Ta Man Hoang Bộ Lạc


Phía trên hư không, trên mặt Cổ Trần mang một nụ cười lạnh lùng, ngồi ngay ngắn trên Thanh Đồng vương tọa, đúng là hắn xuất thủ giam cầm phiến khu vực này, cắt đứt tia hi vọng cuối cùng của Phong tộc.

- A! Bản vương không cam tâm nha!Thấy việc chạy trốn vô vọng, Thanh Phong Vương mất đi hai tay hai chân phát ra từng tiếng hét tuyệt vọng, lộ ra vẻ không cam tâm nồng đậm.

Hắn bại, bị bại rất triệt để.

- Thanh Phong Vương, ngươi nên lên đường rồi.

Câu Trần lạnh lùng nói xong, một tay nắm cổ của hắn, lôi đình toàn thân xì xì toát ra, liền muốn đánh nát Thanh Phong Vương.

- Dừng tay!Đang lúc này, một tiếng quát lớn truyền khắp nơi, tầng mây hư không nổ tung, thanh thế cuồn cuộn chấn động sơn lâm, toàn bộ Phong cốc đều rung động.

- Ừm?Hai mắt Cổ Trần nhíu lại, bỗng nhiên ngẩng đầu hướng về hư không, trong mắt lộ ra một vệt hung quang doạ người.

Răng rắc!Hư không nứt ra, từ bên trong tuôn ra một cỗ khí thế mênh mông, có hắc ảnh mông lung hiện lên.

Người kia, toàn thân bao phủ một cỗ Ma khí, đỉnh đầu sinh trưởng hai ma giác, ma quang kinh khủng đen như mực hiện ra.

- Hắc Ma Hoàng, cứu ta.

Nhìn người tới, Thanh Phong Vương vốn đang chờ chết, hai mắt liền sáng lên, phát ra tiếng cầu cứu thê lương.

Người tới là một tôn Hoàng giả, một trong hai đại bá chủ của Hỗn Loạn Thiên Uyên, Hắc Ma Hoàng.

- Hắc Ma Hoàng?Sắc mặt Câu Trần ngưng trọng, hai mắt hiện ra từng tia lôi quang, nhìn hư không nổi lên ma ảnh đáng sợ, mang đến cho hắn cảm giác nguy cơ nồng đậm.

Hắn biết đến Hắc Ma Hoàng, là một trong hai đại bá chủ của Hỗn Loạn Thiên Uyên, cùng Thiên Tinh tộc Tử Tinh hoàng bất phân cao thấp.

- Buông hắn ra!Thanh âm Hắc Ma Hoàng âm trầm, khói đen che phủ, thấy không rõ hình dáng hắn lắm, chỉ có thể cảm nhận được một cỗ áp bách bàng bạc.

Câu Trần không nói chuyện, tuy cảnh giác nhưng không để ý tới, vẫn nắm cổ Thanh Phong Vương, lôi đình toàn thân chợt bộc phát ra.

- Không! Đại ca cứu ta! Thanh Phong Vương đột nhiên hoảng sợ kêu to.

Oanh!Nháy mắt, Thanh Phong Vương chỉ còn lại thân thể trực tiếp bị lôi đình xé nát, hóa thành tro bụi biến mất, thân tử hồn diệt.

Nhìn đến đây, khí tức Hắc Ma Hoàng sôi trào, một cỗ Ma khí cuồn cuộn bao phủ.

- Ngươi muốn chết!Hắc Ma Hoàng nổi giận gào thét một tiếng, tay đưa một chưởng vỗ xuống, trên lòng bàn tay ngưng tụ một phương lĩnh vực, ù ù hướng về phía Câu Trần trấn áp xuống.

Hắn nổi giận, hỏa khí trùng thiên, trực tiếp xuất thủ muốn trấn sát Câu Trần.

Sâu kiến của Nhân tộc vậy mà ở ngay trước mặt hắn giết Thanh Phong Vương.

- Cút!Trong lúc nguy cấp, một tiếng quát lớn truyền đến, chỉ thấy một nắm đấm cường đại đi ngang qua hư không, đánh tan tầng mây nổ tung trên ma thủ đáng sợ kia.

Một quyền cường thế vô cùng, đánh cho ma thủ rung động sụp đổ, khu vực phía kia càng là tán loạn, biến mất không thấy.

Oanh!Hư không nổ tung, năng lượng hỗn loạn tiêu tán tứ tung, tỏa ra bốn phương tám hướng.

Phía trên hư không, Hắc Ma Hoàng bỗng nhiên quay người, hai mắt bắn ra hai luồng ma quang kinh khủng, khóa chặt người vừa mới xuất thủ kia.

- Ngươi là ai?Hắc Ma Hoàng hét lớn, vô cùng cảnh giác, người này vậy mà có thể tuỳ tiện phá hết công kích của hắn, không thể không nói để hắn cẩn thận.

Cổ Trần ngồi trên Thanh Đồng vương tọa, không nhúc nhích tí nào, người vừa động thủ chính là hắn, tất nhiên không thể nhìn Hắc Ma Hoàng trấn áp thuộc hạ của mình.

- Ta là ai không quan trọng, ta ngược lại muốn biết, một Hoàng của Hắc Ma tộc như ngươi, tại sao chạy tới cứu Phong tộc vương?Mỗi chữ mỗi câu của Cổ Trần đều mang theo vài phần hiếu kỳ, bỗng nhiên giật mình nói:- Há, ta biết rồi, hai ngươi có phải có tình cảm gì không thể để người khác biết đúng không.

- Cơ tình, đúng, hai người các ngươi tuyệt đối có cơ tình.

Hắn một mặt khẳng định nói, lời này, có thể chọc tức Hắc Ma Hoàng, toàn thân phát run, một cỗ Ma khí tuôn ra.

Hắc Ma Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng:- Thứ ti tiện, Thanh Phong Vương chính là huynh đệ cùng cha khác mẹ của bản hoàng, ngươi dám hủy tộc quần hắn, lại còn giết hắn.

Cổ Trần nghe, sắc mặt lạnh lẽo, hừ nói:- Hắc quỷ, ta thấy ngươi là vội vã muốn đi cùng huynh đệ tràn đầy cơ tình kia của ngươi, đã vậy, ta liền thành toàn.

Oanh!Vừa dứt lời, Cổ Trần nhảy lên không trung, cả người giống như một đạo lưu quang phá nát tầng mây, một quyền đánh xuyên qua hư vô đến trước mặt Hắc Ma Hoàng.

Một cường vô cùng quyền thế kia, cho dù là Hắc Ma Hoàng cũng cảm thấy tim đập nhanh, giật mình kêu lên, vội vàng giơ nắm đấm lên nghênh đón.

Bành!Hai nắm đấm va chạm, khí lãng cường đại quét qua, hư không đều tan vỡ, phong vân đầy trời bị đánh nát biến mất.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận