Ta Muốn Làm Thiên Đao

Mai Viên,

Ở trong sân vườn, Cao đại thiếu cả người như bị rút đi sinh lực, chán nản ngồi nhão nhoẹt trên ghế, hai mắt vô thần nhìn ra xa xăm.

Thằng này trong lòng đang điên cuồng gầm thét ông trời ba ba dữ dội bất công vậy.

Nghĩ đến bản thân mình bây giờ còn không mảnh tình vắt vai, nhu cầu sinh lý giải quyết tất cả nhờ tiêu tiền mua dịch vụ, ngay cả một vị khác giới nữ bằng hữu để tâm sự cũng chưa có đâu.

Bên này Tống Khuyết thì tốt lắm, nhìn xem.

Đại tiểu thư đối với hắn ưu ái không nói, hôm nay một chuyến đến đây tất cả cũng là do Chưởng Môn phu nhân hảo ý vì tiểu tặc này đưa tiễn nhân tài. Diễm phúc như vậy thật sự khiến người hâm mộ không đến.

Đến đây rồi, nhìn tiện nhân này bỗng dưng lại lòi thêm ra một vị tuyệt sắc thị nữ để Cao Tuấn quả thật đều đỏ mắt điên rồi, lòng ghen ghét cứ như hồng thủy phiếm lạm dâng trào trong lòng, không cách nào vãn hồi được nữa.

Tống Khuyết 3 vị thị nữ, mỗi người đều là thế gian hiếm có mỹ nhân, tùy tiện ra giang hồ dạo một vòng cũng có thể lên Dương Nam tuyệt sắc bảng. Thế mà tất cả lại cam tâm tình nguyện về đây cho người làm nha hoàn.

Nếu có như này bạn gái, có lẽ mình sẽ hoàn toàn tu tỉnh mà làm người, từ nay không ra ngoài lêu lổng nửa bước, cả ngày chuyên tâm tại trong phòng... tu luyện cũng được. Cao đại thiếu cảm thấy mình tuyệt đối có thể làm được những việc này.

Làm sao ông trời ba ba không mở mắt, phân chia không hề công bằng. Thằng 3 hộp sữa thằng không hộp nào, cái này có còn hay không để người vui sướng sống?

Đều là nam nhân, hơn nữa lại đã đem sát ngôn quan sắc tu luyện đến đăng phong tạo cực Tả Mục nhìn thằng này vẻ mặt liền biết trong đầu nó nghĩ gì. Lúc này không khỏi đồng tình an ủi:

“Cao lão đệ, không cần hâm mộ, có nhiều thứ ngươi hâm mộ cũng không được, phải biết bằng lòng với bản thân. Số vậy, mệnh vậy! Cái gì là của ngươi nó sẽ là của ngươi, cái gì không phải của ngươi có đưa cho ngươi ngươi cũng không có phúc hưởng, nghĩ nhiều mà làm gì!”

Lão Tả đây cũng là phát ra từ phế phủ lời nói. Nhớ lại lần đầu nhìn thấy Thải Hồng mình liền bị nàng trên người nghiệp lực dọa cho chút nữa thì vãi tè cùng với sau đó thoáng qua cái kia chằng chịt dây leo bộ dáng, hắn có thể khẳng định bằng mình hay Cao Tuấn hàng này chút đó năng lục là vô phúc hưởng mỹ nhân ân.


Cái này phỏng tay khoai lang vẫn là cần bậc mãnh nhân như thiếu gia mới tiêu thụ nổi.

Đối với Tả đại ca lời nói Cao đại thiếu tự nhiên tin, hắn cũng không phải nổi lên sắc tâm cái gì, mà chỉ là đơn thuần đố kỵ thôi. Lúc này chua chua gật đầu:

“Cái này ta hiểu, chỉ là cảm thấy cuộc đời thật bất công mà thôi, vì sao ta không được một phần như thế cơ duyên nha?”

“Hừ, ngươi cũng không nghĩ, Tả mỗ chẳng lẽ vô duyên vô cớ tốn mấy chục năm chạy dài suốt đại giang nam bắc rồi vì sao lại dừng lại nơi này, tự mình tiến cử đầu nhập vào thiếu gia?”

“Tả đại ca, không biết vì sao...” – Cao thiếu triệt để kinh sợ.

Vuốt nhẹ chòm râu, tay còn không quên trang bức phe phẩy chiếc quạt nạm đầy châu báu ngọc thạch sau, Tả Mục mới bắt đầu lắc lư.

“Thiên cơ bất khả tiết lộ! Nhưng ta có thể cho ngươi bật mí một chút, nhà ta thiếu gia chính là khí vận chi tử, có thượng thiên dõi theo, hồng phúc ngập trời cũng là tất nhiên.

Tương lai thế nào không dám nói chứ Tiên thiên Tông sư cảnh giới đó đã là nắm chắc trong lòng bàn tay, lão ca ta cũng là may mắn kịp thời ôm đùi, ngày sau tiền đồ có thể cao chẩm vô ưu vậy.”

Nghĩ lại cũng đúng, người có bản lĩnh lớn như Tả đại ca còn khuất mình đến bái vậy mình còn ghen tị làm gì? Đối phương là khí vận chi tử nha.

Nhớ đến Tống lão gia một loạt thành tựu, Cao Tuấn đối với Tả Mục lời nói là chí tin không ngờ. Lúc này thấy lòng giải khai rất nhiều, vui sướng cười lên gật đầu:

“Lão ca nói không sai, còn là ngài lợi hại.”

“Cao lão đệ ngươi cũng có thể nhân cơ hội toàn lực kết giao nhà ta thiếu gia. Sau này nói không chừng vậy sẽ đối với các ngươi Cao gia có trợ giúp thật lớn.”

“Lão ca dạy đúng lắm!”


Tả thần côn cũng là thuận miệng cho nhà mình lão bản chào hàng, gặp đứa bé này dễ dạy bảo liền hài lòng gật đầu tán dương một câu sau đó cả hai lại tiếp tục chí thú bàn chuyện Thiên Thượng Nhân Gian các lộ mỹ nhân đặc sắc, không quên hẹn nhau đêm nay lại đến đó dạo chơi một lần.

.....

Đang lúc Cao Tuấn cùng Tả Mục hai đứa dâm côn này trốn một góc châu đầu ghé tai thì thầm dâm đãng, Tống gia liền dẫn Thiết Trực 7 người tiến đến, nhìn thấy cảnh này, hắn liền hiếu kỳ hô:

“Cao huynh, không biết có việc gì vui vẻ như vậy?”

“Thiếu gia, ta cùng Cao thiếu đang trao đổi tu luyện tâm đắc.”

“Đúng vậy đúng vậy, Tả đại ca có nhiều kiến giải độc đáo để tại hạ được lợi rất nhiều.”

Biết là hai thằng này nói bậy nói bạ, nhưng Tống Khuyết cũng không rảnh quan tâm, lúc này gật đầu cười nhạt cho qua rồi quay vào nhà hô:

“A Mật, tiệc rượu chuẩn bị xong chưa?”

“Thiếu gia, hết thảy đã sẵn sàng!”

“Tốt, vậy dọn ra đi!”

Theo Tống đại quan nhân ra lệnh một tiếng, đã sớm xong xuôi chờ đợi đám hạ nhân liền nhanh chóng dọn dẹp bàn ghế rồi bưng thức ăn lên.

Tống Khuyết cũng nhân cơ hội cho Thiết gia người giới thiệu với mình đám gia thuộc. Gặp Mai Trang vậy mà có 4 người cũng như mình luyện Thiên Chuy Công, lão Thiết cũng cảm thấy thân thiết bội phần.


Tuy lần đầu gặp Thải Hồng, Tiểu Hắc có gây ra một chút kinh ngạc, nhưng bọn họ rất nhanh điều chỉnh lại đây, không ra một lát đã bắt đầu hào mại cùng Hùng Bá mấy người đấu tửu.

Sau đó... không có sau đó.

Hai vị phụ nhân cùng bọn hắn Thiết gia công chúa Thiết Vũ Đồng phải nhờ người khiêng Thiết Trực 4 người về Mai Trang khách phòng nghỉ ngơi. Nhìn bộ dáng này, đến tối mấy vị này còn chưa tỉnh được đâu.

Cao Tuấn cũng là được thỏa lòng mong ước, uống đến một bình Long Huyết Tửu hắn đầu óc cũng lâng lâng, lúc này liền dắt theo Tả Mục lần nữa lắc lư chạy đến Thiên Thượng Nhân Gian rồi. May mà thằng này trước khi lên đường vẫn còn đủ tỉnh táo nhắc nhở Tống gia vài công việc quan trọng.

Tống Khuyết vậy cũng không dám chậm trễn, một mực căn dặn Dương Kế Nghiệp phải thay hắn giữ chân Thiết Trực 7 người sau đó liền ngựa không dừng vó, kêu lên Hùng Bá, Nhiếp Phong 3 người nhanh chóng chạy về trong quận.

......

Linh Giang Thành,

Trải qua lần trước Huyết Ma đại án, trong thành căng thẳng bầu không khí vẫn chưa được xua tan, đâu đâu cũng thấy vội vàng qua lại võ giả cùng quan binh để tòa thành này trở nên trầm lắng, tiêu điều không ít.

Trong một gian biệt viện, Linh Giang Bang chủ Đỗ Như Hối đang khách khách khí khí cùng một vị trung niên nhân chắp tay nói tạ.

“Lâm Đường chủ, lần này làm phiền ngài vất vả rồi!”

Chỉ cần hiểu biết một chút Dương Nam cao tầng nhân vật người nhìn đến vị này Lâm Đường chủ sẽ biết, người này gọi Lâm Tầm, tu vi Bát giai Thông Mạch cảnh, là Thiên Hà Kiếm Phái một vị trưởng lão đồng thời cũng đảm nhiệm luôn Cửu Giang Minh Nội vụ Đường Đường chủ.

Lần này lão Đỗ dây vào việc quá mức phức tạp, hắn những ngày qua chính là bị Lục Phiến Môn người chỉnh rất thảm, cuối cùng không chịu được phải vận dụng hết quan hệ cùng nhờ lên Cửu Giang Minh ra mặt dàn hòa mới coi như thu xếp được ổn thỏa.

Lâm Tầm phụng mệnh Triệu Minh chủ về đây giải quyết công việc, sau khi chắc chắn Linh Giang Bang thật sự không cùng Huyết Ma Giáo có bất cứ cái gì liên quan sau, có hắn giật dây bắc cầu ra mặt nói đỡ, Vu Chính Minh mới nể tình tha cho Đỗ Như Hối một con ngựa.

Người của Lục Phiến Môn trưa nay vừa gỡ phong tỏa trong bang xong, khổ bức Đỗ ca liền cảm ân đái đức mà mang theo quà cáp đến bày tỏ với Lâm Đường chủ.


Lão Lâm cũng không khách khí, cho hạ nhân đem lễ vật thu đi rồi, lúc này mới cười hiền hòa trấn an:

“Đỗ Bang chủ, các ngươi lần này cũng là xui xẻo, ba lần bảy lượt đều cùng ma nhân dây dưa không rõ. Lần sau nhất thiết phải chú ý chừng mực hành động, Minh chủ cũng đã nhắc, chúng ta không tiện nhúng tay quá sâu vào triều đình công việc, nếu không để thiên gia phản cảm, toàn bộ Minh cũng không có quả ngon để ăn.”

“Đường chủ nói đúng lắm, lần này là tại hạ lỗ mãng rồi. Phiền ngài thay ta chuyển lời cảm ơn đến Minh chủ, Linh Giang Bang để Minh chủ phải lao tâm khổ tứ rồi.”

Trước mặt các vị đại lão, Đỗ bảo bảo tự nhiên ngoan đến không được, thái độ nhận sai cực kỳ thành khẩn khiến người không thể bắt bẻ. Lâm Tầm cũng hài lòng gật đầu:

“Cửu giang huynh đệ uống nước một dòng, đồng khí liên chi. Các ngươi gặp khó Tổng Minh cho ra trợ giúp cũng là việc đáng nên làm, tuân thủ đúng chúng ta Minh tôn chỉ mà thôi. Việc này qua đi, Đỗ Bang chủ ngươi cũng nên thu liễm một chút, hòa hoãn lại quan hệ với triều đình địa phương.

Dù sao tránh voi chẳng xấu mặt nào, những người này bình thường chưa chắc sẽ làm gì chúng ta nhưng bọn họ bản lĩnh bỏ đá xuống giếng ngươi cũng thấy rồi, chỉ cần khi chúng ta sa cơ lỡ vận một lần vậy có lẽ sẽ chính là vạn kiếp bất phục. Đám quan lại kia nổi tiếng thù dai đây, chơi âm mưu chúng ta mấy cái đầu cũng không kịp nhân gia một phần vạn.”

“Đa tạ Đường chủ, tại hạ rõ ràng!”

Đối với cái này, bây giờ lão Đỗ là giáo huấn khắc sâu, hắn cũng không bao giờ dám coi thường đám kia nhân viên công vụ nữa. Bản lĩnh buồn nôn người thật sự ghê gớm vô cùng, mấy ngày này Linh Giang Bang cái gì thuế má, nhân khẩu, án kiện đó là tầng tầng lớp lớp bị moi lên, hơn một nửa sản nghiệp dưới trướng đã bị niêm phong đóng cửa.

Nếu không phải nhờ đến Cửu Giang Minh ra mặt, có lẽ mấy ngày nữa hắn cùng mấy vị phu nhân cũng phải cạp đất mà ăn.

Dù sao mới phải cắt đất bồi thường cho Thiên Độc Tông, trả tiền hoa hồng cho Huyết Thủ Báo Khánh Châu, xong lại thêm vụ Tống tặc đốt kho... Đỗ Như Hối trong túi tiền đó cứ là vèo vèo hất ra ngoài. Kể cả hôm nay tiền quà cáp cho Lâm Tâm cũng là hắn phải vơ vét mãi mới kiếm cho đủ đấy.

Nghĩ lại là cỡ nào bi thảm, tất cả đều do thằng chó chết kia tạo ra!

Đúng lúc này, thù nhân tiến đến:

“Báo! Đường chủ, bên ngoài có Nguyệt Khuyết Các Tống Các chủ cầu kiến!”

P/S: Các đh ai còn NP hay đồ gì buff hết cho ta đi nhé ^^ dù sao không dùng nó cũng mất, lãng phí lắm:))

Đa tạ mọi người trước ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận