cốt cứng rắn cỡ nào hắn đều có thể gặm nát tiêu hóa.


Lão giả dùng ánh mắt quái dị nhìn Cổ Trần, ngạc nhiên phát hiện ra, hình như sau khi uống xong chén canh cá vào thì tinh thần hắn tốt hơn hẳn.

- Tiểu tử, ngươi cứ nghỉ ngơi cho thật tốt, nếu có việc gì cần thì có thể gọi Thanh Y hoặc ta.

Lão nhân gật đầu cười nói, nói xong quay người mang theo vị tiểu cô nương Thanh Y kia rời đi, chỉ để lại một mình Cổ Trần ngồi trong căn nhà đá.

Hắn liếc mắt đánh giá bốn phía một chút, hít sâu một hơi, bắt đầu nhắm mắt khoanh chân ngồi trên giường đá, kiểm tra tình huống thân thể của mình.

Có thể nói, lần Độ Kiếp này hung hiểm vô cùng, nhưng không còn cách nào khác, nếu không làm thế hắn sẽ bị Hỏa Tang Nhi kia đánh chết.

Cổ Trần tin chắc, nhất định Hỏa Tang Nhi đã bị đoạt xá.

- Lần này chơi lớn quá rồi.

Sau một hồi kiểm tra, Cổ Trần cay đắng phát hiện ra, thân thể của mình quả thực rách nát không chịu nổi, vết thương chồng chất, nếu không phải khả năng sống của hắn quá mạnh thì hắn đã bị đánh chết.

- Thôi, khôi phục thương thế rồi hẵng tính tiếp.

Tiếp đó, Cổ Trần lấy từ trong cốt giới mấy cánh hoa đỏ tươi, nuốt vào từng cánh một, bắt đầu yên lặng vận chuyển huyết khí trong thân thể để khôi phục.


Thời gian trôi qua từng chút, sau khi nuốt cánh hoa Huyết Liên, thân thể chằng chịt vết thương của Cổ Trần dần dần được chữa trị, xương cốt đứt gãy cũng khôi phục nhanh chóng.

Không những thế, lúc này đây, trong cơ thể của hắn lại đang ẩn chứa một tia quang điện đỏ thẫm, đó chính là Thiên kiếp chi lực.

Trong nhà đá, Cổ Trần khoanh chân ngồi ở đó, trên dưới toàn thân tràn ngập từng đạo hồ quang điện đỏ thẫm.

Đây là Thiên kiếp chi lực, lưu lại bên trong thân thể hắn sau lần Độ Kiếp vừa rồi.

Cũng chính cỗ lực lượng này ngăn cản Cổ Trần chữa trị thân thể, vết thương dày đặc, xương cốt lòi ra ngoài, máu me thấm đẫm, thân thể cháy đen khó lòng hồi phục.

Nhưng Cổ Trần không hề nhụt chí, hắn điều động huyết khí toàn thân hết lần này đến lần khác, hấp thu Linh Huyết dồi dào năng lượng chữa trị thân thể, Nguyên Thủy Ma Thể xảy ra lột xác kinh người.

Sau khi Độ Kiếp thành công, Cổ Trần cảm thấy dường như thân thể mình đã xảy ra biến hóa kinh người nào đó, Nguyên Thủy Ma Thể tự điều chỉnh liên tục, thân thể trở nên cường đại hơn dưới sự tôi luyện của Thiên kiếp.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận