Tà Phượng Nghịch Thiên



Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

"Ngươi... Sao ngươi vẫn sống?" Vu Hỏa Luyện ngây ngẩn cả người, trợn mắt há hốc mồm nhìn Hạ Như Phong, chính ông hiểu rõ công kích của mình, không ngờ nàng có thể còn sống ở dưới công kích của ông. Ngay cả chính ông ở dưới công kích này, cũng đều không thể hoàn hảo không tổn hao gì.

Hạ Như Phong khẽ cười, đôi mắt đen hiện ra tia cảm kích: "Vu tiền bối, lần này ta muốn cảm ơn ngươi."

"A? Cảm cơn ta?" Vu Hỏa Luyện mở to đôi mắt, áh mắt nghi hoặc không hiểu nhìn khuôn mặt của Hạ Như Phong.

"Đúng, ở dưới công kích của ngươi, ngược lại ta cảm giác nguyên tố Hỏa rõ ràng hơn, mới khiến cho linh kỹ của ta đột phá đến tầng thứ tám." Hạ Như Phong cũng không có giấu diếm chuyện này, dù sao lần này nếu không phải là vì Vu Hỏa Luyện, nàng muốn đột phá thì vẫn rất khó khăn, nếu có thể ở trước ma chiến đều đột phá xong tất cả linh kỹ, phần thắng của nàng sẽ nhiều thêm một phần.

Nguyệt Tuyệt Thương! Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!

Ngẩng đầu nhìn về phía trời xanh, ánh mắt của nàng chỉ có kiên định trước nay chưa từng có, mặc kệ thế nào, nàng đều phải đánh bại Nguyệt Tuyệt Thương!

"Là người của viện Linh Sư và Tử Minh phủ đến..."

Không biết là ai hét to một tiếng, trong đám người tách ra một đường đi, ở trong ánh mắt tôn kính của mọi người, đoàn người ngựa bước đến. Chỉ thấy hai người trong đó mặc trang phục của Tử Minh phủ và viện Linh Sư đi qua mọi người, ở dưới ánh mắt không hiểu của mọi người đi về phía Hạ Như Phong.

Mà lúc này, Dạ Thiên Tà đã từ dưới đài nhảy lên, đứng ở bên cạnh Hạ Như Phong, bóng dáng hai người sóng vai đứng, lại xứng đôi như vậy.

"Thiếu công tử (Tà công tử), thiếu phu nhân (phó viện trưởng đại nhân), ta phụng mệnh đến đón các ngươi trở về."

Mọi người đều mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn hai người đứng phía trên lôi đài.

Cái gì? Có lầm hay không, bọn họ lại là thiếu công tử của Tử Minh phủ, và thiếu phu nhân thần bí kia? Hơn nữa thiếu phu nhân kia lại là phó viện trưởng viện Linh Sư?

Hoắc Lâm nhớ đến mình muốn cướp chính là thiếu phu nhân của Tử Minh phủ, hơn nữa sỉ nhục thiếu công tử, ngay lập tức hai chân mềm nhũn, ngã lăn quay ở trên mặt đất, ánh mắt hiện ra hối hận sâu sắc. Lúc này ông mới rõ ràng, vì sao Vu Hỏa Luyện không muốn quản chuyện này, thì ra lão gia hỏa kia đang lừa mình.

Mắt tím, đúng vậy, hắn là mắt tím, tất nhiên là thiếu công tử của Tử Minh phủ không thể nghi ngờ.

"Như Phong, cũng là lúc chúng ta phải trở về rồi." Dạ Thiên Tà quay đầu sang nhìn nữ tử bên cạnh, trong mắt mắt tím hiện ra tia sáng nhu hòa.

Hạ Như Phong khẽ gật đầu, cuối cùng nhìn Vu Hỏa Luyện và Vu Lạc Linh, xoay người rời đi dưới hộ tống của người Tử Minh phủ và viện Linh Sư. Cho dù nàng không nói cái gì, nhưng mà hôm nay qua đi, nàng nhất định vang danh đại lục, không ai không biết tên của nàng.

Vu Lạc Linh cắn chặt môi, hai tay không tự chủ được nắm chặt, thâm trầm nhìn chăm chú vào bóng dáng của Hạ Như Phong, trong lòng bỗng nhiên nảy lên một cảm giác vô lực.

Từ nay về sau, khoảng cách giữa bọn họ nhất định sẽ càng ngày càng xa...

Thánh thành cách Thiên thành cũng không xa, màn đêm buống xuống bọn họ đã về đến phủ đệ Tử Minh phủ, chỉ là tất cả mọi người viện Linh Sư đều mặt dày mày dạn đứng ở Tử Minh phủ, lý do là, phó viện trưởng ở đâu, bọn họ sẽ ở đấy. Nhìn thấy hành động của viện Linh Sư, tất nhiên viện Dược Sư cũng không rơi ở phía sau, chen chúc ở trong Tử Minh phủ, mỹ danh nói rằng, muốn trao đổi với đại sư.

Ba thế lực lớn ở một chỗ, sao Ma Cung sẽ yếu thế? Vì thế, cuối cùng bốn thế lực lớn đều ở trong Tử Minh phủ.

Nhưng mà sau khi trở lại Tử Minh phủ, Hạ Như Phong đã tiến vào bế quan, ai cũng không để ý, hơn nữa để cho các chúng thú canh giữ ở ngoài cửa, trừ Dạ Thiên Tà ra, không cho bất kì kẻ nào tiếp cận phòng của nàng, cho nên rất nhiều người muốn đến tìm Hạ Như Phong, đều bị chặn ở ngoài cửa.

Chỉ là trước khi bế quan, Hạ Như Phong đã để cho người ta phát ra lệnh triệu tập đại lục, người có thực lực ngoài Chân Linh, phải đến Tây vực trước, cộng đồng đối kháng ma nhân.

Thiếu phu nhân của Tử Minh phủ, phó viện trưởng viện Linh Sư, đệ nhất luyện dược sư đại lục ra lệnh triệu tập, cường giả thiên hạ nào dám không theo, huống chi, ma nhân vẫn là kẻ thù của đại lục, vì vậy trong khoảng thời gian ngắn, tất cả cường giả đã ngoài Chân Linh đều chạy đến Tây Vực.

Nhất thời, Tây Vực náo nhiệt trước nay chưa từng có, phía trên chợ thường xuyên có thể nghe thấy đối thoại kia.

"Huynh đệ, ngươi cũng đến Tây Vực tham gia ma chiến sao?"

"Ha ha, đệ nhất luyện dược sư ra lệnh triệu tập, sao ta dám không đến? Cho dù không giúp được cái đại ân gì, nhưng vào giúp vui cũng tốt."

"Nói cũng đúng, nhưng mà luyện dược sư cửu phẩm trẻ tuổi được ghi vào sử sách kia, nếu như có thể thấy mặt của nàng, được nàng chỉ điểm thì ta cũng thỏa mãn."

...

"Các tỷ, chúng ta đã lâu không gặp, không ngờ ngươi lại xuất hiện ở đây."

"Ta vừa đến Chân Linh, có tư cách gì đến Tây Vực, huống chi ta là đến gặp thần tượng, nàng chính là mục tiêu mà toàn bộ nữ tử đại lục chúng ta phải cố gắng."

"Ha ha, thật hy vọng có thể nhìn thấy nàng, ta cũng muốn nhìn một chút, người trong truyền thuyết này, rốt cuộc có bộ dạng ra sao, nghe nói nàng chính là đệ nhất mỹ nữ đại lục."

...

"Ta nói ngươi một Linh Thú chạy đến Tây Vực làm gì?"

"Linh Thú thì làm sao? Ngươi đây là kì thị chủng tộc, cho dù ta là Linh Thú, cũng có thể ra một phần lực cho Như Phong đại sư, nói không chừng, còn có cơ hội được Như Phong đại sư khế ước."

"Chỉ bằng ngươi? Ngươi nằm mơ đi, triệu hồi thú của Như Phong đại sư đều cường hãn như vậy, ngươi có tư cách gì được nàng khế ước?"

"Có lẽ Như Phong đại sư thật sự không coi trọng ta, nhưng Như Phong đại sư là thần tượng trong lòng ta, nàng ra lệnh triệu tập, mặc kệ bao nhiêu mệt mỏi ta cũng phải đến."

Bởi vì dạo này người đến Tây Vực quá nhiều, kẻ thù gặp mặt cũng nhiều ngoài ý muốn, nhưng trước đó Hạ Như Phong đã hạ lệnh, trước ma chiến, không thể tương tàn, cho nên những người đó vốn không chết không ngừng, gặp mặt nhiều lắm cũng chỉ chửi nhau như người thường, ai cũng không dám khiêu khích uy nghiêm của Hạ Như Phong.

Đây chính là thế giới cường giả vi tôn, vì nàng có thực lực kia, mọi người mới có thể tin phục nàng như vậy.

"Một tháng sao?"

Trong phòng, Hạ Như Phong thở dài, nhìn đan dược đầy bàn kia, khóe môi cong lên, đưa tay thu tất cả đan dược vào trong giới chỉ Không Gian Vô Tận, bước ra ngoài cửa.

Đẩy cửa phòng ra, ánh mặt trời chói mắt chiếu lên khuôn mặt tuyệt sắc của nàng, theo bản năng chớp mắt, mới từ từ mở hai mắt ra, sau đó dã trông thấy Vật Nhỏ và Ngân Luyến đứng dưới tàng cây nói chuyện yêu đương, trải qua một đoạn thời gian ở chung này, tình cảm của cả hai cũng xác định, chỉ là Vật Nhỏ vẫn bình thường như trước, tính khí cũng không thay đổi.

"Chủ nhân." Vật Nhỏ thấy Hạ Như Phong, ánh mắt sáng lên, khuôn mặt trẻ con nở nụ cười thật to.

Ngân Luyến để ý đến nụ cười như có như không ở khóe môi của Hạ Như Phong, khuôn mặt xinh đẹp nhiễm một chút ửng đỏ, mắt bạc vụng trộm nhìn Vật Nhỏ, cúi đầu xuống, không dám nhìn về phía hai người nữa.

"Vật Nhỏ, Ngân Luyến, các ngươi đi giúp ta gọi toàn bộ mọi người ngoại công đến, mặt khác, cũng gọi tất cả thành viên chiến đội Nghịch Thiên và nhóm Tiểu Bạch trở về!"

Bởi vì trong khoảng thời gian này Tây Vực rất nhiều cường giả, cho nên Hạ Như Phong phái thành viên của chiến đội Nghịch Thiên ra ngoài bảo vệ trật tự, dù sao nếu như cường giả chiến đấu, Tây Vực sẽ ngã xuống rất nhiều người, vì ma chiến kế tiếp, không thể không làm như thế.

Nếu như không phải lúc trước đồng ý với Ngũ Hành Thánh Giả, người khác thế nào cũng không quan hệ với nàng, nhưng nếu nàng đã đáp ứng rồi, như vậy nàng sẽ cố gắng làm tốt.

Dạo này phong ấn của Cổ Ma thành không ổn, có lẽ ma chiến sẽ bắt đầu vào mấy ngày nữa, mà nàng cần bế quan hấp thu Thổ Linh, Dạ Thiên Tà cũng phải đi vào trong bế quan, vì vậy trước đó nàng đã pahri an bài tất cả mọi chuyện thật tốt, mới có thể yên tâm bế quan.

Không cần trong giây lát, tất cả mọi người đều đã đến đông đủ.

Sau khi Hạ Lâm Lạc chờ hôn lễ kết thúc, cũng không trở về Tây Huyễn đại lục, về phần Hạ gia Lâm Phong quốc, ông đã giao cho Lâu Ngọc Thần quản lý, lấy thực lực của Lâu Ngọc Thần, căn bản không phải lo lắng, bởi vậy cũng yên tâm ở lại nơi này.

Đứng ở trước mặt mọi người, ánh mắt của Hạ Như Phong lướt qua từng khuôn mặt của bọn họ, trong giây lát nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra hơn mười năm này.

Trong chớp mắt, nàng đi vào dị thế đã được mười một năm, mười một năm này, đường nàng đi qua quá dài, cũng gặp rất nhiều người...

Hạ Lâm Lạc, Nghiêm lão, Nghiêm Phong Hành, Hạ Quân Mạc, Hạ Vân Ly, Hoàng Ảnh, Thu Phong, An Đức Lâm, Cốc Mị Nhi, Lam Phong, Doãn Nhân, Bắc Ảnh Lạc Sa, Lam Đồng, Chiến Cuồng Phong, Lâm Bản Khanh... Ngay cả Cổ Phi và Mạc Trúc cũng rất muốn đến Đông Linh đại lục, đáng tiếc một người là thiếu gia chủ Cổ gia, một người bởi vì sư phụ vô lương của mình muốn đến, cho nên cũng đành phải ở lại công hội luyện dược.

Hạ Ngân Nguyệt và Âu Dương Doãn không thể ở đây lâu, vì vậy sau khi hôn lễ kết thúc đã trở lại Tây Huyễn đại lục.

Nhìn qua những gương mặt quen thuộc trước mặt, khuôn mặt của Hạ Như Phong nhu hòa đi, kkhex cười, phất tay, trước mặt có vô số bình dược: "Những đan dược đó, có thể nháy mắt tăng thực lực lên đến Chân Linh, hơn nữa không có di chứng gì, mọi người chuẩn bị dùng một chút, mặt khác, dược này cũng có tác dụng với triệu hồi thú, mọi người thả triệu hồi thú ra đi."

Nghe vậy, mọi người đều nuốt nước miếng, thèm nhỏ dãi nhìn bình dược trước

""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui