Cảnh báo: Chương truyện có thể làm người đọc tạch No Nut November.
Chương 20: Melina X Marin
Xác của lũ goblin được ném xuống một một cái hố to chà bá do Elment đào bằng ma pháp địa hình.
Các thành viên khác thu thập mấy cái xác bỏ xuống bỏ xuống dưới, nếu để trên mặt đất sẽ gây ô nhiễm môi trường và thu hút thú dữ tới nên mọi người quyết định chôn hết.
Trong khi những người khác đang làm việc thì Marin lại ngồi trên bãi cỏ ôm lấy quyền trượng, hướng ánh nhìn cảnh giác vào Melina với vẻ mặt đỏ chín vì ngượng.
Muốn biết lý do tại sao thì chúng ta phải lùi về khoảng vài phút trước...
...
Sau khi tung đòn kết liễu con goblin pháp sư trước sự chứng kiến của Marin và các thành viên nhóm, Gramas thong thả lôi hai cái xác vào một góc rồi để đó, lên tiếng gọi:
Gramas: Xong rồi! Mọi người ra ngoài hết đi!
Stella: Giờ sao ra ngoài đây?
Cao Thiết: Chờ chút!
Nói rồi Cao Thiết đi tới đặt tay trái lên bức tường kim loại, ấn chú trên mu bàn tay phát ra ánh sáng màu trắng làm những người khác chói mắt phải che mặt lại.
Miệng la ó:
Tần Tử: Ê Cao Thiết! Ta nhớ lúc nãy ngươi tạo ra thiết bích đâu có cái ánh sáng này.
Mù mắt ta rồi.
Cao Thiết: Xin lỗi xin lỗi! Ngứa tay quá nên làm thử thôi!
Ánh sáng vừa dứt thì bức tường tách ra tạo thành lối đi, lần lượt từng người một bước ra ngoài.
Caryln: Ngồi trong đó ngột ngạt khó chịu thiệt!
Caryln vươn vai với vẻ đầy mệt mỏi nói.
H: Vậy sao cô có thể mặc bộ giáp nặng nề, chật chội kia được hay thế?
Caryln: So sánh khập khiễng! Lúc ra
chiến trường phải khác với bình thường chứ.
Hơn nữa giáp của tôi có chức năng cung cấp oxi với điều chỉnh nhiệt độ nên rất thoải mái đó!
Tần Tử: Thật là! Chiến đấu bình thường không phải tốt hơn sao?! Cứ phải...
Hắn chưa kịp nói hết lời thì đã bị cắt ngang:
Caryln: Im lặng!
Tần Tử (đứng hình): ...
Marin: Quỷ...!quỷ...!quỷ tộc!!!
Đến khi Melina bước ra thì Marin giật mình khi nhìn thấy cô.
Marin chĩa đầu quyền trượng về phía Melina, bộ dạng của cô lúc này giống hệt khi nãy lần đầu gặp Gramas.
"Hết goblin, hobgoblin rồi lại tới quỷ tộc! Hôm nay mình ăn gì mà gặp toàn chuyện xúi quẩy vậy trời!" Marin nghĩ, trên trán cô lấm tấm mồ hôi vì căng thẳng.
Các thành viên nhóm quay sang cô gái lạ mặt kia:
Hoàng Vĩ: Gramas! Cô gái này là ai thế?
Gramas: À! Quên chưa giới thiệu, đây là Marin! Học trò của Roland và là người sẽ dẫn đường cho chúng ta!
Hoàng Vĩ: Ra thế!
Nói rồi hắn đưa tay ra:
Hoàng Vĩ: Xin chào! Tôi là Hoàng Vĩ, hân hạnh gặp mặt!
Nhưng Marin không để ý đến hắn, cô vẫn đang chăm chú quan sát Melina như để đề phòng cô ta sẽ làm gì đó.
Hoàng Vĩ thấy lạ nhưng hắn hiểu ra tại sao Marin lại sợ hãi như vậy.
Cô ta đã nhận ra Melina là quỷ tộc rồi.
Dù sao người ở thế giới này rất căm phẫn quỷ tộc.
Gramas: Cô bị gì mà căng thẳng thế?
Marin: Gramas! Cô...!cô ta...!là...!quỷ tộc đó!
Có lẽ do quá sợ hãi mà giọng của cô lắp ba lắp bắp.
Gramas: Tôi biết!
Marin: Anh biết?!
Gramas gật đầu.
Marin: Anh biết nhưng vẫn để cô ta thong thả như vậy à?
Gramas: Thì có làm sao đâu!
Marin: Nhưng anh vẫn phải...
Gramas: Nghe này Marin! Tôi không biết hay muốn biết về mối thù của con người các cô đối với quỷ tộc, chẳng có lý do gì mà tôi phải khống chế cô ấy cả vì đó là bạn tôi và cũng là bạn của thầy cô đấy!
Marin: Không thể nào!
Đương nhiên Marin sẽ không tin vào điều này.
Thầy Roland là một pháp sư đáng kính, chính bản thân ông rất căm ghét quỷ tộc thì làm sao ông có thể làm bạn với một con quỷ được chứ.
Chuyện này còn khó tin hơn việc Ma Vương đánh bại Anh Hùng nữa.
Melina: Cô nhóc có thành kiến gì với chị sao?
"Tuổi của cô xứng làm bà người ta rồi chứ ở đó mà đòi làm chị!" Hoàng Vĩ cùng các thành viên khác nghĩ thầm.
Marin: Ngươi đừng có tới đây!
Marin vừa nói vừa lùi về phía sau, đầu quyền trượng vẫn chỉa thẳng về phía trước.
Melina thấy vậy liền nở một nụ cười, không nhịn được muốn trêu chọc cô nàng.
Mỗi lần Marin lùi một bước thì Melina lại tiến tới hai bước, chẳng mấy chốc hai người đã đứng đối diện với nhau.
Melina: Cô sợ tôi sao?
Marin: Đứng im!
Melina: Trả lời tôi trước đã nào!
Marin: Ta bảo ngươi đứng yên ở đó cơ mà!
Melina: Cô càng cấm thì tôi càng thích làm đấy!
Marin: Ngươi...
Melina: Biểu cảm hiện tại của cô trông dễ thương thật đấy.
Tôi rất thích ngắm...
Do không chịu để ý Melina đã vấp phải xác một con goblin dưới chân rồi ngã đè lên người Marin.
A!
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu Melina và Marin không nằm trong tư thế "ngực chạm ngực, môi chạm môi".
Melina đã nằm đè lên người Marin, hai cặp bưởi ép vào nhau cùng với đó là một nụ hôn.
Quả là cảnh đẹp ngàn năm có một.
Chứng kiến cảnh này Hoàng và thành viên nhóm chẳng biết phải xử trí ra làm sao.
H, Duy Nam và Cao Thiết chủ động xoay mặt đi chỗ khác.
Caryln bất giác đỏ mặt.
Tần Tử với Akira thì chăm chú ngắm cảnh "núi đồi" với bản mặt dâm tà.
Riêng Elment và Lý Long vẫn tỏ ra bình thường, họ chỉ cười rồi lắc đầu.
Stella lôi từ trong túi áo ra vật gì đó nhỏ nhắn, hướng nó về phía hai người kia rồi nhấn nút lia lịa.
Tiếng "tách, tách, tách" vang lên liên hồi.
Hoàng Vĩ đoán được ngay đó là một chiếc máy ảnh.
Phen này Melina sẽ khó sống lắm đây.
Riêng Gramas không hiểu hành động của mấy người này.
Đối với người chưa từng được dạy về giáo dục giới tính như anh thì giao phối cũng chỉ là hành động duy trì nòi giống mà thôi, chứ không xuất phát từ tình yêu hay dục vọng giống người bình thường.
Hoàng Vĩ thì khỏi phải nói.
Một thằng sinh viên độc thân hơn 20 năm như hắn khi nhìn thấy cảnh này thì bảo sao mà không hứng lên cho được, nhưng cũng may là hắn đã kiềm chế lại được.
Caryln: Hai người hôn đủ chưa?
Melina và Marin đang trong trạng thái đóng băng cảm xúc, nghe được Caryln nhắc nhở mới buông nhau ra.
Trên mặt hai người đều ửng đỏ cả lên.
...
Trở lại thời điểm hiện tại.
Chỉ còn lại xác của con hobgoblin, Gramas định ném nó luôn xuống hố thì bị Marin ngăn lại:
Marin: Chờ đã! Có ai mang theo dao không, cho tôi mượn tạm đi!
Cao Thiết: Dao thì có đây!
Từ Ấn Chú trên tay Cao Thiết làm ra một con dao nhỏ sắc bén đưa nó cho Marin.
Cô nhanh nhẹn cắt lấy hai tai của cái xác rồi đem cất vào túi.
Gramas: Cô lấy chúng làm gì vậy?
Marin: Mang thứ này về để chứng minh rằng hobgoblin trong khu rừng này đã bị giết.
Đây là một tin tốt với quân đội đế quốc!
Marin sau khi làm xong việc định trả con dao lại cho Cao Thiết nhưng hắn từ chối nhận lại:
Cao Thiết: Cô cứ giữ lấy đi, dù sao thì ta cũng chẳng cần tới nó nữa!
Marin: Có được không? Thứ này trông có vẻ rất giá trị đó!
H: Cao Thiết đã nói vậy rồi thì cô cứ nhận đi! Đối với với anh ta mà nói mấy con dao kiểu này chỉ như đá ven đường thôi.
Marin: Thế thì tôi cảm ơn!
Chờ Elment dùng ma pháp hệ "đất" chôn xác đám goblin xong, Lý Long quay sang Marin nói:
Lý Long: Marin muội muội! Đến lúc dẫn bọn ta tới chỗ Roland rồi chứ?!
Marin: Muội muội? Là cái gì?
"Lý Long ơi là Lý Long! Xưng hô theo kiểu Trung Hoa thì làm sao người ở đây hiểu được chứ!" Hoàng Vĩ nghĩ.
Bất đồng ngôn ngữ thật đúng là phiền phức.
Caryln: Nói thế sao mà Marin hiểu được.
Xưng hô bình thường dùm tôi cái!
Lý Long: Đó vốn là xưng hô bình thường ở thế giới của ta!
H: Thôi thì thế này đi! Trên nhóm chat thì mọi người muốn xưng hô sao cũng được hết, nhưng khi làm nhiệm vụ chung cứ đổi sang "tôi, cậu" hoặc "tôi, cô" gì đó đi.
Nhất là với Cao Thiết, Lý Long, Tần Tử với Akira do mấy thế giới người đều là phương Đông cổ đại mà!
Cao Thiết: Tốt thôi! Chẳng có gì to tát cả.
Lý Long: Có thể!
Tần Tử: Nghe nó cứ gượng gạo sao ấy!
Akira: Ta...!tôi cũng thấy vậy!
Stella: Nhất trí hết rồi đó nhé!
Hết chương 20.