Hiện tại tôi đang có mặt tại hiện trường phát sóng trực tiếp vụ việc gian thi vô cùng phát rồ.
Thời gian: Khoảng cách tôi có thể trở lại thân thể còn mười hai tiếng.
Địa điểm: phòng bệnh của bệnh viện cao cấp.
Nhân vật: Bệnh xà tinh Hạ Chí x thân xác của tôi.
Sự kiện: Cúc hoa tàn.
Hạ Chí tuy sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn rất có phong thái đẹp trai, tôi cảm thấy tôi có thể bị bệnh “ thấy Hạ Chí chơi soái là tim đập gia tốc ”, nếu không vì sao cho dù có nhìn thấy cảnh Hạ Chí xé quần áo tôi, gặm người tôi đến đầy vết dấu răng, tôi vẫn cảm thấy hình ảnh này thật mẹ nó tốt đẹp?!
Khụ khụ! Không được, tôi nên khắc chế lại! Hiện tại tôi chỉ là người thực vật, chờ anh tỉnh lại rồi hẵng xxoo được không hả?!
Nhưng Hạ Chí không nghe được tiếng lòng của tôi, tôi cũng thử nhập vào cơ thể mình nhiều lần nhưng không được, chỉ có thể ở một bên lo lắng suông.
Tôi nhìn Hạ Chí như sắp cắn rớt hai viên đậu trước ngực tôi, tôi liền cảm thấy đau quá, đậu má, bỗng nhiên không muốn trở về thân thể mình làm xao đây?!
OMG! Tôi còn chưa kịp ai điếu cho ngực mình xong, Hạ Chí đã bắt đầu duỗi tay xuống phía dưới của tôi.
Không phải tôi khoe khoang, kích thước phía dưới của tôi rất lớn, tận mười hai centimet đấy nhá! Khi còn là học sinh, mỗi khi nhìn bạn cùng phòng loát con chim ngắn nhỏ của họ, trong lòng tôi liền cảm thấy chính mình vô cùng cao lớn, vô cùng sảng khoái!
Đương nhiên, không thể so với Hạ Chí, Hạ Chí là bạn trai của tôi, sao có thể nhỏ hơn tôi được!
……………………
Tôi ở một bên, nhìn Hạ Chí bẻ chân tôi ra không chút lưu tình, tôi cảm thấy mình nghe thấy tiếng xương kêu răng rắc, nhưng tôi không cảm nhận được sự đau đớn nào, đành phải bỏ qua, phải nói, tôi không cảm nhận được gì khi Hạ Chí động chạm vào thân thể tôi, cho dù em ấy cắn tôi chảy máu, làm đứt eo tôi, đại khái tôi cũng chỉ không nỡ nhìn thẳng mà thôi.
Cảm giác này thật kỳ diệu.
Cứ như là đang xem cảnh giường chiếu của Hạ Chí với một “tôi” khác vậy.
Thôi được, tôi thừa nhận, là có một tí xíu mang cảm ~~~
Lúc sau………………………… Á đùuu!!! Hạ Chí! Đổ máu! Đổ máu!! Đậu má, nhất định đã bị nứt ra rồi!
—— tôi càng không muốn trở về.
QAQ
Nếu là trước kia, cho dù Hạ Chí ở trên giường có tàn nhẫn cỡ nào, cũng sẽ không làm tôi bị chảy máu, bởi vì khi tôi bị đau, tôi sẽ bấm gãy em ấy, không sai, cúc hoa của tôi trâu bò như vậy đấy! Đương nhiên, Hạ Chí cho dù có vài sở thích nhỏ, nhưng cũng không bỏ được làm tôi bị đau.
Nhưng hiện tại tôi không ở trong thân thể, Hạ Chí cũng không biết đau lòng tôi, quả thật không thể nào ngược hơn!!
Tôi mẹ nó không chết cũng bị Hạ Chí xxoo mà chết!
Được, rất tốt, Hạ Chí, nếu anh về được, anh nhất định phải chia phòng ngủ, anh nhất định sẽ ngủ riêng!!!
Không được rồi, mặc cho ai nhìn thấy chính mình bị xxoo đến phía dưới máu chảy thành sông thì cũng sẽ cảm thấy dạ dày đau, đang lúc tôi chuẩn bị quay đầu, không muốn nhìn tiếp trường hợp ngược tâm này, thì Hạ Chí không biết lại bị sao vậy, miệng ngậm chặt, lập tức dùng tay bóp lấy cổ tôi!
Đậu má! Thật sự sắp chết!
Tôi cảm thấy tôi sẽ không về được nữa rồi……
Hạ Chí, cho dù hình tượng của anh đã bị cái cô Mary Soda kia hủy đi hết, em cũng không thể làm như vậy! Anh chính là nam thần cao lãnh mà em theo đuổi suốt bốn năm.
Phòng bệnh to như vậy, vẫn luôn vang lên những tiếng động mà trẻ em không nên nghe, kèm theo đó là tiếng máy móc kêu " tích tích tích", cuối cùng là tiếng giọng Hạ Chí nói.
Em ấy nói:
“Mày đã đưa Hải Đường đi đâu?!!”
“Mau đưa Hải Đường trở về!!”
“Bảo bối mau trở lại! Trừ bỏ bên người em, anh không được đi nơi nào khác!”
“Có nghe hay không?! Nghe thấy không?!!”
Nói xong, Hạ Chí lại dùng sức bóp cổ tôi thêm vài phần.
Tôi trầm mặc……
Tôi không biết vì sao lại trầm mặc, cũng không còn sức mà phun tào.
Tôi nghĩ, có thể là tôi sắp bị Hạ Chí ‘ véo + xxoo' rồi chết; đương nhiên, cũng có thể là vì tôi nhìn thấy bộ dạng lạ lẫm này của Hạ Chí, bỗng nhiên nhớ tới lời bác sĩ Kiều nói với tôi khi tôi còn là một con hamster.
Tôi vẫn luôn nghe những lời nói đó, nhưng lại chưa từng nghĩ nó là sự thật, tôi quen Hạ Chí 6 năm, chân chính ở bên nhau cũng có 2 năm, mỗi ngày sống bên nhau, làm gì cũng có nhau, cảm tình thật sự rất tốt, vậy mà người yêu ôn nhu này của mình, bỗng nhiên có một mặt khác mà chính mình không biết, còn có khả năng là em ấy cố ý giấu đi, ngụy trang lên, mặc kệ nghĩ thế nào, thì tôi cũng sẽ cảm thấy…… Khổ sở và sợ hãi.
.
truyện kiếm hiệp hay
Nhưng mà……
Tôi không muốn miệt mài truy vấn, cũng cảm thấy miệt mài truy vấn thì cũng không có kết cục tốt.
Có lẽ Hạ Chí chỉ vì tôi chậm chạp không tỉnh lại cho nên mới có chút không bình thường.
Đúng vậy, nhất định là như thế này!
Không hổ là tổng tài bá đạo nhà tôi, phương thức phát tiết cảm xúc khi người yêu biến thành người thực vật cũng khốc huyễn như vậy!
Tôi, tôi rất tự hào! QAQ
Nghĩ nghĩ, trong lòng dễ chịu một chút, nhưng còn Hạ Chí thì lại không hề dễ chịu, tôi cảm thấy bây giờ Hạ Chí nhất định đang muốn khóc, tuy rằng mỗi lần tôi cảm thấy em ấy muốn khóc, Hạ Chí đều không chảy ra một giọt nước mắt tới thỏa mãn tôi, nhưng bây giờ tuyệt đối muốn khóc ra thật!
Ai da, hy sinh cúc hoa, để cúc hoa máu chảy thành sông là có thể nhìn thấy Hạ Chí khóc, tôi cảm thấy mình kiếm lời rồi!
Tôi lén lút biến đổi góc độ, đi xem khóe mắt Hạ Chí có chảy ra giọt nước mắt ‘ quý giá ’ nào không, thì thời gian cứ tiếp tục trôi.
Trong lúc này, tôi không biết chính mình có chết vì bị bóp cổ hay không, bởi vì dụng cụ kiểm tra đều bị Hạ Chí nhổ hết ra rồi.
Tôi yên lặng bay trên không trung chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát, đúng vậy, tuy rằng Hạ Chí làm tôi máu chảy thành sông, nhưng em ấy cũng chỉ mới vừa bắt đầu, điểm này tôi rõ ràng, cho nên tôi ngủ một giấc có lẽ sẽ xong thôi.
Rốt cuộc nhìn bộ dạng thê thảm này của chính mình khiến tôi quả thực muốn đâm tường, tôi đành phải lựa chọn giả bộ ngủ.
Linh hồn không cần ngủ, nhưng lần này tôi lại giả bộ ngủ thành công.
Tôi liền biết!
Tình huống khác thường tất sẽ có lí do!
Tôi tỉnh.
Nhưng tôi mẹ nó bị đau tỉnh!
Đầu, cổ, cúc hoa, eo, chân, không có một chỗ không đau! Cả người đau đến nổ tung, muốn mở miệng nói cũng nói không nên lời! Đôi mắt bị kích thích tràn đầy nước mắt, tôi biết tôi trở lại thân thể.
Nhưng tôi không hề vui vẻ, tên đầu sỏ gây tội vẫn còn tiếp tục đâm tôi, hức hức, có còn nhân quyền hay không!!!
“Dừng....Hư…… A!” Tôi khàn giọng rên rỉ, nghe thấy tôi nói, Hạ Chí lập tức dừng lại, vô cùng nghe lời, em ấy tựa hồ không dám tin tưởng nhìn tôi, rõ ràng tôi là tên bị bạo cúc vô cùng thảm, ánh mắt em ấy lại khiến tôi nổi da gà.
“Đi ra ngoài!” Tôi gian nan nói, ánh mắt không chút yếu thế nhìn Hạ Chí, đang nằm nghĩ nếu Hạ Chí lại không ra, tôi sẽ không để yên, Hạ Chí bỗng nhiên hít sâu một hơi, ánh mắt cũng ấm áp xuống, đem đầu vùi vào ngực tôi……
Ngọa tào, Hạ Chí! Em là bá đạo tổng tài, làm ra tư thế thiếu nữ như vậy là muốn làm sao!
Ngay sau đó, tôi nghe thấy Hạ Chí dùng giọng nói gợi cảm thanh âm, mang theo chút yếu ớt 【 đừng hỏi tôi làm sao nghe ra được! 】 nói: “Bảo bối, em rất nhớ anh…… Đừng lại rời đi em.
Đừng ép em……”
Đậu má, là em đừng ép anh mới đúng! Tôi đã bị hành như vậy thì Hạ Chí phải là người tới an ủi tôi chứ! Tôi mới là người bị × kia mà! Đúng không?!
Vì thế tôi rất là kiên định cao lãnh nói:
“Ừ, không…… Rời đi.”
Thôi thôi, tôi thật không tiền đồ…… Nhìn cái tên Hạ Chí tiểu yêu tinh này làm nũng liền không có biện pháp.
Ai, làm người yêu lớn tuổi thật bi ai.
Hạ Chí em có thể đợi một lát rồi hẵng bò lên người anh……
Đi kêu bác sĩ trước đã, giúp anh nhìn cái cúc hoa đã máu chảy thành sông của anh, anh cảm thấy cúc hoa này vẫn còn có thể cứu!.