Ta Ở Mạt Thế Dưỡng Cây Mọng Nước


Nơi mà Liên Hoạ độ kiếp mà một mảnh đất trống, chỉ có một ít có dại trên mặt đất mà thôi, không hề có những loại cây khác.Ở đây, trừ bỏ gốc cây Hương Chương này, Liên Hoạ đưa mắt nhìn xa ra cũng chỉ có thể nhìn thấy một đám cây rậm rạp cao lớn giống như rừng rậm.Nhưng thấp thoáng phía sau đám cây đó, Liên Hoạ có thể mơ hồ nhìn thấy những căn nhà cao tâng.

Giống như nơi này không phải là rừng rậm mà là một thành phố.Liên Họa tự hỏi một hồi, cảm giác có gì đó không thích hợp.Cô tu luyện linh lực không dễ, vì vậy cô không thể tự do bay nhẩy được, chỉ có thể lấy một cành cây chống đỡ thân thể, bước về phía trước.Tầm nhìn chậm rãi trống trải, tâm tình của Liên Họa cũng chậm rãi trầm trọng lên.Cô đã đi qua một vài nơi, ở đó có rất nhiều nhà ở.

Các toà cao ốc san sát nối tiếp nhau, nhưng toàn bộ phòng ốc, toà nhà đó giống như đều bị vứt bỏ.

Trên đường phố là những chiếc ô tô hỏng đã bị các loại dây leo bám xung quanh.


Đèn đường bị gẫy, các cửa hàng mặt tiền đều bị phá tan tành.

Mặt đường xi măng đã bị cỏ dại phá hỏng, không còn nhìn ra được bộ dáng ban đầu.Ở những nơi Liên Hoạ đi qua, không có một bóng người, không có bất luận một thân ảnh con người nào xuất hiện.

Tựa như một toà thành chết.Mặc dù tiếc đứt ruột số linh khí đang có thì Liên Hoạ vẫn phải lấy ra một chút, làm cho bản thân bay lên.


Liên Hoạ bay đến toà cao ốc gần mình nhất.

Khi đứng trước toà cao ốc, Liên Hoạ cảm thấy, toà cao ốc này có chút quen mắt.

Nơi này trước kia giống như một trung tâm thương mại sầm uất, có một khoảng đất trống phía trước chính là quảng trường.Sau khi lau sạch bảng tên của toà cao ốc đã bị bụi đất làm cho dơ bẩn, Liên Hoạ nhanh chóng thấy rõ được chữ viết trên đó.“Quảng Trường Trung Tâm Thủy Ngạn.”Liên Hoạ kinh ngạc đến mức, trực tiếp bẻ gãy một mảnh lá cây của chính mình.”Đây không phải là thành phố cô đã cư trú trước đó hay sao?Lúc trước, khi còn chưa thể biến thành hình người, nhưng Liên Hoạ lại muốn đi dạo phố.

Vì vậy mà cô liền nguỵ trang thành một cây sen đá làm vật trang trí treo trên túi đồ của người đi đường.

Quảng trường này là nơi mọi người hay đến nhất, bởi vì nơi này là trung tâm thành phố, là nơi náo nhiệt nhất, phồn hoa nhất của thành phố Thuỷ Ngạn.Khó trách cô lại cảm thấy quen mắt đến như vậy.Đến tột cùng là đã có chuyện gì?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận