Ta Ở Mạt Thế Mở Khách Sạn


Nếu cô ra bên ngoài một ngày trong tiệm sẽ xảy ra chuyện gì?Đuổi? Trong tiệm còn có bốn người ở, cô cũng không thể đuổi bọn họ ra ngoài đúng không?Thủy Dung sầu đến cào cào đầu chính mình, trong lòng nghĩ đối sách.[Đinh! Đồ vật để hoàn thành nhiệm vụ!][ Đồ vật cơ bản có ba loại:Tỉ mỉ giới thiệu địa chỉ khách sạn tổng cộng 500 người.
Một ba lô chứa đồ, ở trong có không gian năm mét khối.
Phòng bị ngăn cản hết thảy mọi nguy hiểm bên ngoài, thời hạn ba ngày.][Chiêu mộ một trợ thủ: Bảo an khách sạn kiêm người giữ cửa, phương tiện di chuyển, trói định nhân viên họ tên: Hàn Dương, điều kiện trói định: Nợ khách sạn 76 tinh hạch bậc một.

Vì vậy thuê đối phương trở thành người làm, lấy công gán nợ.

Thời hạn khôi phục tự do: 35 ngày]A? Làm tới 35 ngày?Thủy Dung nhìn điều khoản nhắc nhở thứ hai đọc thêm một lần nữa mới phát hiện, nguyên lai hệ thống nhịn không được có người nợ tinh hạch cho nên trực tiếp cho hắn làm công để gán nợ.Nhưng bảo vệ kiêm giữ cửa kiêm luôn..

phương tiện di chuyển?Bảo vệ kiêm người giữ cửa tựa hồ cũng đã biểu hiện ra hệ thống đang bóc lột sức lao động, thế nhưng còn kiêm thêm phương tiện di chuyển?Ý gì? Chẳng lẽ mèo con còn có thể biến thanh xe tải sao?Thủy Dung cau mày, buông túi màu đen, đi vào phòng nghỉ tìm mèo.Bởi vì nợ nên hệ thống đem đối phương trở thành công nhân trong tiệm, trong lúc cô không phát hiện, không biết rằng hắn đã bị hệ thống khống chế.Nếu muốn nói toàn thân con người đều là lông xù xù chính là phương tiện, Thủy Dung mấy lần ra vào phòng trước nay không có cảm giác xấu hổ.

(không hiểu chỗ này lắm mọi người=00)Cô mở cửa ra, lọt vào trong tầm mắt chính là một đống lông màu đen sọc trắng.

Tròn tròn, rất kinh người, trực tiếp chiếm cái sô pha duy nhất trong phòng nghỉ của cô, nếu chỉ vội vàng nhìn qua thì giống như một tấm thảm lông rắn chắc trên sô pha.Thủy Dung: "..."Thảm lông mèo động đậy, một cái đuôi dài không thành thật rũ trên mặt đất lắc lư.Quả..

Quả nhiên có chuyện đã xảy ra, hệ thống chính là đem một con mèo nhỏ biến thành..

Con mèo lớn khá giống hổ?Phương tiện di chuyển này có ý gì? Chính là kỵ miêu ra ngoài của cô?Lập tức trong đầu Thủy Dung tưởng tượng ra một hình ảnh, mèo với cái bụng chấm đất dùng móng vuốt sắc nhọn đánh nhau với thú biến dị và tang thi, mỗi móng một phát.

Mà cô cưỡi ở trên lưng nắm vài sợi lông mèo ở eo, đi theo mèo béo tung tăng nhảy nhót trong lúc hỗn loạn hắn hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang rống giận."Meo! Meo! Meo! Meo meo!"Thủy Dung: "!"Con mẹ nó! Hình ảnh kia quả thật quá đẹp, cô quả thật không dám tưởng tượng thêm."Anh..

Anh đây là khôi phục hoàn toàn thành trạng thái thú?" Thủy Dung không dám đi lên phía trước, cô thích động vật họ mèo là sự thật nhưng một con lớn như vậy lực sát thương khẳng định không nhỏ.Có một người yêu mèo thường xuyên tưởng tượng cảnh chung sống ấm áp cùng với chủ nhân của mình.Nhưng trên thực tế..Hắn thuộc nhóm mèo có tính cách bướng bỉnh lại tò mò, việc hạ sống con người dưới răng nanh của hắn đều không là vấn đề.Gia hỏa này có bộ dáng vô cùng tương sấn (), đều tròn xoe.

Nhưng trên trán đối phương có một chữ "Vương" cùng với đôi mắt trên lông màu trắng, lại tỏ rõ thân phận bất phàm của hắn.Chỗ nào giống một con mèo lớn? Này rõ ràng chính là một con hổ trắng Đông Bắc, cắn một ngụm có thể chết người."A! Anh! Anh là hổ? Không phải mèo sao?" Thủy Dung lại run đến chân nhũn ra, cô rất muốn xoay người chạy, nhưng cô bị dọa sợ đến muốn tiểu trong quần căn bản không nghe theo sai sử của não, đứng bất động.Lúc trước cô giống như là không sợ trời không sợ đất, không sợ tang thi không sợ thú biến dị, do bọn chúng cách khá xa, trong lòng cô lại hiểu rõ bọn nó sẽ không làm thương tổn đến chính mình, hơn nữa nếu hình ảnh đáng sợ hệ thống sẽ đánh mosaic.Cái gọi là vô tri không sợ, cô cũng không biết rõ sự tàn nhẫn của tang thi và thú biến dị ăn người.

Nhưng cô lại từ TV mà biết được bộ dáng săn mồi của hổ, miệng rộng trực tiếp khóa cổ con mồi, động vật bị cắn cổ không hề có sức phản kháng chỉ có thể trơ mắt nhìn.Đối với một cô gái chưa một lần đi đến vườn bách thú thì đây là lần đầu tiên cô cách gần mãnh thú như vậy.A a a! Dị hóa giả ở trạng thái thú có phải còn dã tính và bản năng săn thú như trước không?"Anh anh có phải là Hàn Dương hay không? Anh còn lý trí không đó?" Thủy Dung miễn cưỡng nuốt nước miếng, cô còn nhớ rõ là trong tiệm còn có đồ vật bảo vệ, hổ sẽ không làm thương tổn đến cô, biết thì biết đó còn sợ hay không là một chuyện khác.Hổ đem nửa thân mình lười biếng nằm nghiêng ở trên sô pha, hắn muốn nằm trên sô pha chốc lát bởi vì hắn biết Thủy Dung nên tan tầm.Nếu ở trạng thái mèo nhỏ hắn nằm cuộn trên sô pha thì đối phương sẽ tới cùng hắn nói chuyện vui vẻ.

Nhưng cũng không biết tại sao vừa rồi trạng thái thú của hắn đột nhiên không chịu khống chế từ trạng thái thú nhỏ trực tiếp biến lớn đến trạng thái thú thành niên.Kỳ thật vết thương của hắn đã khỏi đến bảy tám phần, cũng có thể từ trạng thái thú chuyển hóa thành người.Nhưng tạm thời hắn không có tinh hạch, liền nghĩ đợi một chút rồi nói rõ với chủ tiệm, chỉ là chưa kịp nói thì đã biến thành như hiện tại.Như thế rất tốt, vừa nãy có âm thanh điện tử đã nói cho hắn cách để trả nợ.Muốn hắn đảm đương vai trò "bạch long mã" đưa chủ tiệm ra ngoài truyền đơn, đồng thời còn muốn hắn làm bảo vệ và giữ cửa, mà chỉ lấy một phần tiền lương.Phi phi! Tiền lương không được tới tay, nói là dùng công gán nợ, làm đủ rồi mới có thể cho hắn tự do.Trong lòng Hàn Dương hiểu rõ âm thanh điện tử vang lên trong đầu lúc nãy có khả năng là ngoại tinh nhân trong truyền thuyết, hắn biết thực lực của chính mình không kém nhưng đối với ngoại tinh nhân công nghệ cao thì hắn cũng không có biện pháp nào, trừ bỏ nghe lời hắn cũng không thể làm gì khác.Hổ biếng nhác ngáp một cái, miệng rộng răng nhọn giống như đinh giường rất dọa người.Hắn lắc lắc đầu, một con hổ lớn nhanh chóng co lại thành hình người."Chào chủ tiệm, tôi tên là Hàn Dương, đảm nhiệm việc bảo vệ, giữ cửa với phương tiện di chuyển trong hơn ba mươi ngày."Kỳ thật hắn cảm thấy hai người đi bộ cũng không sao, chỉ là đi chậm một chút, nhưng âm thanh điện tử kia nói hắn làm tọa kỵ (1) cho cô gái này, hắn không chán ghét thậm chí có vài phần hảo cảm, nếu đổi lại là người khác Hàn Dương cảm thấy dù cho có bị ngoại tinh nhân mang về làm nghiên cứu hắn cũng tuyệt đối không làm.(1): Thú cưỡi"Vâng.." Hệ thống đã nói cho Thủy Dung biết chuyện này, nhưng sau khi đối phương nói ra Thủy Dung đột nhiên cảm thấy chính mình có chút giống Dương Bạch Lao và Chu Bái Bì (2), một người ba chức, còn phải làm tọa kỵ để người khác đặt mông lên, cô cảm thấy đối phương có chút thảm.(2): Chu Bái Bì: Một tên cường hào ác bá dưới ngòi bút của tác giả Cao Ngọc Bảo, vì thời xưa chưa có đồng hồ nên lấy tiếng gà gáy làm giờ đánh dấu ngày làm việc.

Chu Bái Bì vì muốn bóc lột người làm nên nửa đêm giả tiếng gà gáy để gọi người làm dậy laođộng.

"Bái bì" ở đây còn có nghĩa là lột da.

(cre:) còn Dương Thanh Lao là gì thì mình không biết nha.Người đàn ông có dáng người thon dài cao lớn, chiếc sô pha dài hai mét khi hắn nằm lên thế nhưng còn cảm thấy nhỏ hẹp.Tựa hồ là chịu ảnh hưởng của dị hóa, Thủy Dung nhìn hắn biếng nhác mở đôi mắt nửa mở nửa không, xác thật giống như mệt rã rời."Khi nào thì đi?" Hàn Dương thay đổi tư thế, quần vận động màu xanh lục lỏng lẻo lộ ra một đoạn phần eo gầy nhưng rắn chắc, cơ bụng hoàn hảo.Thủy Dung nhìn tới thì vội vàng dời tầm mắt đi, tại sao khi ở trạng thái thú thì béo tròn trịa, bốn chân chạm đất phần bụng có thể phết xuống đất mà sao khi ở trạng thái người lại gầy nhưng rắn chắc như thế nhỉ?"Ngày mai! Nghe nói ngày mai là ngày thị trường giao dịch mở cửa, hai ngày trước do mưa to nên đã hoãn lại, đêm qua hết mưa rồi, hôm nay khẳng định có rất nhiều dị năng giả và dị hóa giả ra ngoài săn thú cho nên ngày mai thị trường giao dịch khẳng định sẽ rất náo nhiệt.""À..

Đã biết, mấy giờ khởi hành?" Tốc độ của hắn hữu hạn cho dù là ăn cơm no thì cũng không thể chạy nhanh như xe chạy bằng xăng, hơn nữa lái xe đi đến thị trường giao dịch thì sáng sớm đi, thị trường giao dịch bảy ngày mở một lần đến giữa trưa liền tan cuộc."A.." Thủy Dung nghĩ tới nhóm thanh niên kia một lần đi thị trường mậu dịch thì buổi sáng năm sáu giờ đã bắt đầu lên đường, Thủy Dung cảm thấy hổ kia bốn chân chở cô đi thì không có khả năng nhanh hơn tốc độ bánh xe, cho nên muốn cùng đối phương thương lượng không bằng rạng sáng 3, 4 giờ liền bắt đầu lên đường?Xuất phát vào ban đêm Hàn Dương thật ra không có ý kiến gì, thời điểm dị hóa hắn thuộc động vật làm việc ban đêm, ban đêm càng có tinh thần hơn ban ngày.

Nhưng ban đêm hoàn cảnh bên ngoài thật sự nguy hiểm, nhóm thú biến dị ban đêm hoạt động cũng không ít.Nhưng thời gian này vẫn chậm, chủ tiệm nhìn là biết chưa từng đi qua thị trường giao dịch, thị trường giao dịch thiết lập gần nơi lưu đày này cũng là vì săn đến đại hình biến dị thú dị năng giả nhóm không hảo đem con mồi cự ly xa di động, cho nên dù đã đem địa chỉ tới đây nhưng dị năng giả từ bốn phương tám hướng vẫn đến đây, bởi vì nơi thị trường giao dịch này cũng đủ an toàn, nó được duy trì bởi người dị năng giả hệ lôi cấp sáu công chính, thực lực vô cùng mạnh mẽ.Người sáng lập công chính, rồi lại có đủ thực lực để hộ tống cho nên mọi người mới có thể đều nguyện ý bỏ gần tìm xa đi vào nơi này tiến hành giao dịch, mặt khác nếu có hỗn loạn, giết người đoạt vật thì sẽ có nhân viên công tác thị trường vào cuộc.Nơi động hay không động đều sẽ mất mạng này lại có người dám đi?"Nếu muốn tiến vào bên trong thị trường thì rạng sáng 1 giờ chúng ta phải lên đường." Đây là tốc độ mà hắn phải chạy không ngừng nghỉ mới có thể tới."A..

Như vậy đi!" Thủy Dung nghĩ đến thời điểm mèo nhỏ phấn nộn đột nhiên có chút đau lòng."Vậy được rồi! Tôi đi dò hỏi vị khách kia một chút rồi sau đó chuẩn bị đồ để ngày mai lên đường, anh nghỉ ngơi đi!"Tinh thần đầy đủ mới có thể chở cô đến nơi nhanh.Mới chuẩn bị đi gõ cửa phòng mỹ nhân xà kia thì cửa đã tự mở.

Cô ấy vẫn nằm trên giường còn mở cửa là đuôi rắn mềm dẻo.Thủy Dung cảm thấy đuôi rắn này thực sự dùng rất tốt làm gì cũng chỉ cần nằm im là xong."Ách..

Xin lỗi quý khách ngày mai tôi sẽ rời khách sạn một lát, không biết quý khách có muốn trả phòng hay chưa ạ? Là nguyên nhân này bởi vì tôi ra ngoài một hai ngày, khả năng là đoạn thời gian đó quý khách không thể rời khách sạn, cho nên tôi đến hỏi suy nghĩ của cô."Kỳ thật cô đối với vị mỹ nhân xà này đã bớt sợ hãi đi rất nhiều, tóm lại thì đối phương cũng chỉ là nửa thân mình là người, khuôn mặt còn rất xinh đẹp.Trận mưa này đã làm cho nhiệt độ không khí lạnh đi.

Động vật máu lạnh khi ở thời tiết lạnh giá cũng sẽ trở nên lười biếng dị thường, cho nên đối phương đã ở trong tiệm ba ngày rồi mà cơ hồ chưa ra khỏi phòng, tổng cộng cũng mới ăn qua hai lần cơm.Thủy Dung kinh ngạc hệ tiêu hóa thần kỳ của đối phương nhưng nhìn đến vòng eo như liễu một tay có thể ôm trọn kia thì cũng chỉ có thể cảm khái một câu cấu tạo không giống, cô bắt chước không được."Tôi nghĩ định đi, nhưng.." Mỹ nhân xà lập tức giống như đông miên (3), mí mắt rũ so với mèo còn lười hơn.(3): Ngủ đôngNhưng? Nhưng cái gì?Thủy Dung chờ cô nói tiếp, sau đó liền nghe được đối phương nói.

"Tôi nghĩ định đi, nhưng tôi không có quần."Mỹ nhân xà tên là Trương Ngưng, cô là dị hóa giả không hoàn toàn, nguyên bản là ở nơi lưu đày này du đãng khắp nơi, dị hóa giả động vật máu lạnh như cô thì con người không hoan nghênh cho nên cô vẫn luôn độc lai độc vãng (4).(4): Một mình đến, một mình điCô biết đến có một khách sạn như vậy cũng là từ miệng người khác.Thời tiết mưa dầm kỳ thật không có nhiều ảnh hưởng đối với loài rắn, loài rắn cơ hồ không sai biệt lắm đều sẽ thủy, nhưng cô chỉ là dị hóa bộ phận, gặp thời gian mưa quá dài cũng sẽ không làm cô không thoải mái.Vì phương tiện lên đường cô liền đem quần cởi ra, kết quả đuôi rắn quá dài khó cởi ra, mà trí nhớ của cô không tốt, ba giây sau liền quên mất.Vì thế..Cô mới luôn bảo trì trạng thái đuôi rắn, bởi vì cô không có quần! Biến trở về hình người thì cô phải cởi truồng!Thời điểm mưa xuống cô còn có thể lấy đuôi rắn làm phương tiện di chuyển mà hiện tại bên ngoài lạnh như vậy nếu cô lấy bộ dáng nửa thú đây ra ngoài thì cô sẽ điều tiết bản thân đi ngủ đông.Nghe thấy lý do này Thủy Dung vẻ mặt mộng bức.

Cô thật là không nghĩ tới đối phương mấy ngày nay không đi WC hay không ra khỏi phòng đều là vì nguyên nhân này.Loài rắn xác thật là không thông mình bằng động vật bú sữa (), nhưng cũng không đến mức đem chỉ số thông minh hạ thấp đến trình độ này đi?Xem ra thực lực mỹ nhân xà không tồi bằng không đầu dưa như vậy sợ là đã sớm mất mạng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui