Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh Bản Dịch


Ngoài tiến độ nạp năng lượng ra, hạn mức tối đa của tuổi tác Lý Phàm cũng có tăng trưởng không nhỏ.

Họ tên: Lý Phàm

Cảnh giới: Người phàm

Tuổi sinh lý: 42/95↑

Tuổi tâm lý: 505/1210↑

Tiến độ nạp năng lượng hóa hư: 115%

Tiến độ nạp năng lượng mức neo: 51%

Số lượng điểm neo hiện tại: 1

Vật phẩm ràng buộc: Thiên Cơ Ngọc Hoàn Kim Chương, thuyền Thái Diễn, Chỉ Bộ Tàn Bia (tổn hại)

...

Thời gian lặng lẽ trôi qua trong sự tu hành quên mình của Lý Phàm.

Rất nhanh, cách thời gian linh trì tịnh thể mở ra chỉ còn lại một năm.

Trên đảo Lưu Ly cũng công bố danh sách vật tư cần lần này.

Lúc này Lý Phàm đang cùng mọi người của Thiên Bảo lâu nghiên cứu danh sách này.

“Những đồ vật khác trên danh sách này đều dễ nói, chỉ là Tinh Hải Lưu Sa này là thứ gì thế nhỉ?” Lý Phàm nhìn một lượt, cau mày hỏi.

Làm việc cho Thiên Bảo lâu một năm, Lý Phàm cũng không phải không có thu hoạch.

Ít nhất trong biển Tùng Vân lưu thông thường quy khoáng thạch, hi hữu tài liệu những thứ này, hắn đều có cái đại khái hiểu rõ.

Không chỉ có Tôn Chương vẻ mặt mờ mịt, ngay cả chưởng quỹ Thiên Bảo lâu Ân Vũ Trân cũng trầm mặc.

“Vật liệu lần này cần đều vô cùng phổ biến, riêng chỉ có Tinh Hải Lưu Sa này chưa từng nghe đến.

Xem ra điểm mấu chốt tranh đoạt danh ngạch lần này nằm ở ngay trên Tinh Hải Lưu Sa.” Tôn Chương nói.

“Ta làm ăn mấy chục năm cũng chưa từng nghe nói về thứ này.” Ân Vũ Trân dùng ngón tay gõ nhẹ mặt bàn: “Xem ra phải hỏi thăm người thương hội Vạn Hoa xem sao.”

“Những người này đều là quỷ chết đói đầu thai, tham lam vô cùng.

Chỉ rằng phải tổn thất lớn rồi.” Tôn Chương thở dài.

“Ta nhất định phải đạt được danh ngạch linh trì.” Lý Phàm trầm giọng nói.

Thương hội Vạn Hoa không phải thương hội bản địa của biển Tùng Vân, mà là đến từ đại lục không biết ngoài bao nhiêu vạn dặm.

Nghe đâu sau lưng thương hội có tiên sư ủng hộ, cho nên có thể dễ dàng vượt ngang vô tận vùng biển, đi tới biển Tùng Vân xa xôi này làm ăn.

Từ mười mấy năm trước sau khi Ân Vũ Trân và thương hội Vạn Hoa hợp tác với nhau, những năm gần đây hai bên đều có mua bán qua lại.

Mà cũng là dựa vào thương hội Vạn Hoa, Thiên Bảo lâu mới có nhanh chóng tiêu hóa lượng lớn tài bảo thể Lý Phàm vớt lên, chuyển hóa thành lợi tức.

“Còn thời gian một năm để chuẩn bị.

Vào ba tháng sau Hành tẩu thương hội của Thương hội Vạn Hoa hẳn là sẽ đi ngang qua biển Tùng Vân, đến lúc đó ngược lại ta có thể liên hệ với hắn.” Ân Vũ Trân nói.

“Nhưng cũng không thể gửi gắm hết hi vọng lên thương hội Vạn Hoa được.

Một năm gần đây đảo Lưu Ly đã thu nạp không ít nạn dân của các đảo còn lại, những nạn dân này đến từ các nơi của biển Tùng Vân, nói không chừng có thể có người biết Tinh Hải Lưu Sa, có thể hỏi thăm bọn họ.

Thế lực khác trên đảo cũng muốn tìm Tinh Hải Lưu Sa, cũng cần theo dõi nhiều hơn.

Một khi bọn họ có phát hiện gì, chúng ta cũng có thể theo sát có hành động.” Lý Phàm đưa ra quyết định.

Với việc công bố nguyên liệu cần thiết cho linh trì tịnh thể, đảo Lưu Ly bề ngoài thì vẫn gió êm biển lặng, thực ra đã sớm đã sóng ngầm cuồn cuộn.

Ngay cả một số người bình thường không quan tâm đến việc này đều biết các thế lực lớn trên đảo hiện giờ đều đang tìm kiếm một thứ gọi là Tinh Hải Lưu Sa.

Lý Phàm âm thầm hỏi thăm nhưng không có kết quả, hôm nay lại nghênh đón một vị khách không ngờ tới.

Chính là người trong Ly giới mà Lý Phàm gặp ở Tu Tiên giới lúc trước, Tiêu Hằng.

“Ngồi thoải mái đi.” Lý Phàm rót cho hắn chén trà.

Tiêu Hằng đánh giá chỗ ở hiện tại của Lý Phàm, trong mắt tràn đầy vẻ hâm mộ và hoài niệm.

“Không biết tiểu huynh đệ tìm ta có chuyện gì thế?” Ấn tượng của hắn với Tiêu Hằng cũng không tệ lắm, ân cần hỏi.

Trước hết Tiêu Hằng cảnh giác quét mắt bốn phía sau, sau đó lại gần nhỏ giọng nói: “Nghe nói Lý lão ca gần đây cũng đang tìm kiếm Tinh Hải Lưu Sa à?”

Lý Phàm nheo mắt lại: “Không sai, tuổi ta đã cao, lại muốn tu hành, chỉ có thể dựa vào linh trì tịnh thể.

Sao thế, ngươi biết về thứ này ư?”

Tiêu Hằng nuốt một ngụm nước miếng, gật đầu: “Đúng vậy, lúc trước tiên sư giáng lâm Đại Ly, hứa hẹn chỉ cần gom đủ vật tư hắn cần là có thể mang một nhóm người đi tới đại thế giới Tu Tiên.

Trong đó có Tinh Hải Lưu Sa.”

Lý Phàm sửng sốt, sau đó có chút nghi hoặc nói: “Có sao? Sao ta không có chút ấn tượng với chuyện này?

Lúc trước Lý Phàm từng tìm đám người Đại Ly hỏi qua, ai cũng đều tỏ vẻ không biết, cho nên mới có câu hỏi này.

Tiêu Hằng nghe thế thì có chút xấu hổ: “Lúc trước khi chiêu cáo thiên hạ, nội dung trong danh sách bị giản lược đi mấy thứ, danh sách nội bộ được phân cho các đại thế gia Đại Ly.

Thứ nhà ta cần thu thập chính là Tinh Hải Lưu Sa.”

Lý Phàm chậm rãi gật đầu.

“Nói đi, điều kiện của ngươi là gì?” Lý Phàm đi thẳng vào vấn đề.

Thấy Lý Phàm thẳng thắn như vậy, Tiêu Hằng ngược lại có chút ngượng ngùng, đỏ mặt giải thích: “Lúc trước ngươi bỏ tiền an táng Trường Ngọc, coi như là có ân với ta.

Ta vốn không nên như thế này, thật sự là cuộc sống trên đảo Lưu Ly này quá gian nan.

Ta không có bản lĩnh lớn như Lý lão ca ngươi, bây giờ còn ở trong khu ổ chuột ngoại ô, mỗi ngày đều phải làm cu li để kiếm sống...”

Tiêu Hằng nói lải nhà lải nhải, Lý Phàm nhẹ nhàng cười cắt ngang hắn.

“Không cần nhiều lời, ta cũng biết khó xử của ngươi.

Ta nhất định phải có thứ này, chỉ cần ngươi có thể cung cấp manh mối, có yêu cầu gì cứ nói, ta nhất định cố hết sức để thỏa mãn ngươi.”

Tiêu Hằng vô cùng cảm kích: “Vậy thì ta xin cảm ơn lão ca trước.”

Hắn dừng một chút, sau đó có chút cảm khái nói: “Thật ra vật này cũng không hiếm, chỉ là cách gọi của tiên sư khác với người phàm chúng ta mà thôi.

Đương nhiên, nếu không co sự mô tả chi tiết từng nguyên liệu kèm theo danh sách thì ta cũng sẽ không biết cái gọi là Tinh Hải Lưu Sa, thật ra chính là vẫn thiết trên trời mà thôi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui