“Trách không được vương gia tin tưởng ta như vậy, tin tưởng người xem xong danh sách này, cũng sẽ không ngu ngốc mà phản bội vương gia.”
Hồng Tề Tinh vốn tưởng rằng lúc trước vương gia nghiên cứu thân thể bọn họ, âm thầm động tay động chân, bởi vậy sẽ không lo lắng bọn họ phản bội.
Nhưng khi hắn xem danh sách này hắn mới biết được sự an tâm của vương gia đến từ đâu.
Nếu danh sách này là độc dược thì mọi người đều sẵn sàng uống loại độc dược này mà không chút do dự.
“Đại nhân, danh sách này là gì?”
Các cường giả Tông Sư khác nhìn chằm chằm danh sách trong tay Hồng Tề Tinh, có vẻ tò mò.
“Các ngươi tự xem đi!”
Hồng Tề Tinh cũng không do dự truyền danh sách trong tay xuống.
“Điều này, điều này...”
Tất cả cường giả Tông Sư vừa nhìn cũng không thể kìm nén được những làn sóng hỗn loạn trong lòng.
Bọn họ thấy được cái gì, thấy được tất cả những thứ mà võ giả bọn họ theo đuổi.
Tài nguyên danh sách có đều là những thứ chỉ có thể gặp mà không thể cầu như là phục sinh đan, phá cảnh đan, còn có đan dược đặc hiệu kỳ dị cũng có.
Bổ thiên đan, đại bổ chi dược, có tỷ lệ đề cao thiên phú của võ giả, đặc điểm mạnh nhất là bổ thiên đan có thể cứu khỏi hơn chín mươi phần trăm bệnh nan y trên thế gian.
Bạo chủng đan, bất luận ai thuộc cảnh giới nào dùng đều có thể tạm thời bộc phát sức chiến đấu gấp mười lần, quan trọng nhất là không có tác dụng phụ, chỉ là sau đó khiến cho người ta hư thoát một khoảng thời gian.
Hoàng long đan, một loại đan dược khiến cho người ta mê muội...
Thấy nhiều đan dược kỳ hiệu chưa từng thấy như vậy, tất cả cường giả Tông Sư đều nuốt nước miếng nín thở, đều trợn mắt nhìn nhau.
Họ đều có thể thấy sóng to gió lớn không giấu được trong mắt nhau, bọn họ biết danh sách này không thể là giả vì không cần thiết.
Nhưng chính vì điều này mà họ không thể kìm nén được sự chấn động trong lòng.
Những đan dược thần kỳ này lại thật sự tồn tại, người nghiên cứu những đan dược này là ai, Lục thần y sao, không, Lục thần y đã biến mất từ lâu.
Chỉ còn lại một khả năng, trong đầu mọi người hiện lên một ý niệm: Chủ tử của bọn họ: Đông Vũ vương - Hoàng Đông Kiệt.
Cũng chỉ có chủ tử của bọn họ mới có thể sáng tạo ra kỳ tích như vậy.
Nhất thời, trong phòng yên tĩnh, mọi người đều nghe được tiếng thở dốc nặng nề của nhau.
Chủ tử của hắn không chỉ là Đại Tông Sư cao cao tại thượng còn là một luyện đan sư vượt xa Lục thần y, chỉ riêng hạng mục này đã khiến cho người ta khó chịu rồi.
Nhưng bọn họ biết chủ tử của bọn họ còn ẩn giấu rất nhiều bản lĩnh lớn không ai biết.
Họ không dám nghĩ tới nữa, tất cả những gì còn lại bây giờ là sự vui mừng vô bờ bến khi có thể đi theo một chủ nhân thần bí và mạnh mẽ như vậy.
Trên danh sách này không chỉ có các loại tài nguyên và đan dược, ngay cả độc dược cũng có, đoạn hồn dị hóa tán, mộng tử vô sinh tán khiến cho người ta kinh hãi nhất.
Ngay cả Đại Tông Sư đụng phải hai phần độc dược này cũng phải quỳ xuống, tuy rằng điều kiện tiên quyết là bọn họ được trúng chiêu, nhưng độc dược có thể khiến cho Đại Tông Sư quỳ xuống vốn dĩ không có trên đời này.
Chỉ riêng điểm này đã biết hai phần độc dược này đáng sợ như thế nào rồi.
“Cứ ngỡ mình đã đánh mất bản thân vì lòng tham, là một chuyện khiến cho người ta nghe thấy thương tâm cỡ nào.”
“Nhưng bây giờ suy nghĩ một chút, dường như ta giẫm phải vận cứt chó, còn là loại siêu lớn này.”
“Ta không đi, ai tới cũng vô dụng, ta muốn đi theo vương gia cả đời, ai ngăn cản ta, ta liều mạng với hắn.”
Hiệp Đạo Thủ Lao Việt tay run run cầm danh sách, danh sách này không chỉ có thứ hắn muốn mà còn có mộng tưởng của hắn.
Với những tài nguyên này, việc hắn có thể vượt qua Thánh Đạo đương thời còn là vấn đề sao?
Hiện tại ai cũng không ngăn cản được hắn cống hiến cho vương gia.
“Chẳng lẽ trên đời này thật sự có người hoàn mỹ như vậy tồn tại sao?”
Thiên Diện Lão Quái An Gian cũng đè nén nội tâm dao động, thấy danh sách xuất hiện tất cả đều là kỳ tích đan dược trên đời này chưa từng nghe qua, hắn đã bị vương gia thần bí mê hoặc.
“Vương gia, ta sẽ đi theo ngươi cả đời xem ngươi sẽ lưu lại truyền kỳ như thế nào.”
Thiên Diện Lão Quái có suy nghĩ như vậy, những người khác cũng có ý nghĩ như vậy.
Tất cả mọi người lặng lẽ hóa thành tùy tùng trung thành nhất của Hoàng Đông Kiệt.
Cũng giống như câu nói đó, danh sách là độc dược, còn bọn họ là những người sẵn sàng ăn độc dược.
“Đại nhân, mệnh lệnh của vương gia là gì?”
Tất cả mọi người ánh mắt sáng ngời nhìn Hồng Tề Tinh, nóng lòng muốn cống hiến cho vương gia.
“Chiêu binh mãi mã.”
“Mệnh lệnh đầu tiên của vương gia chính là để chúng ta chiêu binh mãi mã.”
“Hiện tại chúng ta còn chưa đủ cường đại, so sánh với thế lực Siêu Nhiên, chúng ta không chỉ thiếu thời gian mà còn thiếu nhiều cường giả hơn.”
“Tài nguyên trên danh sách chúng ta đã có, cho nên chúng ta phải chiêu mộ càng nhiều cường giả hơn.”
“Thánh Đình Hội là tổ chức bí mật, chiêu mộ cường giả cần phải bí mật làm việc.” Hồng Tề Tinh cũng không nói nhảm, nói thẳng ra mệnh lệnh đầu tiên của Hoàng Đông Kiệt.
“Cường giả? Phạm vi gì? Cần những điều kiện gì?”
Mọi người hỏi chiêu mộ cường giả cần tránh hiềm nghi cái gì.
“Toàn bộ tông sư gia nhập chúng ta phải là cường giả Tông Sư mới được, chỉ có như vậy mới có thể làm nổi bật sự siêu thoát cùng thần bí cường đại của Thánh Đình Hội chúng ta.”
“Chúng ta cũng không phải là cường giả Tông Sư gì cũng muốn, thân phận trong sạch, có tư cách, không phải cường giả Tông Sư của các thế lực khác thì đều được.”
“Không sợ bọn họ không gia nhập chúng ta, chỉ cần là người đều sẽ có nhược điểm, đồ vật trong danh sách đủ để hấp dẫn bọn họ.”
“Nếu như còn không hấp dẫn được, nên buông tha thì buông tha, buông tha không được, các ngươi tự xem mà làm.”
“Một câu nói, bí mật làm việc, bí mật phát triển.”
“Chúng ta cần thời gian, nhiều nhất là nửa năm, ít nhất cũng ba tháng, chúng ta cũng không sợ bất kỳ thế lực Siêu Nhiên nào.”