Đó là Thanh Phong Vương, cả người bị đánh đến toàn thân biến thành than cốc, kém chút liền chết, cho dù không chết cũng chỉ còn lại chút hơi thở.
- Ngươi, Nhân tộc các ngươi, làm sao có thể cường đại như vậy?Thanh Phong Vương không tin kết quả này, hư nhược rống to giãy dụa.
Đáng tiếc trên người hắn buộc chặt một đầu Lôi Tiên, gắt gao khóa hắn lại, Thanh Phong Vương giãy dụa như thế nào cũng không có một chút hiệu quả, ngược lại càng đau đớn hơn.
Câu Trần hừ lạnh nói:- Nhân tộc chúng ta, vì sao không thể cường đại như vậy?Hai mắt Thanh Phong Vương trợn trừng, gầm nhẹ nói:- Không có khả năng, Nhân tộc các ngươi cũng là bị Man Hoang Bách Tộc chúng ta nô dịch, văn tự, truyền thừa đều bị chém chết, không thể cường đại như vậy.
- Nực cười!Câu Trần khinh thường cười lạnh:- Ếch ngồi đáy giếng, dị tộc các ngươi có phải cao cao tại thượng đã quen, cho là Nhân tộc chúng ta không có văn tự, không có truyền thừa thì không cách nào cường đại lên?- Nhân tộc chúng ta, bất kính trời, không sợ chiến, có thể từ bên trong thiên địa vạn vật tìm kiếm cường đại chi pháp, có thể từ trong tay dị tộc các ngươi cướp đoạt cường đại chi pháp.
- Để mạnh lên, ta cả đời này chưa bao giờ biết cảm giác ngủ là gì, để mạnh lên, ta thậm chí có thể hung ác quyết tâm hủy diệt những bộ lạc khác, để thu nạp càng nhiều tộc nhân, tập hợp thành một lực lượng chống lại các ngươi.
Mỗi chữ mỗi câu của Câu Trần, đều đầy máu và nước mắt, hắn một đường đi tới huyết tinh vô cùng, hài cốt trải dài, có cả đồng tộc, dị tộc.
Tóm lại có thể đi đến bước này, có ai không phải trải qua vô vàn huyết tinh sát phạt, dưới chân không phải bước lên từng đống hài cốt mà đi tới?- Dị tộc, đều nên diệt sạch hết thảy.
Câu Trần nói hai mắt lộ ra lôi quang đỏ thẫm, hai tay nắm hai tay Thanh Phong Vương, tàn nhẫn xé rách ra.
Tư lạp!- A! Thanh Phong Vương kêu thảm, hai tay cứ thế bị xé toang, huyết dịch phun ra, rơi xuống mặt không ít tộc nhân Phong.
Bọn họ ngây dại, nhìn bộ dáng hung hãn của Câu Trần, xé toang hai tay Thanh Phong Vương, thậm chí còn trực tiếp bắt lấy hai chân đối phương.
Câu Trần lãnh khốc nói:- Các ngươi không phải luôn miệng nói Nhân tộc đê tiện à, hôm nay, trước mặt vô số tộc nhân các ngươi, ta sẽ khiến vương của các ngươi bị phân thây.
Tê lạp!Hai cái đùi lập tức bị kéo xuống, một màn thảm liệt, dọa ngất không ít người Phong tộc.
Một số tộc nhân Phong tộc trực tiếp sợ mất mật, chết tại chỗ.
Tất cả Phong tộc run lẩy bẩy, mặt mũi trắng bệch, trong mắt đều là quang mang hoảng sợ, hoàn toàn bị thủ đoạn hung sát của Câu Trần làm kinh hãi choáng váng.
- Ngươi, sao ngươi dám?- Ác ma, ác ma! - Nhân tộc là ác ma.
Rốt cục, có Phong tộc cường giả hoảng sợ kêu to, lộ ra vẻ sợ hãi nồng đậm, tâm linh hoàn toàn bị hoảng sợ lấp kín.
Hai mắt Thanh Phong Vương phun lửa, đau kém chút ngất đi, nhưng bị Lôi Tiên kích thích tỉnh táo lại, không ngừng gào thét kêu thảm.
- A! Bản vương muốn ăn ngươi.
- Nhân tộc ti tiện, các ngươi phản kháng là phí công, bách tộc sẽ không cho phép các ngươi quật khởi, sau thánh chiến chính là ngày Nhân tộc diệt vong.
Thanh Phong Vương thê lương kêu rên, từng tiếng doạ người, truyền khắp toàn bộ trên dưới Phong cốc.
Vô số Phong tộc hoảng sợ, bàng hoàng, thậm chí bắt đầu sinh ra một chút tâm tình tuyệt vọng, mảng lớn tộc nhân Phong tộc bị nghiền ép giết hại.
- Trốn, mau trốn.
- Hướng bản tộc cầu cứu.
Rốt cục, Thanh Phong Vương phát ra mệnh lệnh chạy trốn, thanh âm thê lương chấn đến mức vô số Phong tộc vốn không có dũng khí, càng thêm sợ hãi.
Vương Đô bại, bị Câu Trần ngược đến chỉ còn lại có thân thể, hai tay hai chân đều bị xé toang, tình cảnh đáng sợ dọa đến Phong tộc không có một chút ý muốn chống cự.
Chạy trốn trở thành lựa chọn duy nhất.
- Đi, đi Hoàng tộc cầu cứu.
Một tôn Phong tộc lão giả bi phẫn không hiểu, hét lớn một tiếng, quay người cuốn lên một cỗ phong lực trùng thiên xông ra Phong cốc, muốn chạy đi.
- Trốn!Tộc nhân Phong tộc còn lại thấy vậy, ào ào bắt chước, từng tên lái phong lực cấp tốc tản ra, sợ hãi chạy tứ tán, trực tiếp khiến sức chống cự của Phong tộc toàn diện sụp đổ.
Oanh! Bại, Phong tộc sụp đổ toàn diện, triệt để chiến bại.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Phong tộc bên trong Phong cốc đang chạy trốn, khắp trời đều là phong lực.
Những Phong tộc này tốc độ cực nhanh, cuốn một cỗ cuồng phong tản ra, muốn chạy khỏi nơi này.
Tầm sau một khắc, một màn khiến bọn hắn tuyệt vọng xuất hiện.
Ông!Toàn bộ phương viên Phong cốc hơn mười dặm, đột nhiên tuôn ra từng đạo quang mang, hóa thành một màn sáng bao phủ nơi này, hoàn toàn ngăn cản hi vọng chạy trốn của bọn họ.
- Xong!- Không! Nhìn màn sáng đột nhiên xuất hiện, tất cả tộc nhân Phong tộc đang chạy trốn triệt để tuyệt vọng, bọn họ lại bị phong tỏa ở nơi này.
- Ở trước mặt ta chạy trốn, các ngươi nghĩ nhiều rồi.
.