Ta Ở Tận Thế Thu Tiền Thuê Nhà


"Một trăm điểm.

" Hệ thống nói.


"Con quái thú tuyết này to như vậy chỉ đổi được một trăm điểm thôi sao?!" Ninh Hiểu hơi ngạc nhiên.


"Quái thú tuyết là sản phẩm bình thường của tiểu thế giới này, không đổi được bao nhiêu điểm.

" Giọng nói bất lực của hệ thống vang lên.


Ninh Hiểu chu môi nhưng vẫn đổi, dù sao thì bây giờ điểm tích lũy của cô ít ỏi lắm, tích được chút nào hay chút đó.


Ngay khi Ninh Hiểu chuẩn bị rời đi, đột nhiên có tiếng động lớn ở không xa.


"Ký chủ, phát hiện có sinh vật ở gần.

" Hệ thống đột nhiên nói: "Đánh giá sơ bộ là con người.

"

Ninh Hiểu sau khi căng thẳng thì vui mừng, có người, nghĩa là nhà băng của cô có cơ hội cho thuê.



Nhưng cô không quên rằng đây là thời mạt thế, tay nắm chặt gậy gỗ trong tư thế phòng thủ, từ từ đi về phía phát ra tiếng động.


Sau một bức tường nứt nẻ, Ninh Hiểu nhìn thấy một người bất tỉnh nằm trên mặt đất không rõ sống chết, còn có cả máu tươi trên mặt đất.


Người này được bao phủ trong một loại quần áo dày cộm kỳ lạ, trên đầu khoét hai lỗ có thể nhìn ra ngoài, quần áo hơi rách, có vết móng vuốt và máu rất sâu, có vẻ như đã chiến đấu với quái thú tuyết vừa đi lang thang bên ngoài.


"Cô ấy chết rồi sao?" Ninh Hiểu cẩn thận hỏi.


"Chưa chết, hơi thở rất yếu, nếu ký chủ không cứu, một giờ hai mươi mốt phút ba mươi giây nữa, cô ấy sẽ chết.

" Giọng nói của hệ thống nghe không có cảm xúc gì, thậm chí còn tính chính xác thời gian tử vong đến từng giây.


"Ta muốn cứu nhưng ta không có đồ y tế, với lại tay chân ta nhỏ thế này cũng không thể khiêng người ta về được.

" Ninh Hiểu cau mày.


"Ký chủ có thể sử dụng cửa hàng hệ thống để mua đồ y tế chữa trị cho cô ấy.

" Hệ thống lên tiếng.


"Cửa hàng hệ thống là cái gì?"


Ninh Hiểu theo hướng dẫn của hệ thống động ý niệm, mở ra một bảng điều khiển ảo lơ lửng trước mắt cô.


Trên đó có thông tin cá nhân, còn có cả cửa hàng hệ thống mà hệ thống vừa nói.


Vì tình hình hiện tại khá cấp bách, Ninh Hiểu cũng không kịp xem cái khác, trực tiếp mở cửa hàng hệ thống.


Bên trong có đủ thứ đồ ăn, đồ dùng, đồ y tế, thậm chí cả vũ khí, phương tiện giao thông gì cũng có, nhưng hầu hết hình ảnh đều màu xám, hệ thống nói những thứ này cần dùng điểm tích lũy để mở khóa, sau này thức ăn trên xe đẩy cũng mua từ cửa hàng hệ thống rồi bán ra.


Ninh Hiểu cũng không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp mở đồ y tế, trên đó chỉ có một mục sáng lên là gạc y tế, hai mươi điểm tích lũy.


Cô không thể trơ mắt nhìn người ta chết trước mặt mình, chỉ có thể tiêu số điểm tích lũy còn chưa kịp ấm tay.


Người trước mặt vẫn mặc quần áo kỳ lạ, Ninh Hiểu cũng không thể cởi quần áo của đối phương trong thời tiết băng giá này, đến lúc đó sợ rằng sự sống còn sót lại cũng mất luôn, chỉ có thể nghĩ cách đưa người về trước.


"Phát hiện có một chiếc xe trượt tuyết gần đây, ký chủ có thể sử dụng xe trượt tuyết để chở người về.

"

Xe trượt tuyết? Lại thêm kiến thức mới.


Ninh Hiểu đi ra ngoài nhà, nhìn thấy một chiếc xe trượt tuyết đã được cải tiến.


Bộ phận bánh xe chính là hình dạng của xe trượt tuyết, lắp thêm băng chuyền trượt, bên trên là khoang xe kín, trông khá nhỏ gọn, có thể chở một đến hai người.


Xe trượt tuyết hoàn toàn chạy bằng sức người, giống như đạp xe đạp để điều khiển băng chuyền bên dưới.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận