Ta Man Hoang Bộ Lạc


Cổ Trần bỗng nhiên mở miệng, sắc mặt mang theo một tia chân thành nhìn Câu Trần.

Lời vừa dứt, tâm tư Câu Trần chấn động, ám đạo tới, đây là muốn mời chào hắn.

Có thể nội tâm Câu Trần rất phức tạp, có chút chần chờ, nếu Cổ Trần thật sự mở miệng mời chào mình, là đáp ứng đâu hay là không đáp ứng?Nhìn thần sắc Câu Trần có chút phức tạp, Cổ Trần nghiêm túc nói:- Cô vương thấy ngươi thiên phú, tiềm năng rất tốt, chính là tuyệt thế sát tướng vạn năm khó gặp của Nhân tộc ta, ngươi có bằng lòng đi theo cô vương bình định dị tộc hay không, vì ta Nhân tộc khai mở vạn thế cơ nghiệp?Oanh!Lời này giống như một đạo sấm sét, nổ trong tai Câu Trần, chấn động tâm linh thậm chí linh hồn.

Hắn đứng ở đó, thật lâu chưa động đậy, dường như cả người và đại não đều oanh minh, linh hồn ý thức thấy được một cảnh tượng mênh mông trong cõi u minh, vạn lý giang san, Nhân tộc xưng tôn, vạn tộc cúi đầu.

Trong thoáng chốc, hắn dường như thấy được một bóng người mờ ảo, dược trăm triệu Nhân tộc kính ngưỡng, dị tộc khắp nơi, chư thiên vạn tộc cộng tôn.

- Tê!Câu Trần bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt hoảng sợ nhìn Cổ Trần, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn, giống như nhìn thấy cái gì bí mật.

Vừa rồi là làm sao vậy, hắn vì sao lâm vào trong loại hình ảnh kỳ quái kia, như là khi Nhân tộc thật đạt đến đỉnh phong, nhìn xuống chư thiên, tình cảnh vạn tộc cúi đầu đáng sợ.

Suy nghĩ bay tán loạn, Câu Trần bỗng nhiên có loại xúc động muốn thần phục Nhân vương trước mắt, thế nhưng cỗ cao ngạo chi khí bẩm sinh khiến hắn cứng rắn đột nhiên ngừng lại.

Câu Trần hít sâu một hơi, trịnh trọng nói:- Câu Trần nhất tộc ta và Phong tộc chính là tử địch, không ngừng chém giết bao năm qua, nếu ngươi muốn ta vui lòng phục tùng, vậy liền diệt Phong tộc đi, Câu Trần nhất tộc ta đem cả tộc hiệu trung Nhân Vương.

- Câu Trần ta, sẽ thành lưỡi dao sắc bén của ngươi, vì ngươi bình định hết thảy uy hiếp.

Lời nói Leng keng, lộ ra một loại ý niệm cùng ý chí mãnh liệt, ta thần phục ngươi thì có thể, nhưng nhất định phải khiến cho ta vui lòng phục tùng.


Ngươi nói muốn mời chào, có thể, vậy trước tiên phải diệt Phong tộc.

Ý tứ là, chỉ cần Cổ Trần tiêu diệt Phong tộc, toàn bộ trên dưới Câu Trần bộ lạc đều sẽ thần phục dưới tay hắn.

Hai mắt Cổ Trần sáng rực, nội tâm thầm mỉm cười, Phong tộc, ở chỗ này chỉ có một cái Vương tộc, diệt đi cũng không phải là không làm được.

Dù Phong tộc tại nơi này có Hoàng giả tồn tại, Cổ Trần cũng chẳng sợ hãi, huống chi chỉ là một cái Vương tộc có nhiều cường giả cường đại?Chẳng lẽ còn có thể cất giấu một Thánh Nhân hay sao?Là nói, câu nói này của Câu Trần tương đương trực tiếp hiệu trung hắn, diệt đi sào huyệt Phong tộc ở chỗ này với hắn mà nói không có có gì khó.

- Tốt, cô vương đáp ứng ngươi, có điều! Cổ Trần khẽ vuốt cằm.

Nhưng thanh âm hắn truyền tới, nói:- Chỉ có điều, ngươi chẳng lẽ không muốn tự mình tiêu diệt Phong tộc, san bằng nơi ở của bọn hắn sao?Câu nói này, khiến Câu Trần tâm thần chấn động, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt lộ ra một cỗ sát cơ doạ người.

Làm sao không muốn? Nội tâm Câu Trần nằm mới cũng nhớ muốn đích thân diệt đi Phong tộc, san bằng nơi ở của bọn hắn, nhưng hắn không có cái năng lực này.

Có điều, lời này của Cổ Trần là có ý gì?Câu Trần vừa nheo mắt liền hiện lên hai đạo quang mang, hỏi:- Nhân Vương, ngươi nói có ý là! Cổ Trần khẽ vuốt cằm cười nói:- Không tệ, cô vương quyết định, để ngươi dẫn các tướng sĩ bộ lạc ngươi, theo cô san bằng sào huyệt Phong tộc.

Oanh!Lời này chấn động nhân tâm, Câu Trần cũng nhịn không được cảm xúc bành trướng, Cổ Trần lại muốn để hắn mang theo tướng sĩ bộ lạc cùng hắn đạp bằng sào huyệt Phong tộc.

- Câu Trần, nguyện làm tiên phong!Sau một khắc, Câu Trần trực tiếp một chân quỳ xuống, nói ra quyết định.

Đánh Phong tộc, không cần nói, hắn nguyện ý làm tiên phong tiến đến sào huyệt Phong tộc.

Nhìn đến đây, Cổ Trần rốt cục cười, viên sát tướng này cuối cùng cũng rơi vào trong chén, đừng nghĩ muốn rời đi, về sau để hắn mở rộng lãnh thổ, trấn thủ một phương.


- Đi, điểm binh, theo cô đạp diệt Phong tộc!Cổ Trần hăng hái, vươn người đứng dậy, truyền đạt ý chí của mình, đã muốn diệt, vậy liền tốc chiến tốc thắng, trực tiếp thẳng hướng sào huyệt Phong tộc.

- Tuân lệnh!Câu Trần nghiêm nghị lĩnh mệnh, đứng dậy bay trở về trong bộ lạc, lập tức triệu tập tướng sĩ bộ lạc, chuẩn bị đi theo Cổ Trần thẳng hướng sào huyệt Phong tộc.

Tin tức này truyền ra, toàn bộ trên dưới Câu Trần bộ lạc sôi trào.

AaaaaaTrên bầu trời, vân vụ cuồn cuộn đầy trời.

Đột nhiên, từng chiếc Thanh Đồng chiến thuyền to lớn xuyên thấu tầng mây, không ngừng cấp tốc chạy về phía trước.

Phía trên mũi một chiếc kỳ hạm, hai bóng người đang đứng, trong đó, một người khoác Thanh Đồng giáp, ngồi trên Thanh Đồng vương tọa, ngắm nhìn nơi xa.

Ở bên cạnh, một nam tử khôi ngô đứng đấy, sắc mặt phức tạp, trong mắt lộ ra một cỗ chấn kinh nồng đậm, thỉnh thoảng ngoảnh nhìn từng chiếc chiến thuyền phía sau.

Những chiến thuyền này, chính là Thanh Đồng chiến thuyền Cổ Trần mang tới.

Vốn là chiến thuyền thuộc về Bất Tử cấm vệ, nhưng Bất Tử cấm vệ Cổ Trần mang tới đều đang trầm miên thuế biến ở Minh thổ, đại chiến mới ra.

Thanh Đồng chiến thuyền thì để trống, vừa hay mang theo Câu Trần, còn có một bộ phận tướng sĩ của bộ lạc hắn, đằng đằng sát khí lao thẳng tới sào huyệt Phong tộc Vương tộc.


Giờ phút này, nội tâm Câu Trần có thể nói là cực kỳ phức tạp, có chấn kinh, hoảng sợ, vui sướng, chờ mong, đắng chát cũng không ngoại lệ.

Tóm lại hắn hiểu được, lần này hơn phân nửa bản thân thật sẽ trở thành thủ hạ bên cạnh vị Nhân Vương này.

Lúc hắn thấy Cổ Trần thả ra mười chiếc chiến thuyền liền hiểu, trận chiến này, tất thắng, không vì cái gì khác, chính bởi vì vị Nhân Vương Cổ Trần này.

Hắn còn nắm giữ một chi quân đoàn cường đại vô địch đáng sợ, tuy không rõ số lượng chi quân đoàn này cụ thể có bao nhiêu, thế nhưng chiến lực vô địch đủ sức khiến hắn tràn ngập lòng tin.

- Như thế nào?Cổ Trần mỉm cười nhìn Câu Trần, hỏi:- Ngươi không có lòng tin với trận chiến này, hay là ngươi căn bản không có lòng tin có thể diệt sào huyệt Phong tộc Vương tộc?Câu Trần bị hỏi, vấn đề này, hắn trước đó thực không có lòng tin, thậm chí có chút hoài nghi Cổ Trần.

Nhưng bây giờ thì không, tuy toàn bộ quá trình Cổ Trần chưa từng ra tay, nhưng trong lòng hắn ngầm phát giác được trên người đối phương có loại khí tức sâu tựa biển, thâm bất khả trắc, vô cùng đáng sợ.

Thực lực của Cổ Trần thâm bất khả trắc, thêm một chi quân đoàn cường đại không biết giới hạn, trận chiến này nếu không thể san bằng sào huyệt Phong tộc mới thật khiến người ta hoài nghi.

- Có Nhân Vương ở đây, trận chiến này tất thắng!Ngữ khí Câu Trần kiên định không dời, đối với Cổ Trần có thể nói là có lòng tin cực lớn.

Tuy đây là lần đầu gặp mặt, thậm chí lần đầu hợp tác, nhưng hắn có loại cảm giác, thực lực Cổ Trần hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi có thể tính ra.

Cổ Trần nghe lại lắc đầu:- Trận chiến này, cô sẽ không xuất thủ, trừ phi có dị tộc có siêu việt Vương giả ta mới ra tay.

Câu Trần sợ ngây người, vô cùng ngạc nhiên, lộ ra vẻ rất khiếp sợ.

Hắn kinh ngạc nói:- Nhân Vương, vì sao, sức một mình ta căn bản đánh không lại Phong Vương của Phong tộc.

Cổ Trần mỉm cười, nói:- Ai nói ngươi đánh không lại Phong tộc vương?- Trong mắt ta, ngươi có thực lực này, có thể chém ngược Vương giả, giết một tôn dị tộc vương cũng không phải gì hiếm lạ.


Lời hắn nói nhẹ nhàng, như không có gì đáng kể.

Lời này khiến Câu Trần bó tay rồi, trong lòng hắn đắng chát nghĩ, chính mình có năng lực chém ngược Vương giả sao?Hắn sao cho tới bây giờ cũng không biết, đối chiến với Niết Bàn cường giả thì có lòng tin, nhưng thật sự đối chiến phong Vương giả thì hắn lực bất tòng tâm.

Lòng tin của Cổ Trần từ đâu mà ra?Chỉ thấy, Cổ Trần khẽ cười nói:- Câu Trần, nếu ngươi đã lựa chọn đi theo cô vương, vậy đối với mình phải có lòng tin, cô tin tưởng ngươi, có thể chém giết dị tộc vương.

Câu Trần nghe vậy mặt mũi tràn đầy nghiêm túc, nhìn ánh mắt Cổ Trần tràn ngập lòng tin, nội tâm nhịn không được cảm động, đây là tín nhiệm bao lớn?Tốt, kỳ thật hắn nghĩ sai rồi, lòng tin của Cổ Trần đến từ lôi đình chi lực của bản thân Câu Trần.

Gia hỏa này, là Nhân tộc duy nhất không Lôi tộc có thể thi triển vận dụng lôi đình chi lực mà Cổ Trần gặp được, quả thực cũng là khoáng thế kỳ tài.

Huống chi hắn cũng là một viên tuyệt thế sát tướng chỉ vì giết hại mà thành.

- Câu Trần, chậc chậc, tương lai dưới trướng muốn thêm một vị Câu Trần Đại Đế hay sao?Cổ Trần âm thầm buồn cười đánh giá thấp một câu.

Câu Trần, danh tự này, khiến hắn nhớ tới Câu Trần Đại Đế trong truyền thuyết thần thoại kiếp trước, nắm chưởng thiên hạ lôi đình.

Mặc kệ như nào, nhân tài như Câu Trần, Cổ Trần nhất định phải có, bây giờ đối phương có tâm tư thần phục tự nhiên muốn bồi dưỡng thật tốt một phen.

Khống chế thuộc hạ trước tiên phải thu tâm, thu phục được tâm rồi, mới có thể sử dụng một cách đắc tâm ứng thủ, mới có thể chân chính trung thành với ngươi.

- Lôi đình chi lực của ngươi, khiến ta rất kinh ngạc.

Cổ Trần nhìn về phía Câu Trần vừa cười vừa nói.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận